Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hành trình con gái trưởng thành có cha

2024-08-13 17:40

Tác giả: Phạm Thị Liên


blogradio.vn - Cầm hộp cháo gà còn nóng hổi, nhìn bóng lưng cha khuất vội trên chiếc xe ôm để kịp bắt xe về nhà mà nước mắt con cứ lăn dài trên má. Cha – Người đàn ông gần 60 tuổi vẫn chăm sóc cô con gái 32 tuổi là con như những ngày bé dại.

***

Con lớn lên trên miền quê nghèo nhưng yên bình như bao bạn bè trang lứa. Cho đến năm 9 tuổi, bệnh tật khiến con trở thành “gánh nặng” của cả nhà, và cha cũng bất đắc dĩ trở thành “bác xe ôm” cho rất nhiều hành trình của con. Gần năm năm cha mượn xe máy chở con đi tiêm phòng thấp tim, đi cắt thuốc nam chữa đau khớp, thuốc bắc chữa đau đầu không một lời than thở. Thương cha mẹ, con chỉ biết cố gắng học hành. Sau này, nhà mình mua được một chiếc xe wave cũ, chiếc xe gắn liền với bao “chiến tích” của cha con ta. Cha chở con đi thi học sinh giỏi Toán năm nào cũng đỗ thủ khoa. Lớp 9 ngồi sau xe cha con đi thi đỗ vào trường chuyên. Cha tự hào lắm, cha bảo: “Ngồi xe cha chỉ có đỗ thôi!”.

Học ở thành phố hai tháng thì con phải chuyển về quê vì sức khoẻ quá yếu. Hè hết lớp 10 con phải nhập viện liên tục vì những cơn đau đầu kéo dài. Ngày ấy mẹ mang bầu em, chị gái chuẩn bị thi đại học, ai cũng mệt mà vẫn phải dành thời gian chăm sóc con. Ở viện huyện mãi không đỡ, cha cùng chú đưa con ra Hà Nội. Con vẫn nhớ con ngồi cạnh cha trên ô tô, say xe nôn thốc tháo suốt chặng đường mấy trăm cây số. Ra tới nơi vừa thuê nhà trọ để sớm mai vào khám thì con lên cơn đau dữ dội. Cha cõng con chạy một mạch tới phòng cấp cứu bệnh viện. Con ngất xỉu không biết gì nữa. Chỉ biết sớm mai tỉnh dậy thấy cha đang ngồi bên cạnh, đôi mắt thâm quầng bởi đã thức suốt đêm. Cũng từ đó, hình ảnh cha mặc quần đùi, áo ba lỗ cõng con chạy trên con đường thủ đô xa lạ đã khắc sâu vào trái tim con, đã được con đưa vào rất nhiều bài thơ và đặc biệt là luôn vẹn nguyên cảm xúc thương cha mỗi khi nhớ lại.

Sau này, hành trình đến trường của con đều ngồi sau lưng cha. Cha đưa con đi học. Cha vẫn lại đưa con đi thi đỗ học sinh giỏi, đỗ thủ khoa đại học. Thêm một lần cha tự hào nói: “Ngồi xe cha chỉ có đỗ thôi!” Cha tiếp tục là “bác xe ôm” cần mẫn đưa con đi nhập học, đi tìm phòng trọ. Con đã lớn dần “sau lưng” cha như thế!

Bốn năm học đại học với con cũng qua đi với vô số lần nằm viện. Con tốt nghiệp và ra Hà Nội làm việc. Có những hôm tan làm con nhớ da diết món ốc bươu vàng, món thịt mỡ xào với “xơ mít” của cha. Cha thích nấu ăn, mỗi lần làm thịt con gà cha sẽ làm đủ ba món đúng sở thích của ba chị em. Cha luôn như vậy! Không biết nói những lời hoa mỹ nhưng luôn yêu chúng con từ những điều bình dị nhất!

Năm 2016 con về quê mở trung tâm Toán. Thương con là con gái, lại sức khoẻ yếu, cha mẹ chỉ muốn con có công việc ở trường ổn định. Nhưng trước sự ngang bướng của con, cha mẹ đã bán con bò – tài sản lớn nhất của gia đình mình lúc đó để con “ích kỉ” đi xây ước mơ của riêng mình. Từ cơ sở đầu tiên rất bé cho đến giờ, con đã có cho mình hai cơ sở với hơn 1000 học viên, cha chưa bao giờ vắng mặt trong mỗi sự kiện quan trọng của con. Không chỉ là tình cảm với riêng con nữa, mà cha trở thành một mảnh ghép cho sự thành công của trung tâm con.

