Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ ơi, chồng con đang khóc…

2012-05-23 09:50

Tác giả:


Blog Việt

Mọi người đều nói hôn nhân cũng giống như bóc vỏ hành, sẽ có một ngày khiến ta chảy nước mắt khi mới chỉ kịp bóc lớp vỏ đầu tiên. Nhiều khi ta muốn phá vỡ nó để tìm cho ta một cuộc sống riêng, một cuộc sống tự do. Ta đâu biết rằng, khi ta chấp nhận bước chân vào hôn nhân là ta phải chấp nhật tất tần tật những gì đẹp đẽ cũng như những gì xấu xí của một gia đình. Bởi nếu trong gia đình, ai cũng cho mình là đúng thì gia đình đó sẽ đi về đâu? Cuộc sống là phải biết chia sẻ, phải biết hi sinh, phải biết nhẫn nhịn để mọi thứ có thể trôi qua một cách tốt đẹp.

Tiêu Mai trong “Mẹ ơi, chồng con đang khóc…” tưởng rằng cuộc hôn nhân của mình đã đi vào bế tắc khi sống chung cùng Tiêu Mai dưới một mái nhà, ngoài chồng cô, người mẹ kế của chồng cư xử nhã nhặn, cô em chồng ghẻ lạnh khó đối phó ra, còn có người mẹ chồng luôn bất hòa với người mẹ kế của chồng cô và còn vô cùng để ý, soi mói. Ba người đàn bà này làm đảo lộn cuộc sống sau hôn nhân của Tiêu Mai…

Cuốn sách nhỏ đã có mặt tại các hiệu sách trên toàn quốc vào chiều ngày 23/05/2012

Sống giữa trận chiến của hai bà mẹ chồng, cô không ít lần bị lạc đạn. Do hai bà vì hiềm khích với nhau nên luôn khiến đối phương phải sống trong đau khổ. Cô luôn phải nghe những lời cay độc của hai bà mẹ chồng dành cho nhau: “Ta làm sao mà không tôn trọng bản thân, hả? Ta nói sai chỗ nào? Năm đó người đàn ông của ta có phải bị con hồ ly tinh là cô làm cho mê muội? Chỉ cần cô cắm một cái que là đã khiến cho vợ chồng người khác chia rẽ mỗi người một nơi, giờ mà cô vẫn còn nói lý cơ đấy.”

“Chị đúng là cả đời ăn nói hàm hồ, xem ra chị có sống tới 100 tuổi cũng không biết mình đã sai ở đâu. Lý do thực sự chia rẽ chị và anh Trịnh không phải ai khác, mà chính là bản thân chị!” – (Trích trong tiểu thuyết “Mẹ ơi, chồng con đang khóc…”)

Là người ở giữa chiến tuyến Tiêu Mai đã mệt mỏi lắm rồi, cô luôn phải giữ mình ở tư thế phòng thủ, để tránh những phiền toái không đánh có khi sống trong gia đình có tới tận hai bà mẹ chồng. Ngoài ra, cô còn mệt mỏi hơn khi cô luôn bị sự ghanh ghét của cô em chồng dành cho cô. Ngay từ khi mới bước chân về nhà chồng cô đã bị cô em chồng cho một màn phủ đầu khiến Tiêu Mai sợ hãi: ““Tiêu Mai.” Trịnh Hân Di liếc nhìn Trịnh Sảng, lại liếc sang Tiêu Mai, cười ngọt một cái, bước lên trước đưa một chiếc hộp nhỏ màu đen bằng gỗ có hoa văn cho cô nói, “cái này tặng cô, mở ra xem có thích hay không?”

Hey, có chút ngạc nhiên, không biết cô em chồng này muốn giở trò gì?

Tiêu Mai ngồi dậy, đưa mắt nhìn Trịnh Hân Di đang cười tươi, trong lòng do dự mở chiếc hộp ra, trong chiếc hộp đen sì sì này có chứa thứ gì không biết? Cô vẫn thật sự có chút tò mò.

“A…”

Chiếc hộp bị hất rơi xuống đất, một con nhện đen sì to đùng giống thật đang nhe nanh giơ vuốt ra nằm gọn bên trong hộp.

“Trịnh Hân Di! Em làm gì thế?” Trịnh Sảng phẫn nộ hét lên.

