Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gửi anh, người con trai của nắng

2013-10-08 10:02

Tác giả:


Một nhà văn nào đó từng viết “Chưa gặp một tâm hồn đồng điệu, đừng vội trao gửi trái tim”.. em đã cố gắng để làm được như vậy. Giờ đây khi đứng giữa ngã ba đường em lại tự hỏi đến khi nào trái tim mình mới lành trở lại để chờ một tâm hồn khác đến rồi  trao gửi trái tim?

***

Bọn bạn thường hay bảo em tại sao không viết truyện tình cảm, em có chất văn và tâm hồn tưởng tượng khá phong phú mà. Em chỉ cười vì em không thích những gì phức tạp. Viết một truyện tình cảm, người viết cần xây dựng tình tiết truyện, cho nhân vật nói gì, nghĩ gì và đặc biệt là không được xây dựng một cái kết không có hậu. Em không thích thế. Tự thấy bản thân mình còn chẳng biết cái kết câu chuyện tình  yêu của mình như thế nào thì làm sao có đủ nhiệt huyết và tận tâm đi xây dựng số phận của nhân vật.

Em tự thấy mình là con bé ngây thơ và ngốc xít nhất trong tất cả những đứa con gái có mặt trên đời này. Không xinh, không thông minh và chẳng duyên dáng. Em luôn sống và cố gắng sống tốt, tự lo cho cuộc sống của mình, không khiến bố mẹ và cả gia đình bận tâm. Em an nhiên thu mình trong cái vỏ bọc của một con ốc, chỉ biết học và học. Em chẳng biết xu hướng thời trang thu đông, xuân hè năm nay năm kia thế nào. Chẳng biết kết hợp phụ kiện ra làm sao, chẳng biết màu sắc nào là phù hợp với cái thân hình cao thô và thiếu cân đối của mình.

nắng

Em tự thấy mình khác với những đứa con gái bình thường, không biết làm dáng, không biết đòi hỏi cũng chẳng quan tâm người khác nói gì về mình. Có lẽ do từ bé em đã quen với suy nghĩ “mình rất xấu xí”.
Em cũng không như các cô gái khác, không biết cách cư xử thế nào là khôn khéo trong chuyện tình cảm. không hiểu được rằng khi một chàng trai tiếp cận một cô gái, cô gái nên làm kiêu, nên nói chuyện thế nào để cuốn hút chàng trai..nên giả vờ ra sao…em không tiếp thu những thứ ấy trong đầu đơn giản vì em nghĩ nên sống thật với mình. Em ghét cái gì giả tạo.

Em không quá mê phim Hàn nhưng lại tin vào tình yêu đẹp đẽ cao thượng mà những bộ phim ấy xây dựng. Em cũng tin là có duyên số trên đời này.

Anh là chàng trai thứ hai sau mối tình đơn phương hồi sinh viên của em. Hai mươi tư tuổi, em không nghĩ mình lại đơn phương thêm một lần nữa. Anh nhẹ nhàng, nội tâm và đặc biệt có nụ cười mang nắng tới. Nụ cười và ánh mắt ấy làm say nắng bao cô nàng. Ai cũng bảo anh đào hoa và có nhiều vệ tinh vây quanh, có nhiều lựa chọn. Em chẳng quan tâm nhưng lại vô tình để bản thân mình bị cuốn vào đó.

Nói chuyện với anh, kể lể với anh rồi nghe anh tâm sự hình như thành một thói quen với em. Chúng ta có thể chia sẻ rất vui khi chat trên mạng nhưng gặp trực tiếp thì lại chẳng nói với nhau được mấy câu. Nhiều lúc em kỳ vọng một cái gì đó rồi lại thất vọng vô cùng. Chúng ta không như người chúng ta cảm nhận về nhau. Cảm giác chấp chới này thực sự rất khó chịu. Không phải người yêu, không phải bạn, chẳng phải anh em.. Đã bao lần em có cảm giác phát điên mỗi khi nghĩ tới.

Em đơn giản nếu không muốn nói là cẩu thả bao nhiêu thì anh lại tỉ mỉ, và kỹ lưỡng bấy nhiêu. Em ngây thơ và ngốc xít, nghĩ gì nói ấy còn anh lại cẩn thận trong từng câu nói. Em thích anh thì nói luôn là thích còn anh luôn ngập ngừng phân vân chưa bao giờ tự nói ra được một câu “anh cũng thích em”. Người ta nói không phải cứ thích là phải yêu, không phải cứ yêu là phải cưới. Thứ em cần không phải là lời nói thích, tán dương mà chỉ đơn giản là sự quan tâm động viên một chút thôi mỗi ngày… Con gái rất cần điều đó anh ạ. Nhưng hình như với anh điều ấy khó quá. Anh luôn khiến em cảm thấy khó hiểu, thực sự rất khó hiểu. Lúc thì rất quan tâm lúc lại vô cùng lạnh nhạt.

nụ cười

Có lẽ em là người chủ động nói thích anh trước, quan tâm anh trước. Có lẽ anh biết em vẫn đang chạy theo anh nên anh càng dửng dưng trước sự tồn tại của em. Có lẽ anh còn có bao nhiêu lựa chọn, anh còn cân nhắc cái nào tốt nhất hợp nhất cho mình. Anh là người kỹ tính mà.

