Làng Đọ nơi tôi sinh ra
2020-07-14 01:05
Tác giả: Thùy Thảo
blogradio.vn - Làng Đọ, cái nôi mà họ đã sinh ra và lớn lên ấy vẫn luôn đau đáu trong tâm trí của họ. Bao nhiêu ký ức tuổi thơ cứ ùa về mỗi khi nhớ đến quê hương, chẳng biết giờ này mẹ đang làm gì, cha đang đi đâu?
***
Đêm đêm con vẫn mơ về
Thuở xưa nghèo khó tương tề có nhau
Chẳng ai biết chính xác được những người con của làng Đọ ra đi từ bao giờ, trong hoàn cảnh ra sao?! Chỉ biết mang máng ngày họ rời quê, cái ngày mà họ nước mắt lưng tròng, thương mẹ già cha ốm, các em còn nhỏ dại thơ ngây...
Họ ra đi gói ghém bao nhiêu hoài bão, ước mơ cũng chẳng dám cao sang gì cho lắm. Mong được đủ ăn nơi phương trời xa xôi đất khách quê người, mong được khỏe mạnh và kiếm chút tiền để con mong có ngày về... thăm quê. Làng Đọ nơi mà họ sinh ra vẫn luôn dang rộng vòng tay đón họ trở về!
Con đường làng ngày ấy, cái ngày mà họ khăn gói ra đi còn đỏ quạch, lô nhô sỏi đá. Trai gái làng kéo xe bò sang tận núi Than, núi Châu để chở sỏi về trải cho đường làng đỡ lầy lội. Sau những trận mưa rào đầu mùa hạ con đường làng trở nên sạch sẽ hơn.
Trai gái trong làng cùng trang lứa tối đến gặp nhau sau những giờ làm vất vả ngoài đồng. Nhà ai cũng nuôi Trâu, nuôi Lợn, nuôi Gà. Vần xong nồi cám lợn cũng là lúc đám bạn đến chơi, họ ríu rít cùng nhau uống chén nước trà xanh thơm dịu mà mẹ mới hái hồi chiều. Nhà có cây vối nhưng năm nay là của nó có nhiều sâu nên cũng chẳng muốn hái đun nước uống. Tuổi thanh xuân của họ cũng chỉ có vây, lớn lên mỗi đứa một ngả. Mấy đứa bạn gái lấy chồng sớm, có gia đình rồi cũng chẳng mấy khi gặp lại nhau.
Những người con của làng Đọ xa quê mỗi ngày một nhiều. Kẻ bắc người nam, trong số ấy cũng có người thành đạt người chưa. Vất vả mưu sinh nơi xứ người một nắng hai sương, nỗi nhớ nhà cứ theo năm tháng nhân lên vời vợi. Họ chẳng biết là về thăm quê hay đi thăm quê, nói sao cho phải đạo! Gia đình của họ ở đó, con cái họ sinh ra và lớn lên ở đó, rồi công ăn việc làm cũng ở đó, và còn bao nhiêu thứ khác mà muốn kể ra nhưng không biết nên định nghĩa chúng ra sao?
Làng Đọ, cái nôi mà họ đã sinh ra và lớn lên ấy vẫn luôn đau đáu trong tâm trí của họ. Bao nhiêu ký ức tuổi thơ cứ ùa về mỗi khi nhớ đến quê hương, chẳng biết giờ này mẹ đang làm gì, cha đang đi đâu??
Thôi thì một năm cùng nửa hẹn nhau mà về, không về được thì gọi điện hỏi thăm cũng được. Mấy đứa cùng quê lâu lâu lại tụ tập gặp nhau cho vơi đi nỗi nhớ nhà, nhớ quê hương. Ai cũng cố gắng về càng nhiều càng tốt, nhưng về rồi lại mong sao cho thời gian trôi nhanh để còn về nhà mình, quê hương thứ hai, cái nơi mà mình đã và đang lập nghiệp gầy dựng cơ đồ...
Xa quê lòng nhớ đến quê
Bao nhiêu ký ức ùa về trong đêm!
© Thùy Thảo - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phút nhớ nhà của kẻ xa quê | Family Radio
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình trở về
Tôi nhớ về những ngày tháng ở quê, những bữa cơm gia đình đầm ấm, những buổi chiều ngồi bên bờ sông nghe tiếng sóng vỗ. Tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất điều gì đó rất quan trọng. Tôi đã bỏ quên những giá trị tinh thần, bỏ quên gia đình và những niềm vui giản dị.
Đóa hoa hồng và những tờ vé số
Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.
Chúng ta cứ bộn bề yêu…!
Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.
Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa
Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?
Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc
Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.
Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn
Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.
Dù có đi đâu cũng sẽ quay về
Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.
Chờ người em thương
Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.
Bước chậm lại giữa thế gian vội vã
Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.
Tương tư
Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời