Hoài niệm phôi pha
2020-10-09 01:15
Tác giả:
Thao Bui
Bài thơ này em dành tặng riêng anh
Ngàn lời yêu thay cho lời từ tạ
Ví trái tim em hoá thành sỏi đá
Vẫn muôn đời khao khát mãi tình anh
Mặt hồ Gươm tóc liễu vẫn tươi xanh
Và mùa thu vẫn thơm nồng hoa sữa
Nhưng ngõ nhỏ vắng bàn chân hai đứa
Biết đường nào trở lại thuở vừa yêu
Cây bằng lăng thổn thức khóc trong chiều
Từng cánh hoa như mưa rơi tan tác
Hà Nội vẫn bình yên
Hai chúng mình đổi khác
Chỉ một phút giận hờn
Bỗng chợt hoá người dưng

Dạ khúc đêm mưa anh còn viết nửa chừng
Hay bình minh lên đã có người viết tiếp
Cây lộc vừng ven hồ vẫn nở hoa tha thiết
Đỏ ối khuông chiều
Xao xuyến những đêm đông?
Có phải anh đã quên bài ca Ngẫu Hứng Sông Hồng
Mà đem thả tin yêu ở đôi bờ trong đục
Con sông chứng minh cho cuộc tình ngày hạnh phúc
Cuồn cuộn
Miệt mài chảy về phía không nhau
Vì chúng mình không hiểu được nỗi đau
Nên cứ vô tư tổn thương nhau như chưa từng biết khóc
Em trở về Hà Nội
Khi sương pha màu tóc
Khi ở cuối con đường
Chỉ hoài niệm phôi pha.
© Thao Bui - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Hà Nội của tôi bình yên trong khoảnh khắc giao mùa | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Con nhà nghèo
Càng lớn nó càng nhận ra nghèo không phải là một cái tội, vì ai sinh ra cũng mong mình được sống sung sướng đủ đầy, chẳng ai mong một cuộc sống nghèo khó túng thiếu. Nhưng đúng là khi người ta quá nghèo thì người ta hay có những suy nghĩ cực đoan và bi quan, rồi người ta hay so sánh này khác. Nó mong sau này nó sẽ đi làm để mẹ nó được nghỉ ngơi, nó chỉ nghĩ đơn giản vậy thôi.
8 đặc điểm đáng ngưỡng mộ của những người luôn lạc quan nhưng không hề ngây thơ
Có một sự khác biệt đặc biệt trong sự lạc quan của những người đã từng thất vọng nhưng vẫn chọn sống đầy hy vọng. Sự lạc quan của họ khác với sự lạc quan tươi sáng, chưa từng bị thử thách của những người thiếu kinh nghiệm. Nó sâu sắc hơn, có chủ đích hơn và đáng tin cậy hơn.
Một kiếp thương nhớ, một đời đợi mong
Từng là tất cả của nhau, từng câu hứa vẹn tròn, từng yêu đến điên dại. Giờ đây, kẻ khóc người cười, người hận đến xương tuỷ, kẻ đau thấu tận tâm can.
Bình dị hoa sen
Tuổi thơ của mẹ ngọt ngào như những đóa sen thơm ngát trong đầm. Diệu vợi miền nhớ với mẹ chẳng phải là những vất vả, lo toan, thiếu thốn chạy ăn từng bữa mà là những mùa sen thanh khiết yên bình nơi quê nhà.
Hai mặt của tình mẫu tử trong “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ”
Phim điện ảnh “Phá Đám: Sinh Nhật Mẹ” đặt ra một câu hỏi lớn cho các gia đình Việt hôm nay: không trao độc lập và tự do cho con, sao mẹ lại kỳ vọng con có được hạnh phúc?
Tình yêu – Một lần và mãi mãi
Ta yêu theo bản năng, yêu bằng tất cả những gì mình có, mà quên mất rằng tình yêu cũng cần học cách vun đắp, cần hiểu, cần lắng nghe, cần hy sinh đúng mức. Nhiều người mất nhau không phải vì không còn yêu, mà vì không biết cách giữ gìn.
Can trường
Trong một thế giới đầy biến động, nơi sự lo lắng và bất an trở thành trạng thái thường trực, “Can Trường” của Osho là lời mời gọi người đọc bước vào hành trình sống can đảm, sống thật, sống toàn vẹn với chính mình.
Hạnh phúc buồn
Hai con cứ xem như đây là một khoảng lặng chung của gia đình ta. Mà chắc cũng chẳng có gia đình nào có thể êm đềm suốt bao nhiêu năm tháng, thì Si và Siu hãy xem như đây là khoảng thời gian hạnh phúc gia đình mình đang lắng xuống, lắng thật sâu trong lòng mỗi người.
Điều đúng đắn
Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.