Sự nghiệp, gia đình - cha vẫn luôn ở bên con trong những năm tháng khó khăn nhất. Đêm trước ngày cưới, chồng con bị tai nạn. Hai cha con đã ôm nhau khóc nức nở trước mặt mọi người. Giây phút đó đến giờ con nghĩ lại vừa sợ lại vừa thương cha. Cha có thể cứng rắn trước bao bão tố cuộc đời nhưng đứng trước nỗi đau của con gái mình cha đã không thể nào cầm lòng.

Con mang bầu hai sáu tuần doạ sinh non phải chuyển ra Hà Nội. Cha gói vội con gà luộc “dúi” cho chồng con dặn cầm trên xe khi nào con đỡ đau ăn cho có sức. Con sinh cháu, ông bà nội điều kiện đi lại khó khăn nên con về ở với cha mẹ. Vậy là ở “cữ” một tay cha nấu ăn. Ở với cha sướng lắm, thực đơn đủ món chứ chẳng phải chỉ có thịt kho mặn, cá kho nghệ đâu. Năm 2020 đại dịch Covid trung tâm con đóng cửa, cả nhà con cũng phải về ở với cha mẹ. Cháu có bà trông, cơm có ông “giành” nấu. Giờ ngẫm lại thấy dịch bệnh mới có được nhiều thời gian bên mẹ cha như thế, chứ bây giờ chúng con cứ mải miết với những hoài bão rồi mang ra “nguỵ biện” cho việc ít có thời gian về thăm cha mẹ.

Thấm thoắt, con đã 32 tuổi, cha đã gần 60! Nhưng cha vẫn tất bật hầm cháo gà mỗi khi con ốm! Vài năm trước cha còn khoẻ có lần cha đi xe máy 30km vào đưa hộp cháo rồi về luôn. Giờ đi xe xa chẳng an toàn nữa thì cha lại đi xe bus để đưa. Cầm hộp cháo gà còn nóng hổi, nhìn bóng lưng cha khuất vội trên chiếc xe ôm để kịp bắt xe về nhà mà nước mắt con cứ lăn dài trên má. Cha – Người đàn ông gần 60 tuổi vẫn chăm sóc cô con gái 32 tuổi là con như những ngày bé dại. Con nhớ cha từng nói với chồng con: “Sau này, cha chỉ mong có người làm thịt gà cho Liên ăn khi cha không còn đủ sức nữa”. Con giờ có thể có tiền mua được cháo gà nhưng có lẽ suốt cuộc đời cũng không thể có vị ngon như như cháo gà cha hầm. Bởi đó là vị của hi sinh, của tình yêu thương vĩ đại từ một người cha dành cho con gái!

Cảm ơn cha vì những điều tuyệt vời nhất dành cho con! Và con cũng cảm ơn mẹ, bởi con hiểu chính từ những tảo tần hi sinh, những vun vén của mẹ mới cho chúng con có được yêu thương như thế! Cha đã luôn cùng chúng con đi qua những thăng trầm của cuộc sống. Còn mẹ lại là người phụ nữ kiên cường, nhân hậu, là điểm tựa giúp cha con con vững vàng hơn trong mỗi chặng đường. Nếu sau này con có thể sinh một cô con gái thì con ước con gái con cũng có một người cha tuyệt vời như cha. Cha có thể không giỏi Toán, cha cũng chẳng biết kinh doanh, cha chỉ biết khi các con của cha cần là cha sẵn sàng làm tất cả. Còn con, là một cô giáo dạy Toán nhưng con biết suốt đời con cũng chẳng thể “tính” , chẳng thể đếm đong những gì mình được mẹ cha dành cho. 32 tuổi, con đã lớn đúng nghĩa đen về tuổi tác, về hình dáng, và đặc biệt tình yêu thương, lòng biết ơn, tâm hồn con cũng đã được “lớn lên” cùng mẹ cha. Cảm ơn Mẹ - Người phụ nữ sẽ mãi là “kim chỉ nam” về đức hi sinh, về lòng nhân hậu cho con phấn đấu.

Và, cảm ơn Cha – Người đàn ông vĩ đại luôn đã luôn có mặt trong hành trình “lớn lên”, trưởng thành của con. Con chỉ muốn nói với cha rằng: Con ổn rồi! Cha đừng lo cho con quá, cũng đừng vất vả quá nữa cha nhé! Con chỉ mong cha thật khoẻ để ở bên chúng con thôi! Con tự hào khi được làm con gái của cha! Yêu cha!

© Phạm Thị Liên - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cảm Ơn Vì Đã Từng Yêu, Đã Từng Tổn Thương | Radio Tâm Sự

Phạm Thị Liên

Yêu thương chân thành, nỗ lực hết mình và sẻ chia bạn sẽ có tất cả.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

back to top