Phát thanh xúc cảm của bạn !

Giáng sinh rồi về nhà thôi

2016-12-24 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Gia đình có đạo nên năm nào vào đêm Noel tao cũng có mặt dự lễ tại giáo đường. Xong tao cùng bạn bè đi chơi lòng vòng quanh thị xã đến gần nửa đêm về ăn uống với cha mẹ và em gái. Bây giờ thì... hết rồi!

***

Nó hỏi thằng bạn cùng làm phục vụ trong quán:

- Ê Hoàng, sắp đến Noel rồi phải không mi?

Thằng bạn ngừng tay lau bàn, trả lời bạn với giọng buồn buồn:

- Hai ngày nữa mới đến. Mà sao mày lại quan tâm vậy?

Nó im lặng, chớp chớp mắt như muốn khóc.

Quán về khuya nên chỉ còn hai bàn có khách ngồi. Hai thằng con trai tuổi mười lăm đến từ hai quê khác nhau, gặp gỡ rồi thân nhau khi cùng mưu sinh tại cái quán bình dân này được hai tháng. Chủ là người hiền lành, cho hai đứa ăn ngủ tại quán để còn giữ được chút tiền lương mỗi tháng. Nó tên là Thiện, sinh ra và lớn lên tại một vùng quê tận ngoài Quảng Nam. Đứa còn lại tên Hoàng, gia đình ở vùng ngoại ô thành phố. Thằng Hoàng lên tiếng phá đi cái không khí đang chùng xuống buồn bã:

- Tao làm cùng mày cũng lâu nhưng chưa tiện hỏi vì sao mày xa nhà vào tận Sài gòn. Bộ mày bỏ học đi bụi đời hả?

 Giáng sinh rồi về nhà thôi

Thiện ngồi phịch xuống ghế, giọng đều đều kể lại:

- Không phải! Tao là đứa sướng mà không biết hưởng. Gia đình tao ngoài quê cũng làm nông nghiệp như mọi người xung quanh. Ba tao trồng lúa còn mẹ tao chăn nuôi gà, vịt và heo. Chuồng heo nhà tao lúc nào cũng hơn chục con, gà vịt thì mấy đàn cả trăm con. Nhà chỉ có tao là con trai lớn, kế là đứa em gái. Tao được cưng và chẳng phải làm gì vì ba mẹ muốn tao tập trung vào việc học cho giỏi. Trái lại em gái tao vất vả phụ giúp việc nhà. Đi học về nó còn phải đi lấy nước cơm thừa ngoài các quán ăn để về nuôi heo. Thế rồi năm lớp chín tao bị bọn xấu rủ rê đánh bài, đá gà... Vì nhẹ dạ, tao xài hết tiền đóng học phí vẫn chưa thỏa mãn máu đỏ đen nên bán luôn xe đạp. Cuối cùng bọn cá độ bắt tao phải về trộm xe máy của ba tao đưa cho chúng để trừ tiền thua độ. Tao biết mình đã sai lầm nên bỏ nhà đi, một phần sợ cha mẹ trừng phạt, một phần cảm thấy ân hận muốn vào thành phố làm bất cứ việc gì để có tiền đem về chuộc xe cho ba. Tuy xa gia đình mới hai tháng nhưng tao nhớ lắm, nhớ đến mức thấy quặn thắt trong lòng!

- Tại sao hồi nãy mày hỏi về Noel?

- Vì gia đình tao có đạo nên năm nào vào đêm Noel tao cũng có mặt dự lễ tại giáo đường . Xong tao cùng bạn bè đi chơi lòng vòng quanh thị xã đến gần nửa đêm về ăn uống với cha mẹ và em gái. Bây giờ thì... hết rồi!

Vừa nói dứt câu "hết rồi", thằng Thiện úp mặt xuống bàn, hai vai run run. Nó đang bật khóc. Hoàng chẳng biết phản ứng ra sao, chỉ đặt tay lên vai bạn bày tỏ sự cảm thông.

Một lúc sau Thiện ngước lên, vừa lấy tay lau hai dòng nước mắt còn đọng lại trên má vừa hỏi Hoàng:

- Còn mày tại sao không đi học lại làm phục vụ tại đây?

- Gia đình tao không khá giả như mày. Ba tao làm thợ xây dựng còn mẹ tao mở tiệm may nhỏ trong xóm thôi. Nhà tao lại đông con, đến bốn đứa còn đang tuổi ăn học. Tao là con lớn nên rất thương sự nhọc nhằn của cha mẹ. Khi tao đang học lớp chín như mày thì ba tao gặp tai nạn lao động, bị té giàn giáo khiến ông gãy một chân và tụ máu dưới vỏ não. Người chủ thầu là tư nhân, không giàu có gì nên chỉ phụ chút tiền viện phí, còn mẹ tao phải bán hết những gì có giá trị trong nhà để giải phẫu cứu mạng cho ba tao. Tuy ba tao đã qua khỏi cơn nguy kịch nhưng hiện ông chưa khỏe nên chưa làm gì được. Tao thấy nhà mình khó khăn nên xin mẹ đồng ý cho tao đi làm kiếm tiền phụ mẹ lo cho cả nhà. Tao cũng nhớ trường lớp, nhớ gia đình lắm. Mỗi dịp Noel, tuy không có đạo nhưng tao cũng về thành phố ngắm cảnh trang trí quá đẹp. Rất đông người đi chơi vui vẻ suốt đêm ngoài phô1 nên thường đến sáng hôm sau tao mới về nhà.

