Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện tình của Xương rồng và Biển

2014-02-20 01:00

Tác giả:


Café Blog - Xương rồng vẫn mãi là Xương rồng, sống đúng nghĩa và đúng bản chất của nó là một loài cây khô khan, nó không cần quá nhiều nước, hay nói đúng hơn là Xương rồng chẳng cần Biển vì Xương rồng chỉ mọc trên cát, và Biển cũng thế, Biển cũng chẳng cần Xương rồng để làm gì, Biển chỉ cần những con sóng để vui đùa, làm Biển đẹp hơn... cho nên Xương rồng gặp Biển - Xương rồng sẽ chết!

***
Ngày xưa, ở một nơi xa xôi nào đó có núi, có Biển... ở chúng có một tình cảm gì đó, không rõ. Chúng đã bên nhau bằng cách nào đó, không rõ. Nhưng, có lẽ Biển không thể gần núi mãi vì Biển còn có sóng, có cát, có gió... Một ngày, núi gặp mây bỏ Biển bơ vơ... Vì núi đẹp, Biển tiếc nuối, Biển buồn, Biển lạnh, Biển cô đơn.

Rồi một ngày, có một cây Xương Rồng chợt nhiên xuất hiện trên cát, gần Biển. Xương Rồng thấy Biển. Xương Rồng thấy nỗi buồn đó của Biển, biết Biển buồn, nó tự nhiên chẳng vui... Xương Rồng vui vẻ chào Biển như chào đón một món quà mà thượng đế ban tặng, nó coi đó như một phát hiện kì thú và vui mừng với phát hiện kì thú đó... tự dưng như thế rồi nó cứ nghĩ nó sẽ chỉ làm Biển vui, làm Biển quên đi những cái đau mà hiện tại Biển đang mang trong mình, nó không cần gì cả, chỉ muốn Biển vui.

Nó và Biển đã dành cho nhau một tình yêu âm thầm, lặng lẽ...Nó đã hạnh phúc biết chừng nào! cứ nghĩ nó sẽ không bao giờ hạnh phúc đến như thế, nó tin vào sự lựa chọn của mình, nó biết mình đã bị lạc nhưng vẫn cứ bước về phía trước nơi Biển đang tồn tại, mặc dù rất nhiều ai đó đã nói đó là nơi nguy hiểm... nhưng nó vẫn bước, nó thấy Biển vui và cũng chẳng có gì là nguy hiểm, nó thấy Biển bình yên và chẳng bao giờ giận dữ. Nó bước vì nó nghĩ chỉ trong lòng nó mới hiểu Biển như thế nào với nó mà thôi. Mỗi ngày qua đi là nó vui mừng đánh dấu cho bấy nhiêu ngày hạnh phúc...

xương rồng và biển

Nó nghĩ khi nào Biển vui nó sẽ lại ra đi, ngày đó nó sẽ làm cho Biển chán nó để nó ra đi vì nó chỉ là cây xương rồng, không xứng với Biển lớn ngoài kia... nghĩ thì nghĩ vậy nhưng làm sao dám đánh đố được trái tim mình...Nó đã mang Biển đến gần nó, Biển vui, Biển hát, Biển làm thơ... Biển làm trái tim nó rộn rã, ấm ấp và cũng từ đó nó quên mất nhiệm vụ làm Biển vui, bởi vì nó nghĩ Biển đã thật sự vui khi có nó bên cạnh...

Biển về đêm, biển càng thêm lạnh
Sóng rì rầm những tiếng vỗ đêm
Tim xa tim, tim càng nhung nhớ
Nỗi lòng này em hiểu hay chăng

Anh yêu em như sóng kia yêu biển
Trọn đời này vỗ về biển thôi
Dù có lúc sóng kia giận giữ
Làm biển buồn , biển nghĩ vu vơ....

Nhưng sóng có biết chăng ....
Biển dù lạnh vẫn luôn là biển
Biển mặn nồng như tình biển mà thôi
Và anh nghĩ tình cảm chúng ta

Như tình yêu của sóng và biển
Dù biển lạnh em vẫn mãi cần anh
Và, dù em là gì chăng nữa
Đôi tay này anh mãi ôm em…


Nó là một cây Xương Rồng khô khan cằn cỗi, cô đơn và có một nội tâm phức tạp... Biển đến, xóa tất cả sự cô đơn, mệt mỏi, cả sự khô khan vốn có. Biển mang dòng nước mát tưới lên nó... Nó vốn là một loại cây mạnh mẽ, cứng rắn, vì nó có gai nó có thể tự bảo vệ cho mình mà không cần ai khác. Nhưng Biển đến, nó lại cảm thấy mình nhỏ bé, nó cảm thấy mình như đang được Biển bảo vệ, che chở... nó lại quên mất cái mạnh mẽ vốn có của mình, cứ thế yếu đuối, cứ thể dựa dẫm và cứ thế muốn Biển phải luôn ở bên cạnh.

