Phát thanh xúc cảm của bạn !

Gửi anh - người chưa chịu bước vào cuộc đời em

2015-05-27 01:05

Tác giả:


Bài dự thi "Độc thân không cô đơn".

blogradio.vn - Tất cả hạnh phúc đó, vui vẻ đó, may mắn đó em sẽ dự trữ thật nhiều để cầm cự cho đến ngày…anh chịu bước vào cuộc đời em. Con đường phía trước chắc chắn là rất dài và rất nhiều chông gai. Hi vọng mình sẽ tìm thấy nhau ở một khúc rẽ nào đấy. Khi đó em thề, em hứa, em đảm bảo là anh có…chạy đằng trời.

***

Em - cô gái đã bước đến tuổi 26 và vẫn còn độc thân.

Anh có biết em đã chán ngấy mấy cái kiểu rung động nửa vời, thích chóng vánh rồi tan đi lúc nào chẳng hay không? Cái em cần là tình yêu thật sự, ăn nghĩ tới anh, ngủ mơ về anh suốt ngày này qua tháng khác đấy có biết không?

Anh có biết em là đứa chân ngắn cũn cỡn không? Vì vậy nếu để em bước về phía anh thì sẽ lâu lắm nên anh hãy sải những bước thật rộng và nhanh về phía em đi.

Anh có biết rằng bạn bè đối với em rất quan trọng nhưng rồi sẽ có một ngày họ không thể dành nhiều thời gian cho em như anh có thể, vậy anh ở đâu rồi có dành thời gian cho em vô điều kiện không?

Anh có biết rằng bao nhiêu lần em stress vì một mớ những thứ không tên, rồi em chỉ biết khóc một mình vậy lúc đó anh đang ở đâu, với cô nào?

Anh có biết rằng dù có được anh chị em, bạn bè chỉ bảo cho cách tìm anh nhưng em cũng chịu thôi. Vì thế anh hãy đến đi chứ còn muốn trốn tìm đến bao giờ?

Anh có biết rằng cuộc đời này không dài như anh nghĩ? Rồi đến khi lấy được em anh sẽ biết chỉ cần chậm một tuần, một ngày chưa tìm thấy em là anh đã phải đánh đổi mất mấy trăm cân, mấy tấn hạnh phúc rồi đấy!

gửi người yêu tương lai

Anh có biết rằng em đã mơ về anh từ thời còn cắp sách tới trường không? Ấy vậy mà lên đại học em mới thực sự hình dung sâu hơn về anh, và em cũng tự hỏi ông trời liệu anh có chịu len lỏi vào ngôi trường này để về với đội của em không?

Anh có biết rằng em cần anh thế nào không? Em cần anh cho em cảm thấy ấm lòng và mát dạ trong cả bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thôi.

Anh có biết rằng em ghét những gì là mai mối, là sắp đặt không mà anh cứ trốn mãi ở đâu ấy, không chịu ra để đôi ta hai mặt một lời cho nó xong câu chuyện?

Anh có biết rằng không có anh mọi thứ trước mắt em như một mớ bòng bong, em không biết mình nên đi về đâu, không biết mình lựa chọn cái gì mà chỉ cần anh xuất hiện, cái mớ hỗn độn ấy khác tự đông về đúng vị trí…

Anh có biết rằng em thì cũng có chút tài nhưng lại vô số tật nhưng không vì thế mà anh cứ lạnh lùng với em vậy chứ, anh chính là động lực để em làm được những thứ mà mình chưa từng làm được đấy.

Anh có biết rằng em cần lắm một tình cảm chân thành, một người cho em cảm giác an toàn và tin tưởng khi ở cạnh vậy mà sao anh cứ đi về hướng không có em thế?

Anh có biết rằng trong cái danh bạ dài thườn thượt mà đôi khi em tìm căng mắt không ra người để nói chuyện. Em cần một số điện thoại không cần lưu tên mà nhớ được từng số để chẳng phải tìm kiếm người nói chuyện nữa.

Anh có biết em sợ hôn nhân đến thế nào không? Nhưng không vì thế mà anh hờ hững tiết kiệm trao một lời cầu hôn như vậy chứ?