 Giáng sinh rồi về nhà thôi

Hai đứa kể lể với nhau cho vơi bớt tâm tư. Nhìn mông lung ra ngoài đường, thằng Thiện nói với giọng xúc động:

- Thật ra, tao đi không về khoảng một tuần sau ba mẹ tao có đăng tin tìm con trên tivi. Hôm đó tao vô tình xem được nhưng chưa can đảm trở về. Đến hôm nay, tao lại muốn về nhà vì nhận ra một điều: không nơi nào bằng nhà mình. Tao sẽ xin lỗi, hứa sửa chữa sai lầm để nhận sự tha thứ của người lớn. Quan trọng là tao cần phải tiếp tục con đường học vấn để có tương lai sau này.

Hoàng cầm hai tay bạn, gật đầu và nói:

- Mày nên làm như vậy. Lát nữa vào gặp ông chủ xin phép rồi sáng mai về quê cho kịp đón giang sinh cùng gia đình nha!

- Cảm ơn bạn. Đi rồi mình sẽ nhớ bạn lắm. Chúc bạn cũng mau trở về nhà.

Sáng sớm hôm sau, khi tôi đang chuẩn bị hành lý để nhờ Hoàng lấy xe đạp chở ra bến xe thì chuông điện thoại của quán reo.Thằng Hoàng bắt máy, nói chuyện với ai đó lâu lắm. Buông điện thoại xuống, nó chạy đến nói như reo hò với tôi:

- Tao cũng về nhà như mày vì mẹ tao vừa báo tin bên ngân hàng chính sách cho nhà tao vay vốn chăn nuôi bò sữa. Ba tao đã khỏe, xin được một chân bảo vệ cho trường tiểu học gần nhà nên mẹ nói rất cần tao về phụ giúp gia đình rồi đi học lại. Vậy là sáng nay hai đứa mình cùng về nhà đón giáng sinh và năm mới!

Chúng tôi ôm nhau trong niềm vui như vỡ òa.

Vâng! Không đâu bằng nhà mình vì nơi đó tràn đầy tình thương của cha mẹ và anh em. Nơi ấy, có thể còn nghèo và thiếu thốn, nhưng chắc chắn là khung trời bình yên cho tất cả những cánh chim còn bay đi tứ xứ sẽ trở về...

© Hải Triều – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Có những nghề gắn liền với ánh hào quang, với những phần thưởng danh giá, nhưng nghề giáo thì không. Thành quả của nghề giáo không phải là sự nổi tiếng hay vật chất, mà là sự trưởng thành của từng thế hệ học trò.

Tình yêu, ánh sáng và

Tình yêu, ánh sáng và "hữu danh vô thực"

Có khi nào đó, chúng ta không cảm nhận được tình yêu đang hiện hữu quanh mình, là khi đó, chúng ta biết rằng chúng ta đang bị kiểm soát bởi lòng thù hận, sự đố kỵ, sự tham lam, sự giận dữ, sự lo lắng, sự buồn bực,.... và trên tất cả, chúng ta đang không biết ơn.

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Họ đợi, họ mong, họ thất vọng, rồi lại tự an ủi mình: "Con bận mà, thương nó quá." Có lần mẹ tôi gọi điện, giọng hồ hởi: "Cuối tuần này con về nha, mẹ nấu món con thích." Tôi cười: "Để tuần sau nha mẹ, tuần này con nhiều việc quá." Tôi không nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia, chỉ nghe mẹ nhỏ nhẹ: "Ừ, mẹ chờ."

Tình yêu – bản giao hưởng vĩ đại của linh hồn

Tình yêu – bản giao hưởng vĩ đại của linh hồn

Nó là sự giao thoa kỳ diệu giữa niềm vui ngập tràn và nỗi buồn dai dẳng, giữa hy vọng lấp lánh như vì sao đêm và cả nỗi đau sâu sắc khắc vào tim gan, như một bức tranh sơn dầu được vẽ nên từ những gam màu tương phản mạnh mẽ, tạo nên một tác phẩm nghệ thuật sống động và chân thực đến nao lòng.

Con tiến biệt người

Con tiến biệt người

Những năm qua Bác vẫn cười vẫn nói Có thật xa mà con thấy cũng rất gần thôi Bác trong ti vi Bác trong những trang đời Người cha lớn người có một tình yêu lớn nhất

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Một người phụ nữ có thể rũ bỏ sự nông nổi và non nớt theo thời gian, vẻ đẹp cuối cùng mà cô ấy sở hữu thường không thể tách rời những thói quen tốt dưới đây, giúp cô ấy thực sự trở thành một người phụ nữ đẹp cả trong lẫn ngoài.

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

Sự tự chăm sóc chân nằm chính trong những hành động đơn giản, những khoảnh khắc ý thức mà chúng ta tự nguyện dành cho mình. Dưới đây là 9 cách tự chăm sóc hàng ngày hoàn toàn miễn phí nhưng mang lại lợi ích sâu sắc cho sức khỏe tinh thần của bạn.

Một kẻ si tình

Một kẻ si tình

Sợ một ngày người quên đi mất phía sau vẫn có một kẻ yêu thương người vô điều kiện, dù thế nào đi nữa vẫn sẽ đợi chờ, chờ ngày người trở về, ta lại yêu như ngày xưa ấy.

back to top