Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đi qua mùa nắng tháng năm

2016-05-19 01:29

Tác giả:


blogradio.vn - Nắng tháng năm đang tới nghĩa là nắng sẽ qua. Mỗi một mùa nắng tháng năm về là lại một mùa ta dần xa cách với những hồn nhiên, ngây dại. Tôi vẫn đợi nắng tháng năm về, để được hong khô làn tóc, được ngửi thấy mùa mít chín trong vườn và được viết tiếp những yêu thương.

***

Những ngày đầu tháng năm đến nhẹ nhàng như làn gió thoảng, buông mình trên những chùm hoa phượng đỏ rực góc sân trường. Tháng năm, ta nghe râm ran âm thanh của giàn đồng ca mùa hạ cất lên trong cái nắng hè chói chang. Tháng năm rồi, mùa về với những nỗi nhớ bồi hồi chưa kịp gọi tên, chắc có ai đó đang thầm gọi mùa ở lại, để níu giữ và trân trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ và hân hoan nhất của tuổi học trò.

Nắng tháng năm, luôn là cái nắng gay gắt, nóng bỏng nhưng cũng rực rỡ nhất. Nắng về rồi, nhảy nhót tinh nghịch khắp các lối mòn, trên những tán lá xanh lơ, và nắng tháng năm cũng nhắc ta nhớ về những mùa nắng ấy đã từng đi qua, men theo dòng cảm xúc mơn man khắp da thịt rồi ngoảnh lại nhìn những dấu yêu xưa.

Đi qua mùa nắng tháng năm

Tháng năm về cũng là lúc hè sang. Nhớ xưa kia lũ học trò hồn nhiên, vô tư cười đùa dưới bóng cây giờ ra chơi, nắng vàng xuyên qua kẽ lá lấp lánh những kỉ niệm. Mồ hôi nhễ nhại ướt áo rồi lại chạy vào lớp học. Tuổi học trò có những lúc quậy phá,nghịch ngợm như vậy để giờ đây nhớ lại nhận ra những kỉ niệm đẹp ấy giờ đã qua. Trong cái nắng oi nồng của mùa hè năm nào, tôi nhớ về những lần đạp xe cùng lũ bạn đi học xa nhà, băng qua những con đường đầy sỏi đá, bụi bặm mà lúc nào cũng vang lên những tiếng cười giòn giã. Đã từng có học trò chăm chỉ, siêng năng nghe giảng mặc cho cái nóng nắng, nhưng cũng có những cô cậu ngủ gật rồi bày trò. Nắng trưa hè, lũ học trò vẫn tụ tập dưới căng tin tranh nhau mua những que kem, những chai nước mát lạnh ăn cho đỡ khát.

Nắng tháng năm khẽ nhắc ta tìm lại trong kí ức những vụ mùa năm nao. Mùa về rực rỡ trên quê hương, nắng chan hòa trên cách đồng lúa chín bao la. Nỗi nhớ về những ngày thơ ấu mênh mang, bâng khuâng đến lạ. Ta cùng mẹ ra đồng gặt lúa, từng bông lúa cong nặng trĩu, vàng tươi, chắc nịch được bó mang về nhà. Trong cái nắng như thiêu đốt ấy, ta chợt thấy niềm vui hân hoan trên gương mặt còn nhễ nhại mồ hôi của mẹ. Những người nông dân như mẹ vất vả, tần tảo sớm hôm cũng chỉ để mong ngày mùa màng bội thu. Ngày mùa vụ là vất vả nhất, từ lúc gà gáy và cỏ vẫn còn ướt đẫm sương đêm, các bà các mẹ đã í ới gọi nhau ra đồng gặt lúa, rồi khi mặt trời lặn phía cuối bờ sông bên kia mới là lúc họ kháo nhau về nhà. Ngày mùa là vậy, người dân quê tôi tập nập ngoài đồng, lao động vất vả, hăng say, chỉ còn kịp và vội bát cơm là lại ra đồng. Mùa nắng tháng năm, có những đêm hè mất điện liên miên, lũ trẻ con chúng tôi lại ngồi học dưới ánh đèn dầu, rồi gọi nhau tụ tập dưới gốc cây đầu làng hóng gió, chơi trò trốn tìm. Đêm khuya, khi lũ trẻ đã chìm vào giấc ngủ, vẫn nghe thấy tiếng sảy thóc từng hồi đều đặn của mẹ dưới ánh trăng khuya.

