Giọt nắng cuối đông
2016-03-03 01:00
Tác giả:
Hà Nội – một ngày mưa lạnh.
Mưa tí tách trên những căn hộ nhỏ lúp xúp nơi dãy phố cô đang ở.
Mưa trên mái hiên nhà khiến chú mèo lười vội chạy nhanh vào nhà tránh rét.
Mưa giữa lòng thành phố đông đúc, ồn ào những người qua lại.
Mưa những đêm lạnh làm người ta vội vã trở về nhà sau chuyến hành trình mưu sinh mệt nhọc. Mưa làm người ta dễ cáu bẳn và khó chịu với nhau.
Cô chọn cho mình mấy phút đứng lặng trên cầu an toàn, để mặc gió rét cứ từng đợt thổi qua thân hình vốn đã thật “mảnh mai”.
Lại một buổi tối đợi bus một mình. Bao lâu nay, cô vẫn chọn cô đơn như thế vì cô biết mình còn chưa đủ can đảm để bước vào một mối quan hệ với tên gọi khác hai chữ “bạn bè”. Nhưng mưa làm cô nghĩ về cậu nhiều hơn.
Cô quen cậu trong những năm tháng đẹp nhất của đời người – lúc cả hai còn chập chững trên ghế nhà trường, lúc cả hai còn bận rộn với những dự định của mình cho cánh cổng đại học sắp tới. Cậu – anh chàng học sinh yêu thích vô cùng Hóa học – nào là những phản ứng hóa học này nọ mà cô chẳng bao giờ hiểu được. Còn cô chỉ yêu viết lách và ngoại ngữ mà thôi. Những tưởng hai thế giới không bao giờ chạm mặt lại bất chợt gặp gỡ và trở thành bạn bè nhanh đến vậy.
Những cuộc gặp gỡ, hai người chỉ tranh luận và cãi cọ. Nhưng không biết từ bao giờ, cậu trở thành một phần trong cô.
Đó cũng là một đêm mưa lạnh như Hà Nội những ngày trở gió này, hai tâm hồn quen làm bạn với đêm khuya lại bắt đầu những dòng thoại ngắn về nhau. Cô bắt đầu hiểu về cái con người luôn cho mình là đúng ấy. Thì ra cậu thật cô đơn. Rồi dần dần cả hai nói chuyện cởi mở hơn, chia sẻ nhiều hơn những buồn vui và cả nỗi cô đơn trong cuộc sống. Cứ thế, hai người trở thành những mảnh ghép kì lạ trong những tháng ngày còn ngồi trên ghế nhà trường ấy.
Cậu giống như cơn mưa ngoài kia, luôn sẵn sàng hòa cũng những giọt nước mắt ngốc nghếch, dại khờ của cô nhóc 17 tuổi. Người ta thường nói tình cảm thời học trò thường là đẹp đẽ và trong sáng nhất nhưng cô lại không tin điều đó. Cô sợ đánh mất chính mình và sợ đánh mất cả cậu nữa. Họ cứ tiếp tục một mối quan hệ mập mờ như thế, cho tới bây giờ, khi cả hai đã trở thành sinh viên đại học.
Cô và cậu đã quyết định rẽ ngang với việc lựa chọn trường đại học cho mình. Cả hai từ bỏ những đam mê thuở ban đầu để suy tính cho những gì lợi ích hơn.
Cô là một đứa có rất nhiều sở thích kì lạ. Cô thích được đợi chờ. Bởi thế cô để cậu đợi dài trong lần hẹn đi xem phim đầu tiên vì ngủ quên. Nhìn gương mặt bí xị của cậu, cô lại thấy hạnh phúc không ngừng, thì ra cậu vẫn luôn đợi cô. Bất cứ lúc nào cô gọi, cậu cũng không từ chối. Có cậu, ở giữa Hà Nội này cũng bớt buồn. Cứ thế, cô mặc nhiên chấp nhận sự hiện diện của cậu trong cuộc sống mình mà quên mất không tự hỏi bản thân, từ lâu, mối quan hệ ấy đâu đơn thuần là tình bạn nữa rồi.
2 năm – không dài nhưng đủ để những chông chênh kia khiến cô nghĩ ngợi. Cô không nỡ buông tay nhưng cũng không dám nắm lấy để bắt đầu. Cô không thể để một người mãi vì mình mà đợi chờ được và cô cũng biết rằng chẳng ai là có thể đợi mãi một người.
Cô luôn sợ cậu giống như những tia nắng cuối đông kia, đủ ấm áp để chiếu vào tim cô, để nắm chặt tay cô, để có thể làm cô hạnh phúc. Nhưng liệu rồi khi nắng xuân tràn về, nó vẫn chỉ là giọt nắng cuối đông...
© Phương Thảo – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lời hứa tháng mười (Phần 4)
Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.
Con yêu ba nhiều lắm ba à
Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.
Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này
Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.
Anh người em từng thương
Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…
3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi
Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.
Lấm tấm cơn mưa
Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống
Ôm trọn một vòng tay
Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.
Lời nói tỉnh ngộ: Tiền lương bạn vất vả cày mỗi tháng chỉ bằng bữa ăn nhẹ của người khác, hãy sống vì điều này!
Ý nghĩa của việc đi làm không quá phức tạp như chúng ta tưởng.
Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ
Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì