Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cúc vàng mang mùa thu trở lại

2009-08-11 17:20

Tác giả:


Blog Việt - Không thường xuyên lang thang cafe như hồi xưa, lúc buồn nhất vẫn leo lên Đinh và chỉ ở nơi này mình mới tìm thấy sự an ủi thẳm sâu, dịu nhẹ.

Thật chẳng dễ dàng tìm được không gian nào ồn ào mà vẫn riêng tư, đông đúc nhưng vẫn một mình không ngần ngại, có thể lấy tay che mắt đỏ hoe, để rồi tâm dần tĩnh tại và yên lặng. Mọi góc ngồi, những chiếc bàn nâu se sắt, những chiếc ghế cũ mòn...đều quá chừng thân thuộc qua 2 năm. Bạn bè thân đã từng ngồi ở đây, người mình yêu đã và đang gắn bó nơi này. Bức ảnh cổ kính, cái loa rè, bình hoa cũ...Tất cả đều toát ra sự trìu mến, có sức mạnh vỗ về to lớn.

Hôm nay đã thấy bình hoa cúc đầu tiên của mùa. Thế là biết bước chân mùa thu tới thật gần, thật gần. Không đếm xem có bao nhiêu bông cúc vàng, cũng như chẳng rõ còn bao nhiêu bước nữa thì mùa thu sẽ chạm tới thành phố này, sà xuống con đường này và ùa vào góc quán nhỏ. Đến giờ mới hiểu sao nghĩ tới hoa cúc, bao giờ cũng yêu nhất hoàng hoa, bởi đó là màu của mùa thu - sắc vàng phơn phớt có một chút trong trẻo sớm mai, một chút nhạt phai lá úa, một chút rùng mình cơn gió lạ và tiếng lay động của tấm khăn mỏng khoác hờ trên đôi vai thiếu nữ.

 

Ảnh minh họa: Nattgew.

Lại thốt nhiên nhớ một người thu năm ngoái từng ngồi bên ô cửa, nói về loài hoa Phi Điểu mà suốt 3 mùa rồi chẳng lần nào thấy bà Bích mua về cắm trong bình. Loài hoa xa, có thể chỉ tồn tại trong trí nhớ của người ấy, cũng như tình cảm ngọt ngào chỉ tồn tại trong nỗi nhớ của riêng mình. Và lòng nhận ra đó là thứ tình yêu tầm gửi.

Cây tầm gửi không tự lập mà dựa vào một thân gỗ vững chãi để sống, cũng như tình yêu của mình, phù du hơn cả ảo ảnh, phải dựa vào một người thật để che giấu cái bất an, mong manh nội tại.

Có một đêm khuya về nơi đầu phố Nguyễn Đình Chiểu, bất giác lạc vào miền hương ngọc lan đủ nồng nàn để giật mình, đủ thoang thoảng để tìm kiếm và đủ quyến rũ để luyến lưu.

Rồi thảng hoặc đi trên phố, bất giác nhìn vào con ngõ nhỏ, nơi có ngôi nhà của người ấy, để lại thầm hỏi: Bây giờ người thế nào?

 

Ảnh minh họa: Sairis

Quán quen, hương ngọc lan đêm, đường phố cũ, những rung động nhẹ...Tất cả đều của chung hai người, chỉ nỗi nhớ là thuộc về một phương.

Em vẫn buồn khi Cúc vàng mang mùa thu quay lại, anh đã trở về nhưng không phải vì em.

5.8.09 Lantuvien.

 

Bài cùng chủ đề mùa thu:

Blog Radio 1: Có phải mùa thu giấu em?

Mẹ - con gái và mùa thu

Có phải em hoàng lan Hà Nội?

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

back to top