Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi mẹ vắng nhà

2018-09-05 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Trong lòng con, hiện lên đầy đủ mọi ký ức về tuổi thơ của con với má. Từ lúc con còn nhỏ theo má ra vườn chơi, lớn lên xíu thì đi làm cỏ cùng má vào dịp hè, rồi khi con đi làm, về nhà ra vườn tìm má. Mỗi kỷ niệm như một thước phim chậm, con nhớ như in từng ký ức đó. Con thấy nhớ má vô cùng má ơi!

***

blog radio, Khi mẹ vắng nhà

Hôm nay con về nhà mình sau một thời gian lo việc học ở xa. Nhà mình hôm nay tụ họp đông đủ lắm. Nhưng sao con thấy trong lòng trống trãi quá má à. Tự nhiên con nhớ cái cảm giác má từ nhà sau chạy vội lên nhà trước nói câu: “Chấn Quyền của ngoại về rồi”. Rồi má cười với con một nụ cười thật hiền dịu. Con bước vào trong nhà, cảm thấy bàn chân nhám bẩn vì nhà hôm nay nhiều bụi quá. Cũng dễ hiểu phải không má? Vì ba là đàn ông mà.

Rồi theo thói quen muôn thuở của mình, con mở tung cửa tủ đựng thức ăn xem có gì để con ăn vụng không? Má thường hay trêu con có thói quen ăn vụng như thế mà. Nhưng tủ chẳng có gì để con ăn được hết má ơi? Ba có giỏi việc bếp núc đâu, ba lại dễ nuôi nữa nên chỉ có mấy con cá nhỏ xíu chiên với mấy cộng rau lang luộc thôi à. Bếp nhà mình hôm nay cũng không được gọn gàng như bình thường nữa. Các anh, chị cũng mới về nên cũng chưa ai động dao, động thớt hết. Rồi con lại bước ra sau nhà mình xem trang trại nuôi vịt, gà của má.

Nói là trang trại cho nghe sang chảnh vậy thôi chứ thực tế thì đơn giản hơn nhiều má nhỉ. Con mê vịt xiêm nên lúc nào má cũng nuôi sẵn bầy vịt xiêm, gà để lúc nào chị em tụi con về cũng có để ăn. Nhìn tụi nó hôm nay nhếch nhác lắm má, trông có vẻ như là tụi nó đang đói. Nhà có má tụi nó được ăn uống no đủ vì đơn giản má rất thương vật nuôi với lại cũng “áp lực” nuôi cho tụi nó nhanh lớn để mỗi khi chị em tụi con làm tiệc nữa phải không má?

Tự nhiên con thấy nhớ da diết cái âm thanh quen thuộc má kêu mấy anh rễ hay mấy đứa cháu rượt đuổi gà hay rượt vịt, tiếng chân người chạy, tiếng gà, vịt la quang quát... Nghe vừa thấy thương tụi gia cầm, vừa thấy buồn cười vì mấy anh hay mấy cháu mệt thở hỗn hển. Con lại nhớ câu nói quen thuộc của má: “Ôi bắt dính rồi. Kêu út bắt nước sôi lên để nhổ lông”. Sao hôm nay má không ở nhà để kêu con như thế má nhỉ?

Hôm nay, không có má chẳng ai hăng hái bài tiệc tùng gì cả, con cũng không có tâm trạng để nấu gì ngon hết. Ngày trước má toàn nắm vai trò chỉ đạo mọi thứ. Các anh rễ lo việc nhổ lông vịt, gà. Chị năm chặt thịt ướp. Chị sáu nhặt rau. Chị bảy lo khâu trái cây. Bé út phụ trách nấu chín món ăn. Ba thì đi hái rau vườn. Vậy mà hôm nay chỉ có mình con, lặng lẽ ngồi làm món thịt kho và cháo thịt bằm thôi má. Con vừa ướp thịt kho, vừa len lén lau nước mắt. Con không biết nồi thịt kho có được nêm bằng gia vị đặc biệt là nước mắt hay không? Con chọn một góc tối nhất trong nhà để lẳng lặng làm mọi thứ vì con sợ mọi người thấy con khóc.

blog radio, Khi mẹ vắng nhà

Con đặc biệt rất thích ra sau vườn nhà mình má à. Nơi đó, thỉnh thoảng con về nhà, không thấy má và khi biết má đang ở ngoài vườn. Con sẽ làm ca cà phê pha phin mang ra cho má uống. Lúc đó má không nói gì nhưng trong đôi mắt long lanh sự hạnh phúc vì được con cái quan tâm. Con thích cảm giác má đang làm cỏ, tìm thấy được trái thù lu chín vội đưa cho con ăn. Nó ngon lắm má. Hoặc khi má vô tình đào được củ khoai lang to nào đó là tụi con sẽ được món tráng miệng khoai lang chiên.

Mỗi khi con ra vườn nhà mình, nhìn thấy khuôn đất nhà mình rộng rãi, cây cối xanh tốt, trĩu quả. Con cảm thấy rất tự hào về ba má. Nhiều khi con tự hỏi, khi ra riêng từ hai bàn tay trắng, ba má đã phải vất vả cở nào để nuôi bảy chị em tụi con khôn lớn, trưởng thành và có cuộc sống ổn định. Thật không sai khi hàng xóm mệnh danh cho má là người phụ nữ đảm đang nhất xóm, đã từng là chủ nợ của những người trong xóm. Má có biết con thích điều gì nhất ở má không? Đó là khi con còn chưa đi làm mỗi lần má đi lấy tiền lời được của hàng xóm, má sẽ hào phóng cho con tiền lời đó và bảo con gom lại để mua món đồ nào con thích.

Con cắt vội mấy lá chuối khô, chọn một góc mát nhất trong vườn để ngồi xuống. Trong lòng con, hiện lên đầy đủ mọi ký ức về tuổi thơ của con với má. Từ lúc con còn nhỏ theo má ra vườn chơi, lớn lên xíu thì đi làm cỏ cùng má vào dịp hè, rồi khi con đi làm, về nhà ra vườn tìm má. Mỗi kỷ niệm như một thước phim chậm, con nhớ như in từng ký ức đó. Con thấy nhớ má vô cùng má ơi!

blog radio, Khi mẹ vắng nhà

Đang miên man sống trong miền ký ức thì con chị hai gọi: “Út ơi, vô nhà chuẩn bị đi bệnh viện”. Con lau vội dòng nước mắt, đứng dậy đi tìm cái ao nhỏ lấy nước rửa mặt để khi vô nhà không ai biết con đã khóc. Con sẽ vào bệnh viện thăm má. Con hy vọng căn bệnh tim của má sẽ nhanh chóng thuyên giảm, căn bệnh tiểu đường cũng sẽ bớt đi. Con muốn má luôn khỏe mạnh để luôn giữ cái vai trò tổng quản trong nhà. Dù má chỉ cần ngồi yên chỉ đạo miệng thôi con cũng thấy vui nữa.

Con không muốn thêm một lần nào về nhà mà lại nhớ má như lần này nữa đâu má ơi. Con sẽ đợi má xuất viện, má con mình sẽ tiếp tục cuộc sống bình yên như trước đây. Con sẽ thu xếp công việc gọn lại, về thăm nhà thường hơn, dành nhiều thời gian cho ba má hơn vì con biết khi tụi con trưởng thành, đồng nghĩa với việc thời gian bên ba má sẽ ngắn lại. Hãy về nhà với tụi con sớm nhất có thể má nhá. Tụi con đang chờ má!

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top