Nhớ những trưa hè nóng bức, trẻ con thôn quê thích thú nhất là lúc đi chăn trâu, chăn bò, vơ rơm dưới ruộng đã gặt xong đốt thành từng đống nướng ngô, nướng khoai. Chiều nào cũng vậy, hễ cứ nắng lên là chúng tôi lại cột trâu bò dưới gốc cây đa rồi nhảy bùm xuống sông tắm mát. Nhớ lại vẫn thấy yêu con sông quê hương da diết, sông như người mẹ lớn che chở, vỗ về lũ chúng tôi. Ngày hè nóng đổ lửa, chỉ khao khát được hòa mình vào dòng sông mát lành, vùng vẫy cho thỏa thích. Trẻ con quê vô tư, hồn nhiên, nô nghịch như giặc nhưng cũng có lúc cùng nhau nằm trên thảm cỏ xanh mỗi khi chiều muộn, ngước lên bầu trời trong xanh, nơi có con diều đang no gió, thì thầm với nhau về những ước mơ tương lai. Lũ chúng nó, có những đứa đã lặng lẽ khóc, rồi nắm chặt tay nhau nhủ rằng mai này sẽ cố gắng kiếm được công việc ổn định để thoát khỏi cái nghèo.

Đi qua mùa nắng tháng năm

Những ngày tháng năm tuổi thơ thật ngọt ngào biết mấy! Có những lúc gia đình khốn khó, tôi thấy rõ nhọc nhằn trên đôi vai gầy của mẹ, tôi đã nghị lực và cố gắng học tập hơn. Bụi mờ thời gian đã che phủ lên những vất vả ngày ấy, nhớ về lại thấy lòng xốn xang. Tháng năm, có những cơn giông chợt đến, ngoài đồng sấm chớp như dạo trước màn giông tố sắp kéo về, bà con trên đồng vội vã ôm lúa lên xe đẩy về nhà. Rồi mưa đến, hòa chung trong tiếng ve kêu, mưa rào tướt mát vạn vật, mưa về mát lạnh xua tan cái nóng ngày hè. Trong thời khắc chiều tàn và mưa ngớt, lặng nghe rõ tiếng mưa còn lách tách bên mái hiên nhà, mải mê ngắm nghía khung cảnh sau mưa chợt ngửi thấy mùi cá kho béo ngậy mẹ đang đun dưới bếp, lòng khoan khoái biết bao.

Nắng tháng năm luôn đong đầy kỉ niệm tuổi học trò. Học sinh cuối cấp với những bài vở chuẩn bị cho mùa thi, luyến tiếc nhận ra hạ đã về. Tháng năm về là lúc cô cậu học sinh trầm ngâm, bịn rịn trong khoảnh khắc sắp chia tay nhau, chia xa mái trường đã từng có biết bao kỉ niệm hồn nhiên, vui tươi trong cuộc đời. Đó cũng là lúc cô học trò ngẩn ngơ nhìn ra ngoài khung cửa sổ lớp học, nơi có những chùm bàng vàng tươi đang ló mình sau kẽ lá, lòng quyết tâm sẽ thi đậu ngôi trường mơ ước. Tháng năm là khoảnh khắc của những ngã rẽ cuộc đời. Kết thúc thời học sinh, mỗi người sẽ phải chọn cho mình một hướng đi riêng để bước tiếp. Những thứ đang hiện hữu trước mắt thường ta không để ý nhưng khi chia xa bỗng dưng trở thành một phần kí ức trong tâm hồn mỗi người. Cũng giống như tiếng trống trường, tiếng thầy cô giảng bài, tiếng bè bạn vui đùa,... sẽ mãi là những âm thanh trong trẻo nơi tâm hồn theo ta suốt cuộc đời này. Từng ghế đá, từng lối mòn, tấm bảng đen,...cũng sẽ mãi là những kỉ niệm ngọt ngào còn đọng trong tiềm thức.

Nắng tháng năm đang tới nghĩa là nắng sẽ qua. Mỗi một mùa nắng tháng năm về là lại một mùa ta dần xa cách với những hồn nhiên, ngây dại. Tôi vẫn đợi nắng tháng năm về, để được hong khô làn tóc, được ngửi thấy mùa mít chín trong vườn và được viết tiếp những yêu thương.

© Trần Tuyết – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top