Bìa cuốn sách Mẹ ơi, chồng con đang khóc

Tiếng hét của Tiêu Mai khiến Cao Hiểu Cương bước tới, người giúp việc Thu Nhi cũng ngơ ngác nhìn ở bên ngoài, khi cô nhìn ra con nhện đen giống thật rơi dưới đất kia, bèn vỗ ngực mình, hóa ra là bị dọa cho một vố.” – (Trích trong tiểu thuyết “Mẹ ơi, chồng con đang khóc…”)

Sống trong một gia đình đầy mâu thuẫn và hiềm khích, Tiêu Mai như một con “lật đật” khi bị ngả sang bên này, khi bị nghiêng sang bên kia. Rất may bên cô luôn có người chồng biết thông cảm, và là vị “Bao Công” sáng suốt luôn đứng giữa để giải quyết mọi vụ bất hòa giữa mẹ chồng và con dâu, giữa chị dâu và em chồng một cách thấu đáo nhất –““Nhà mình đừng cãi nhau như thế này nữa có được không?” Trịnh Sảng nhìn Cao Hiểu Cương và Ân Tú Chi, đứng dậy rót nước cho cả hai người, “gia hòa vạn sự hưng, chúng ta cùng nhau chung sống hòa thuận có được không ạ?”” – (Trích trong tiểu thuyết “Mẹ ơi, chồng con đang khóc…”). Chính Trịnh Sảng đã làm thay đổi ý nghĩ muốn rời bỏ cuộc sống gia đình đầy phức tạp này của cô và chính anh là người dạy cho cô biết được “hãy yêu thương sẽ được yêu thương”. Và sau khi lảo đảo đi qua những ngày tháng mới kết hôn đầy những mâu thuẫn, gà bay chó chạy xung đột không ngừng, cuối cùng Tiêu Mai cũng nhận ra sau mỗi trận cãi cọ, người một nhà vẫn là người một nhà. Lúc tình yêu đến gần, dù cho là vợ chồng, hay là mẹ chồng nàng dâu, điều quý nhất vẫn là biết thấu hiểu và bao dung.

Tất cả những người phụ nữ làm mẹ chồng, làm nàng dâu, làm cô em chồng khó tính, và cả những người đàn ông bị ép ngạt thở trong mối quan hệ rắc rối đó, hãy cùng đọc tiểu thuyết “Mẹ ơi, chồng con đang khóc…”để sau sau những trận khóc trận cười, bạn hiểu ra được chân lý của hạnh phúc, hạnh phúc chính do bạn dành được chứ không phải tự nhiên mà có. - “Trong nhà lại một màn mới của sân khấu cuộc sống lại được vén lên, hoặc cũng có thể ngày sau sẽ lên biểu diễn tiếp, người trong cùng một nhà sống với nhau làm sao có thể không xảy ra bất kỳ mâu thuẫn nào?

Mọi ưu phiền xưa cũ đã qua đi, nhưng phiền phức mới cũng có thể đang đến, điều không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người chính là những ưu phiền.

Nhưng sau khi cãi cọ xong, người một nhà vẫn là người một nhà.

Để tình yêu luôn ở nơi cửa sổ của tâm hồn và cùng gạt bỏ ưu phiền, cùng đón chào làn gió của niềm vui và hạnh phúc!

 

Vì vậy, dù cho là vợ chồng, hay là mẹ chồng nàng dâu, điều quý nhất vẫn là biết thấu hiểu và bao dung.

Để chúng ta…

Dùng sự thấu hiểu đặt ở tâm hình tròn,

Lấy sự bao dung dùng làm bán kính,

Lấy tình yêu để vẽ nên một hình tròn thật lớn,

Cùng kết nối tình yêu, tình thân, tình bạn vào trong một vòng tròn,

Để tình yêu luôn ở nơi cửa sổ của tâm hồn và cùng gạt bỏ ưu phiền, cùng đón chào làn gió của niềm vui và hạnh phúc!” - (Trích trong tiểu thuyết “Mẹ ơi, chồng con đang khóc…”)

Thông tin dành cho bạn:

Tiểu thuyết Mẹ ơi, chồng con đang khóc… do Nhà xuất bản Hồng Đức ấn hành  

Giá bán: 85.000Đ

Đơn vị phát hành độc quyền: Công ty TNHH Văn hóa và Truyền thông Trí Việt - 70 phố Trung Liệt, Quận Đống Đa - Hà Nội - Tel: 04.35626332; 0983607160
Sách phát hành vào ngày 26/05/2012 tại các hiệu sách trên toàn quốc.

 

 

 

  • HTT

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

back to top