Là con gái nên em tự cho mình cái quyền là được than vãn, được trách móc, được cố thể hiện yếu đuối trước anh - một người chưa chịu bước vào cuộc đời em. Nhưng em không buồn và cô đơn như anh nghĩ đâu, trong sâu thẳm tâm hồn, em kiên cường hơn cái ủy mị bên ngoài rất nhiều. Nếu thật sự buồn và cô đơn như vậy thì em đã mạnh dạn tìm cho mình một tình yêu bất kỳ nào đó, hà cớ gì em lại cứ chờ đợi một người như anh - một kẻ vừa máu lạnh, lười biếng, chậm chạp, keo kiệt, bủn xỉn lại còn ngốc nghếch nữa?

Em có gia đình, bạn bè và những người đồng nghiệp tốt. Em hạnh phúc vì được sống cùng gia đình chứ không phải tha phương cầu thực, nay đây mai đó. Em thỏa mãn vì mình có vô vàn những đam mê không bao giờ hết đó là vẽ vời, viết lách, hát hò, chụp ảnh, thời trang, phim ảnh…

Và vì vậy em nghĩ rằng tất cả hạnh phúc đó, vui vẻ đó, may mắn đó em sẽ dự trữ thật nhiều để cầm cự cho đến ngày…anh chịu bước vào cuộc đời em. Con đường phía trước chắc chắn là rất dài và rất nhiều chông gai. Hi vọng mình sẽ tìm thấy nhau ở một khúc rẽ nào đấy. Khi đó em thề, em hứa, em đảm bảo là anh có…chạy đằng trời.

© Nguyễn Thị Nhung – blogradio.vn

Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet
         



Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình 

Hạnh phúc khi là chính mình không phải là một điểm đến, mà là một hành trình dài và ý nghĩa. Khi ta chấp nhận và yêu thương bản thân, ta tìm thấy một nguồn hạnh phúc chân thật, lấp lánh như ánh nắng sớm mai soi sáng tâm hồn.

Ánh Trăng

Ánh Trăng

Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình

Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.

Tháng năm hướng về một người

Tháng năm hướng về một người

Tôi biết! Tôi không xinh, không vui tính, không giỏi giang. Tôi là người bình thường nhưng tôi cũng xứng đáng yêu một ai đó mà.

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?

Tính ra thì thời gian bạn thực sự dành cho bản thân ít ỏi đến đáng thương, đến nỗi đếm được trên đầu ngón tay. Vậy tại sao lại phải vội vàng đi tìm một người để yêu mà quên mất một người đang cần được bạn yêu thương ở ngay trước mắt - Đó là chính bản thân bạn cơ chứ!

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)

Anh không đáp ngay mà nhìn cô, vừa khít ánh nắng bên ngoài lọt qua khe cửa làm cho những hạt bụi trong không khí như phát sáng lấp lánh, chiếu lên khuôn mặt cùng mái tóc Thùy Anh. Cảnh tượng vừa êm dịu vừa ấm áp.

20 điều

20 điều "thô nhưng thật" cần hiểu sớm để đường đời bớt chông gai, thành bại và phúc họa cũng từ đây mà ra

Trưởng thành thật sự là khi hiểu được 20 điều dưới đây. Bạn thấm nhuần được bao nhiêu?

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...

Hỏi cả bản thân em, sau này không có anh thì em phải chống đỡ thế nào đây. Em đã quen ngày nào cũng nhắn tin với anh, có chuyện gì cũng kể với anh, nhìn thấy gì cũng nghĩ tới anh, thấy quán ăn nào cũng ghi lại để sau này đi với anh… Nhưng làm gì có sau này nữa.

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó em ơi ta có thật

Nếu ngày đó ta bên nhau xa lạ Không đi chung chuyến ga nhỏ cuối ngày Không nhìn em đôi mắt biết lung lay Đâu cay đắng mảnh hồn anh tuyệt vọng

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)

Anh đang chăm chú nghe thì bất chợt lại nhìn trúng đôi mắt cô, lại vô tình bị nó thu hút. Không biết cô có phát hiện ra bản thân mình có đôi mắt rất đẹp hay không, long lanh như chứa đựng ánh sáng của thế giới xung quanh.

back to top