Phát thanh xúc cảm của bạn !

Khi có em bên đời anh chẳng sợ gì bão tố

2015-09-18 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi về đến nhà khi những cơn mưa vẫn chưa dứt. Đài báo tin có cơn bão sắp hình thành ngoài biển Đông. Nhưng tôi chẳng lo lắng gì vì bây giờ Kiều đã là vợ tôi. Từ khi có nàng, tôi không còn ám ảnh xấu về những cơn mưa. Hình như khi đi qua khó khăn, mệt mỏi đến rã rời thể xác lẫn tâm hồn, ta lại gặp được một tình yêu chân chính, gặp được người tình ta không bao giờ ngờ đến.

***

Xe vừa đến ngã tư quen thuộc, cơn mưa đầu mùa hạ ập đến. Tôi vội chạy vào trú dưới hiên cửa hàng hoa tươi “Forget me not”. Cảm xúc của mối tình đầu chợt về. Tại quán cà phê “Cute”, tôi vô tình quen Lan. Nhưng cũng tại đó, tôi chính mắt nhìn thấy Lan âu yếm thân mật người khác. Hình như cuộc đời tôi có những bước ngoặt liên quan đến mưa.

Hôm ấy, tôi và Lan ngồi cùng quán. Khi đứng dậy, cô bé để quên chiếc bóp cầm tay nhỏ xinh. Tôi nhìn vào thẻ sinh viên, tìm đến nhà trả lại cho em. Từ đó, nhen nhóm tình cảm giữa chàng sắp bước đến tuổi ba mươi và cô gái năm đầu đại học. Thời mộng mơ của tôi có lẽ trôi qua khá lâu rồi, nên tôi đến với Lan có phần khô cứng. Đôi lúc tôi tự nghĩ mình giống cục than già cỗi trong chậu phong lan, dĩ nhiên em phải là hoa khoe sắc rồi. Cuộc tình kéo dài một năm, kết thúc bằng một lần bắt gặp nàng thân mật bên người khác. Lan giải thích thật lạnh lùng rằng tôi lớn tuổi, nàng còn trẻ nên không hợp. Thế là sau một năm tôi đưa đón, dệt mộng yêu thương đã tan tành bằng việc đường ai nấy đi trong một buổi chiều mưa như hôm nay.

Những ngày sau đó, tôi cảm thấy hụt hẫng. Nếu không có Kiều, cô bạn đồng nghiệp công tác chung phòng kế hoạch an ủi chắc tôi khó qua nổi. Thật ra, tôi biết Kiều quan tâm đến tôi, thậm chí có thể khẳng định nàng đã yêu đơn phương tôi từ lâu. Vì yêu Lan nên tôi không đón nhận tình cảm tốt đẹp của Kiều.

mưa tình yêu

Vài tháng sau, cha tôi mất vì bệnh già. Những ngày lo hậu sự cho cha, Kiều ngày nào cũng từ bên Thủ Thiêm rất xa đi sang quận năm để phụ giúp tang lễ. Nàng an ủi mẹ tôi, nấu cháo cho bà ăn lấy sức. Có đêm nàng không về nhà, ở lại trò chuyện với mẹ tôi, với tôi cho vơi bớt đau thương. Kiều hay nắm chặt tay tôi, khuyên tôi đừng kiềm chế, nếu cần tôi cứ khóc to lên vì đàn ông cũng là con người với đầy đủ cung bậc cảm xúc. Hôm chôn cất xa xong, trời đổ mưa rất to. Qua màn mưa, tôi nhìn thấy Kiều đang che dù cho mẹ tôi rất ân cần, trong khi nàng thì ướt hết.

Áp lực tinh thần quá lớn, tôi xin nghỉ việc một thời gian. Tôi đau xót vô cùng khi tạm xa một công việc tôi hằng khao khát từ lúc còn ngồi ở giảng đường. Thôi đành buông tay cho tất cả trôi theo những trận mưa mù mịt đất trời. Tình yêu của Kiều đến với tôi trong hoàn cảnh như vậy đấy. Bắt đầu từ những ngày Kiều đến giúp mẹ tôi dọn dẹp lại nhà cửa hoặc ngồi trò chuyện, an ủi mẹ tôi mỗi khi đêm xuống. Dần dần Kiều mới dám rủ tôi đi chơi để lấy lại tinh thần. Nàng và tôi ra ngoại thành, câu cá, bắt ếch hoặc xem người ta thu hoạch lúa. Những điều đơn sơ giản dị quá nhưng sao tôi thấy lòng mình ấm lại.

Thấm thoát nửa năm trôi qua, với sự khuyên bảo của mẹ cộng với tình cảm của Kiều, tôi quay trở lại công việc tại công ty cũ. Rồi một hôm trên con đường đất ngoằn nghèo mà ngày mưa đang trở nên nhão nhẹt dưới chân, có tiếng kẽo kẹt của hàng tre bên đường, có những cơn gió vượt qua đem theo bụi mưa vương trên tóc hai đứa. Không cần nói lời thơ, lời mộng. Chúng tôi cảm thấy rất yêu nhau và không thể thiếu nhau trong cuộc sống này.

Tôi về đến nhà khi những cơn mưa vẫn chưa dứt. Đài báo tin có cơn bão sắp hình thành ngoài biển Đông. Nhưng tôi chẳng lo lắng gì vì bây giờ Kiều đã là vợ tôi. Từ khi có nàng, tôi không còn ám ảnh xấu về những cơn mưa. Hình như khi đi qua khó khăn, mệt mỏi đến rã rời thể xác lẫn tâm hồn, ta lại gặp được một tình yêu chân chính, gặp được người tình ta không bao giờ ngờ đến.

“Anh ơi, pha sữa cho con giùm em nhé “

Tôi mỉm cười, nhìn về phía Kiều đang bế con.

© Hải Triều – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top