Dù không hứa về thì vẫn sẽ đợi
2015-09-24 04:10
Tác giả:
Anh là một nửa trái tim em. Một trái tim chỉ biết yêu thương khi nguyên vẹn tròn đầy. Vì thế, em sẽ đợi anh, để được yêu…
Rời xa anh là điều làm em ân hận đến giờ. Không phải do hết yêu, chỉ vì những buồn chán nhất thời, em đã rời bỏ anh của những tháng ngày non nớt.
Em cứ ấp ôm mãi bóng hình anh như báu vật, dù bây giờ, cái em dành cho anh không hẳn là tình yêu nữa. Không mãnh liệt ồn ào, cũng không êm dịu say sưa. Đó là một thứ, vừa chẳng thể nắm, vừa chẳng thể buông, lập lờ trong vùng miên man kỉ niệm.
Nhưng em cũng chẳng trách bản thân mình vì điều vụng dại ấy. Tuổi trẻ mà, em cho phép mình có một phép thử, để thấy tình cảm mình dành cho nhau chưa đủ lớn, và cả hai ta đều chưa đủ chín chắn để yêu thương. Em cũng chẳng trách anh khi đó tại sao không tha thiết giữ em như tình yêu to lớn vĩnh cửu như lời anh nói lúc bấy giờ. Có chăng, chỉ là cảm giác nghẹn nghẹn trong lồng ngực, khi biết anh đã có người mới cùng sánh vai.
Xét cho cùng, mối tình đầu của hai ta là một trải nghiệm, trải nghiệm để học yêu thương, quan tâm nhau, học để nhịn nhường khi vô tình hờn dỗi, học để tin tưởng ai đó vô điều kiện... Chia tay nhau, lại là lúc em học im lặng trong cồn cào nỗi nhớ, học cách đổi chủ đề khi ai đó nhắc tên anh, học cách mạnh mẽ đến lì lợm mặc dù bản thân bẩm sinh đã có một sức chịu đựng khổng lồ.
Bây giờ, anh không chỉ xa em trong tâm thức, mà xa em cả khoảng cách địa lí nữa. Anh đi đâu đó, gần một thập kỉ, anh bảo thế. Thật lạ, trong em chẳng có biến động gì: không vui, không buồn, không lưu luyến. Em tự hỏi mình đã quên anh thật rồi ư...
Chẳng biết đó là cảm xúc hay là lí trí đang xui khiến em nữa. Thật sự, bây giờ em muốn gì chính em cũng không hiểu. Một cô gái đôi mươi nhưng chẳng tha thiết yêu thương liệu có là kì quặc không anh? Hình bóng anh còn đó, nhưng em chẳng biết mình giữ làm gì. Chắc đó là hiện thân cho niềm tin lớn em đã mặc định từ khi yêu anh, rằng dù thế nào, anh cũng ở bên em, dù không một lời hứa hẹn.
Anh chuẩn bị đi xa, em cũng chuẩn bị cho mình thêm một chút cứng cỏi. Để không trốn mình trong góc nào đó rồi òa ra nức nở vì biết rằng mười năm là quá dài cho thanh xuân của một cô gái. Để chắc rằng mình không thể yêu một ai khác, ngoài anh, thời điểm bây giờ và 10 năm tiếp theo.
Đó không phải là vì em ngu ngốc, tin vào cái hoang đường huyễn hoặc mà em tự vẽ. Đó là duyên chưa hết, em tin vậy. Là em chưa thể mở lòng, chưa thể yêu ai khác, nên tên anh từ tim cứ vọng vào tâm trí.
Dù anh không hứa sẽ về thì em vẫn cứ đợi. Tuổi trẻ của em sẽ chẳng khi nào vắng bóng anh. Và hiển nhiên, em cũng sẽ chẳng chờ anh theo kiểu u sầu tuyệt vọng, buồn chán day dứt như những yếu mềm tự thân đã có của một người con gái, nhất là trong thời gian chờ đợi, thời gian cần được yêu thương.
Em có nhiều thứ để lo, để không bận tâm anh thế nào nơi xứ người: gia đình, bạn bè, sự nghiệp... Em muốn anh nhìn thấy em trưởng thành trong thời gian không - có - anh và không - yêu - anh. Tuổi trẻ của em, em biết một khi qua đi là chẳng thể lấy lại, nên sẽ cố gắng không để nó nhạt nhẽo và vô vị, ít nhất là không để mình hối tiếc vì đã bỏ ra ngần ấy thời gian chờ đợi. Em không chắc là mình sẽ không say nắng một ai đó rất ấn tượng, chẳng hạn thế, nhưng em vẫn sẽ một mực tin vào duyên số.
Vì em cứng đầu và cố chấp, nên chắc vì thế mà khi đã để anh trong tim, em không có cách nào để mang hình ảnh ấy ra ngoài được nữa. Trong tiềm thức, em đã gắn cho nó hai chữ "của em". Vậy nên anh đừng ngạc nhiên khi em có ý định chờ anh lâu đến thế.
Thứ em cần nó nhiều hơn một lời hứa, và để chắc rằng em tin nó đến mức nào, thì cách im lặng, không hứa hẹn, không thề thốt, thậm chí cả không yêu thương, có lẽ là phù hợp.
Dù anh không hứa về, thì em sẽ vẫn đợi!
© Rơi Tự Do – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?