Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Hãy thử thay đổi hướng nhìn để thấy bầu trời cao vút kia vẫn đẹp

2022-12-23 01:25

Tác giả: Hava


blogradio.vn - Cuối cùng, thứ tôi hiểu được chính là ánh mắt long lanh của ta có cảm thấy bầu trời kia đẹp hay không là do cách ta cảm nhận nó như thế nào, là do ta nghĩ thế nào về nó, từ cái nhìn vô cảm hờ hững, hay cái nhìn chằm chằm vào những góc khuất, những khuyết điểm của nó, ta có bao giờ thử thay đổi hướng nhìn, thay đổi cảm nhận để thấy rằng bầu trời cao vút kia vẫn rất đẹp hay không?

***

Những cơn gió thu phảng phất đưa hương hoa sữa tỏa vào dòng không khí se lạnh, đem lại cảm giác thật lao lòng. Giờ đây, trong phút giây ấy, có lẽ tôi đã bị rung động bởi sắc thu. Thiên nhiên thay đổi theo mùa đem lại cảm giác thật mới mẻ, thật động lòng người. Phải chăng thế giới này thật đẹp bởi vạn vật đều có muôn hình vạn trạng, sẽ có những sự đổi thay và chẳng ai, chẳng thứ gì chỉ “sống mãi một ngày” – hay nói cách khác là sống theo một khuôn mẫu nhất định mà chẳng hề có sự thay đổi.

Nhưng điều quan trọng hơn tất thảy là sự thay đổi ấy đến từ đâu vì không một con sông nào mà không có nguồn. Chỉ buồn rằng, ta chẳng thể biết được thay đổi ấy là thay đổi tiêu cực hay tích cực mà thôi.

Dòng đời của mỗi người là những giai đoạn khác nhau, nó được bắt đầu từ ngày một sinh mệnh nhỏ bé cất tiếng khóc chào đời, đến khi bập bẹ biết nói, chập chững biết đi, rồi dần trưởng thành, biết lắng nghe, cho tới khi gương mặt ấy đã đầy nếp nhăn ở một độ tuổi xế chiều. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, bởi vậy sẽ chẳng có chặng đường của ai là giống ai.

11

Còn tôi, tôi bắt đầu từ những ngày tháng hạnh phúc nhất là tuổi thơ của một đứa trẻ, thuở còn sống dưới ngôi nhà mái ngói đơn sơ với ông bà – khi tôi còn là một cô công chúa nhỏ được hết mực nuông chiều. Thế giới ngoài kia có bão giông tới mấy thì người thân vẫn luôn là tấm khiên chở che tuổi thơ của tôi thật êm đềm, thật đáng nhớ. Nhưng những suy nghĩ mộng mơ tươi đẹp trong tâm trí của đứa trẻ ấy chẳng kéo dài bao lâu thì đã dần trở lên khác biệt, đã bắt đầu có những đố kị với những yếu tố xung quanh chỉ bởi câu nói “chúng con là lũ vịt giời/ bé thì ăn hại, lớn thì bay đi” – vốn dĩ ban đầu tôi cũng chẳng để ý tới những lời nói đó là mấy vì ban đầu tôi cho rằng nó chỉ mang tính chất“đùa vui nhưng sẽ chẳng có chuyện gì vui khi cứ đem ra đùa đi đùa lại, nói đi nói lại. 

Chính thời khắc ấy, tôi mới hiểu rằng câu nói ấy nhưng đang giễu cợt tôi chỉ bởi tôi là một đứa con gái, hay là một đứa nợ suốt ngày làm cái đuôi theo sau bà. Cũng chẳng mới mẻ, cái suy nghĩ “trọng nam khinh nữ” dường như đã ăn sâu vào trong dòng máu của con người thôn xóm ấy. Ngay cả một người phụ nữ cũng có thể nói ra những câu phân biệt giới tính thiệt thòi tới mình như vậy. Hay là vì kẻ tổn thương lại muốn làm tổn thương người khác. 