Em cố gắng thay đổi mình theo hướng tốt hơn nhưng cái hình mẫu lý tưởng của anh em chẳng bao giờ với tới. Đi bên anh em thấy mình nhỏ bé. Nhìn vào mắt anh, em thấy trái tim mạnh mẽ của  mình hình như tan chảy.

Mùa đông sắp về, em tự hỏi mình sẽ sống trong cái cảm giác mung lung vô định như thế này tới bao giờ. Khi mà chính em không tự kiểm soát được con người bên trong của chính mình. Ở bên anh ngột thở quá, còn rời xa anh em thấy mình trống rỗng. Có phải em đang yêu một người?

Một nhà văn nào đó từng viết “Chưa gặp một tâm hồn đồng điệu, đừng vội trao gửi trái tim”.. em đã cố gắng để làm được như vậy. Giờ đây khi đứng giữa ngã ba đường em lại tự hỏi đến khi nào trái tim mình mới lành trở lại để chờ một tâm hồn khác đến rồi  trao gửi trái tim?

Em chưa từng trách móc anh, chưa từng nghĩ xấu về anh. Giá em làm được như vậy thì quá tốt rồi. Em chỉ căm ghét sự yếu đuối và nhu mì của bản thân mình. Em đã tự đánh mất đi sự tự tin, và chút tự tôn ít ỏi của mình để yêu một người. Đôi lúc em tự hỏi, sao mình không thử chọn một người khác, người yêu mình. Biết đâu mọi chuyện sẽ tốt hơn?

Có cảm giác yêu một người, chọn được một người để yêu giống như đi chọn một cái áo. Có rất nhiều áo được bán, cái nào cũng đẹp và em tự thấy mình có khả năng mua. Cái nào cũng kiểu cách và cá tính. Nhưng em luôn sợ nó không hợp với mình, em sợ nên không dám dừng lại để ướm thử vào người. Kết quả là có rất nhiều áo, em rất muốn mua áo nhưng đi qua chợ mà vẫn không mua được cái nào.

Anh à, em đang cố gắng để cái thứ cảm xúc hỗn độn này, nhớ một chút, giận một chút, tự ái một chút, xấu hổ một chút sẽ sớm qua đi. Em cần sự bình yên anh ạ. Em cần lắm lúc này để sắp xếp lại cuộc sống của mình. Không có anh, cuộc sống vẫn vậy mà. Lúc đầu sẽ buồn một chút, trống vắng một chút nhưng rồi em sẽ vui trở lại.

Mong sao trời luôn đầy nắng, ở nơi có khuôn mặt, ánh mắt nụ cười tỏa nắng và anh sẽ luôn bình an với lựa chọn của mình.
  • Gửi từ Thai Ha Nguyen <nguyenthaiha46@gmail.com>


Mời bạn click vào đây để tìm hiểu thông tin chi tiết về tuyển tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình không phải là một điểm đến, mà là một hành trình dài và ý nghĩa. Khi ta chấp nhận và yêu thương bản thân, ta tìm thấy một nguồn hạnh phúc chân thật, lấp lánh như ánh nắng sớm mai soi sáng tâm hồn.

Ánh Trăng

Ánh Trăng

Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.

Tháng năm hướng về một người

Tháng năm hướng về một người

Tôi biết! Tôi không xinh, không vui tính, không giỏi giang. Tôi là người bình thường nhưng tôi cũng xứng đáng yêu một ai đó mà.

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Tính ra thì thời gian bạn thực sự dành cho bản thân ít ỏi đến đáng thương, đến nỗi đếm được trên đầu ngón tay. Vậy tại sao lại phải vội vàng đi tìm một người để yêu mà quên mất một người đang cần được bạn yêu thương ở ngay trước mắt - Đó là chính bản thân bạn cơ chứ!

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Anh không đáp ngay mà nhìn cô, vừa khít ánh nắng bên ngoài lọt qua khe cửa làm cho những hạt bụi trong không khí như phát sáng lấp lánh, chiếu lên khuôn mặt cùng mái tóc Thùy Anh. Cảnh tượng vừa êm dịu vừa ấm áp.

20 điều

20 điều "thô nhưng thật" cần hiểu sớm để đường đời bớt chông gai, thành bại và phúc họa cũng từ đây mà ra

Trưởng thành thật sự là khi hiểu được 20 điều dưới đây. Bạn thấm nhuần được bao nhiêu?

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Hỏi cả bản thân em, sau này không có anh thì em phải chống đỡ thế nào đây. Em đã quen ngày nào cũng nhắn tin với anh, có chuyện gì cũng kể với anh, nhìn thấy gì cũng nghĩ tới anh, thấy quán ăn nào cũng ghi lại để sau này đi với anh… Nhưng làm gì có sau này nữa.

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó ta bên nhau xa lạ Không đi chung chuyến ga nhỏ cuối ngày Không nhìn em đôi mắt biết lung lay Đâu cay đắng mảnh hồn anh tuyệt vọng

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Anh đang chăm chú nghe thì bất chợt lại nhìn trúng đôi mắt cô, lại vô tình bị nó thu hút. Không biết cô có phát hiện ra bản thân mình có đôi mắt rất đẹp hay không, long lanh như chứa đựng ánh sáng của thế giới xung quanh.

back to top