Gia đình là hạnh phúc - hạnh phúc là gia đình
2021-04-14 01:15
Tác giả: Bongcomay
Em viết cho anh vài dòng nhật ký
Bởi tình ta có khi nào cũ kỹ?
Mình đã từng gom tỉ những yêu thương
Sợ kí ức trên đường đời vụt tắt
Anh quên rồi ai nhắc chuyện mình xưa?
Anh đi giữa gió mưa đời tranh đấu
Em cũng buồn, đao đáo một niềm thương
Anh đứng nắng nơi công trường cát bụi
Em chạnh lòng, bùi ngùi cảnh làm công
Anh vội vã qua dòng người xe cộ
Em xót mình, nỗi khổ phải làm xa
Anh thương em ba bữa cơm đều vội
Con thơ còn đòi mẹ để tìm hơi
Sợ em buồn, chơi vơi nơi góc bếp
Anh cũng vào sắp xếp để cùng vui
Bạn bè anh chiều về bên quán cóc
Anh xa rời, đến góc nhỏ cùng con
Mình cố gắng vượt muôn ngàn non biển
Khó khăn bây giờ là vinh hiển của ngày mai
Có một chút gió mưa ngày không bão
Anh cũng đừng sầu não chuyện trần gian
Bởi như em phận đàn bà mưa nắng
Lăn tăn rồi là xa vắng chuyện vừa xong
Em đâu là gió, không phải mây
Chẳng thể say anh giấc ngủ dài
Em chỉ là em vài vệt nắng
Sưởi ấm mùa đông tuyết nặng đầy
Em không phải hương ngào ngạt khắp
Chỉ thắp hồn anh chút mộc đời
Trên đường dài có vời vợi lối qua
Chốn xa hoa nơi nào cũng có
Nếu một mai con đò không tỏ rõ
Lạc bến rồi, lo lắng còn gì vui
Nhớ nghen anh! Chiều bình minh đầy nắng
An Nhiên cười, cuộc sống là bồng hoa
Lời nói ít, bỗng chốc hóa yêu nhiều
Ta chỉ cần sống hiểu để mà thương
Trọn kiếp nhé! lương duyên thành tri kỉ!
Mai đây còn hỉ lạc mà tìm nhau
Để ngày sau chôn vùi về với đất
Lo sợ gì, ta chẳng lạc mất nhau.
© Bongcomay - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 626: Hạnh phúc nào cho tuổi 30?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Sau cơn mưa trời lại sáng”
Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.
Bông hồng đỏ
Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?
Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?
Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.
Tháng tám và em
Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.
Khi con đã lớn khôn
Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.