Nhưng tôi cũng thật cảm ơn những định kiến của con người phương ấy, cũng chính nó đã trở thành bàn đạp, trở thành động lực cho tôi không ngừng cố gắng trong cả 5 năm cấp 1 và cấp 2 khi tôi còn sống ở quê. Từ khi nào, tôi bắt đầu thấy chán ghét mấy đứa con trai cùng lớp, rồi thậm chí ghét cả việc phải nhìn thấy con trai, tôi tự nhủ “mình phải thật cố gắng để vượt qua những bạn nam, để chứng minh mình có thể làm được những thứ mà mọi người vốn dĩ cho rằng chỉ nam giới mới có thể làm”, tính đố kị dường như được bộc phát, tôi lao đầu vào học tập để nói với mọi người rằng con trai có thể thì tôi cũng có thể, tôi lại càng không hi vọng có bất kì bạn nam nào có thành tích vượt qua tôi.

12

Tôi không muốn tỏ ra mình yếu đuối, luôn cố gắng mỉm cười, có thể làm nhiều nhất những việc mình có thể thay vì nhờ tới những bạn nam giúp đỡ, dần dần, thiện cảm của tôi đối với nửa thế giới giới còn lại chẳng còn đọng lại là bao. Tôi đã thay đổi kể từ thời khắc ấy, tôi muốn mình phải cố gắng hơn, phải giỏi hơn, phải xuất chúng hơn. Chính vì thế lúc ấy, tôi cứ như một kẻ đã phất cao ngọn cờ để hòng bảo vệ lấy “quyền của nữ giới” hay theo chủ nghĩa nữ quyền. Nhưng khi tôi thực sự nhận ra điều đó là không hoàn toàn đúng thì tôi lại một lần nữa thay đổi, những suy nghĩ ấy ngày càng trở nên tích cực hơn, tôi hiểu trên hành tinh này, dù là nữ giới hay nam giới thì đều có mức độ quan trọng như nhau bởi trái đất này vốn dĩ không thể khuyết đi một phần giới này hay giới kia. 

Sự thiện cảm của tôi dành cho nam dần trở nên nhiều hơn, tôi cũng chợt nhận ra, phải chăng vì nữ giới đã đòi hỏi quá nhiều quyền lợi mà đôi lúc lại để lại những thiệt thòi, những áp lực nhất định cho phái nam. Tôi cũng không còn cảm giác ghét bỏ những bạn nam ấy nữa, vì các bạn ấy đều vô tội, đều không làm gì khiến tôi phải ghét các bạn ý cả. Chỉ những con người phân biệt giới tính kia mới đáng ghét, mới đáng bị lên án. Tôi cũng hiểu rằng nam nữ đều cần có quyền lợi của riêng mình và đều cần có sự bình đẳng.

Và kể từ đó, từ một cán cân bị lệch, tôi đã lấy lại được thế cân bằng. Cũng như một cơn mưa rào mùa hạ chợt đến, gột rửa những muộn phiền, những rắc rối đã bao trùm lấy cả tuổi thơ tôi.

Cuối cùng, thứ tôi hiểu được chính là ánh mắt long lanh của ta có cảm thấy bầu trời kia đẹp hay không là do cách ta cảm nhận nó như thế nào, là do ta nghĩ thế nào về nó, từ cái nhìn vô cảm hờ hững, hay cái nhìn chằm chằm vào những góc khuất, những khuyết điểm của nó, ta có bao giờ thử thay đổi hướng nhìn, thay đổi cảm nhận để thấy rằng bầu trời cao vút kia vẫn rất đẹp hay không?

© Hava - blogradio.vn                             

Xem thêm: Người đổi thay thì mình thay đổi

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.

Sống chậm tí để thấy đời an yên

Sống chậm tí để thấy đời an yên

"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.

Kẹo ngọt vị gừng

Kẹo ngọt vị gừng

Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…

back to top