Phát thanh xúc cảm của bạn !

Luôn có người đợi ta nơi cuối con đường

2014-11-11 01:00

Tác giả:


Yêu 24/7 - Đời này kiếp này sẽ luôn có một người đứng chờ bạn ở cuối con đường. Dẫu đời chông chênh hư thực hay mất mát lẫn đắng cay thì hãy tin mình sẽ được bù đắp bởi bàn tay khác, chỉ là chúng ta có đủ kiên tâm để đón chờ hay không mà thôi.

***

Buổi trưa cuối tuần, ngồi trong căn phòng rộng lớn còn hăng hắc mùi sơn, dự định sẽ làm cái gì đó tươi mới nhưng mình thì cứ chần chừ mãi. Những lần dịch chuyển mang lại cho bạn nhiều thứ, nhưng đi một mình và ở một mình thì buồn biết bao. Nhà nằm trong ngõ nhưng ồn ào, sáng sớm đã huyên náo tiếng xe cộ, tiếng rao bánh mì hay ngô luộc thơm nức mũi. Ngôi nhà có nhiều cửa sổ, lúc nào cũng loang loáng ánh sáng, đôi khi khiến đầu óc váng vất. Từ ban công ngóng vọng xuống dưới, lúc nào cũng thấy an bình được.

Sớm nay qua phố, thấy gánh hoa dập dìu, gió thì cứ thổi miết. Lòng trĩu thêm một ít, về nhà quyết tâm treo cái status vu vơ:

“Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang đông…”


(Nồng Nàn Phố)

Cảm thấy xót xa vô chừng. Sài Gòn đón anh vào những ngày đầu hạ, khi loa kèn nở trắng phố phường Hà Nội. Mình vẫn hay cắm một bình hoa lớn, chụp ảnh và đặt caption thật yêu rồi gửi cho anh. Nhưng yêu thương chộn rộn ấy đã đi qua rất nhanh như mưa chiều Sài Gòn. Những hoan lạc với mình không còn nhiều nữa, thay vào đó là ngụp lặn trong mớ cảm xúc nhớ thương. Suốt một thời gian dài, mình loay hoay với vết xước nơi lồng ngực trái, đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần rằng: “Cảm giác hết yêu thật ra đáng sợ đến mức nào?”

Hôm qua, inbox cho anh bảo: “Sài Gòn! Nhớ em không?”. Sao mà thiết tha đến thế? Hà Nội đã vào thu, lá vàng thích lả lơi bay lượn, mình thì nhớ anh vô cùng. Thành phố chật hẹp không chứa nổi một con người, bàn tay nhỏ bé không giữ nổi một trái tim khi quyết tâm rẽ lối. Phải làm sao với cảm xúc của chính mình khi mỗi góc phố là chất chứa bao kỉ niệm? Nghe một bài hát cũng nhớ người ta từng áp tay lên má mình, dịu dàng vuốt cả những sợi tóc bay bay. Cảm giác buông bỏ đau lòng đến vô cùng.

nắm tay

Có những buổi sáng thức dậy thấy quanh mình không còn một ai, mọi thứ lạc lõng và mờ nhạt. Mình không biết phải bắt đầu một ngày ra sao và kết thúc một ngày như thế nào cho trọn vẹn. Thì ra, tất cả những gì mình cần là có một người song hành trong mỗi nhịp thở của cuộc sống. Yêu hay thương thì nhất định phải ở bên cạnh nhau, còn không, hãy để họ ra đi. Vậy nên, mình rời căn gác hai mươi mét vuông ngập tràn kỉ niệm đến ngôi nhà trong con hẻm này. Sáng sớm sẽ mặc váy hoa băng qua đường mua cho bằng được một bọc xôi gói trong lá sen thơm nức mùi hành khô. Sẽ ngồi ở quán trà đá dưới nhà, nghe chuyện thường nhật bình dị. Thỉnh thoảng lên nhà sách lựa một cuốn tản văn dễ chịu, rồi vào quán quen đọc ngấu nghiến cho bằng hết và khi ngước mắt lên đã thấy ráo hoảnh.

Hóa ra, việc quên hay nhớ một người đều do bản thân mình mà lựa chọn. Chẳng ai có thể nhớ mãi dáng hình nhưng lại không thể hoàn toàn quên đi. Thế nên, hãy cứ bình tâm mà sống vì mọi thứ đều sẽ an nhiên. Đó không phải là an ủi, mà là đời này kiếp này sẽ luôn có một người đứng chờ bạn ở cuối con đường. Dẫu đời chông chênh hư thực hay mất mát lẫn đắng cay thì hãy tin mình sẽ được bù đắp bởi bàn tay khác, chỉ là chúng ta có đủ kiên tâm để đón chờ hay không mà thôi.

Mong đời bình yên cho mỗi trái tim khoác lên mình hai chữ hạnh phúc, nhưng qua đớn đau, ta mới biết mình đẹp đẽ và bao dung đến nhường nào. Yêu thương ấy mà chỉ cần học cách thứ tha là đủ. Nếu cô đơn quá thì trốn vào túi ngủ và mơ những giấc mơ của riêng mình, bằng không hãy thử làm công việc mà bạn yêu thích. Một mầm cây mới, bạn đã thử trồng chưa?
  • Vy Sam

Bài viết tham dự tuyển tập "Mở lòng & Yêu đi!". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn like, share và bình luận bằng plug-in mạng xã hội ở chân bài viết. Lượt like, share và comment được tính bằng hệ thống đếm tự động.



Click vào đây để theo dõi thông tin chi tiết


Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vnblogviet.com.vn.

yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top