Nhưng suy nghĩ của nó quá đơn giản để rồi nó quên mất mình chỉ là cây Xương Rồng bé nhỏ còn ngoài kia Biển mênh mông vô tận, nó làm sao có thể giữ được Biển lớn. Biển ấm áp là thế nhưng cũng lạnh lẽo là thế, Biển lại trở về, Biển cũng có lúc cần yên tĩnh và Biển còn có cuộc sống của riêng Biển nữa, thế là phải tạm xa nhau...

Nó sợ Biển xa nó, sợ Biển quên nó, sợ Biển cô đơn Biển sẽ gặp gió hay vui đùa với sóng mà quên mất trên bờ nó đang đứng nhìn về phía Biển... Nó tặng Biển một cây xương rồng, nó vui khi nghĩ Biển sẽ giữ nó bên cạnh, mỗi ngày nó nhắc nhở Biển phải chăm sóc... nó nói "Biển nhớ chăm sóc tốt, nếu xương rồng mà chết thì tình yêu của mình cũng chết theo luôn đó!" nó chỉ nói vui, nói đùa, nói một cách hồn nhiên mà không biết lời nó nói lại thấu lên tận trời xanh như thế, nó không nghĩ câu nói đó vô tình lại như một lời nguyền thề gì đó. Nói rồi nghĩ lại nó thấy sợ hãi, nó lo lắng, mỗi ngày nó dặn Biển phải chăm sóc cẩn thận... nhưng rồi lâu dần nó chỉ dám âm thầm cầu nguyện mà không dám nhắc nhở gì nữa vì nó sợ Biển nghĩ nó không tin tưởng mình. Cho đến một ngày, Biển bất cẩn, Biển vô tình, Biển làm gãy mất cây... tai nó như bị sét đánh, tim nó đau, đầu óc hoảng loạn khi nghe Biển nói "Xương rồng bị gãy mất cái đầu rồi..." nó biết đã chẳng còn nguyên vẹn nhưng Xương rồng chưa chết nó vẫn còn cầu nguyện, nó nghĩ Xương rồng sẽ lại lớn, lại xanh tốt...

Nhưng từ ngày Xương rồng sứt cái đầu cũng là ngày tình cảm của nó với Biển bắt đầu sứt mẻ... Biển lạnh lùng, vô tâm, Biển chẳng còn là Biển ngày đầu mang ấm áp đến nó... nó biết và nghĩ đó là số trời, nó đành im lặng chấp nhận mà không thể làm gì khác hơn, nó đã mấy lần muốn mang Xương rồng về để chăm cho xanh tốt trở lại nhưng Biển không cho, nó không muốn Xương rồng chết, nó thật sự không muốn! nhưng cái gì đến sẽ đến, nó đâu phải là Trời Phật mà duy trì được sự sống...

Xương rồng đã chết, nó gượng cười khi không nhìn thấy cây xương rồng mà nó ngày ngày cầu nguyện phải xanh tốt đâu nữa, nó biết chuyện gì sẽ xảy ra, nó luôn chuẩn bị tâm lí... nó đã chuẩn bị một tâm lí tốt nhất để khi xa Biển nó không đau, không buồn mà phải cười thật nhiều, đơn giản vì khoảng thời gian gần nhau Biển đã mang hạnh phúc cho nó thật sự... thế thôi! không còn cây Xương rồng to nữa mà chỉ còn lại những cây Xương rồng nhỏ xíu mọc xung quanh, mong manh như cành rêu, nó thầm nghĩ có nên tiếp tục hi vọng khi mà nó đã hi vọng quá nhiều… Và, khi mọi thứ kết thúc thì có lẽ những cây xương rồng bé nhỏ đó cũng đã vàng úa hoặc có khi đang nằm ở một nơi nào đó dưới đáy đại dương rồi... Xương rồng hối hận vì đã đánh đố tình yêu của mình bằng cách đó, một cách thật khủng khiếp mặc dù nó biết nguyên nhân của sự xa cách không phải vì câu nói vô tình kia.

xương rồng và biển

Nó biết nó không có lỗi khi muốn Biển phải quan tâm nó như ban đầu, vì yêu nhau mà, nó đã quen được như thế, ai cũng vậy thôi, tham lam và ích kỷ! Và Biển cũng chẳng có lỗi khi không quan tâm nó vì Biển rộng lớn, Biển mênh mông và Biển lạnh! Ai cũng có lí do của riêng mình, thế là xa nhau thôi! Nó không trách Biển vì có thể nhiệm vụ của nó đã hoàn thành rồi, nó đã làm Biển vui, làm Biển chán và xa nhau, chẳng phải ban đầu nó mong muốn như thế sao!

Xương rồng vẫn mãi là Xương rồng, sống đúng nghĩa và đúng bản chất của nó là một loài cây khô khan, nó không cần quá nhiều nước, hay nói đúng hơn là Xương rồng chẳng cần Biển vì Xương rồng chỉ mọc trên cát, và Biển cũng thế, Biển cũng chẳng cần Xương rồng để làm gì, Biển chỉ cần những con sóng để vui đùa, làm Biển đẹp hơn... cho nên Xương rồng gặp Biển - Xương rồng sẽ chết!

Xương rồng là thế, dù trong lòng có đau lắm, có yếu đuối lắm thì bên ngoài nó vẫn là một cây xương rồng cứng rắn, mạnh mẽ và không dễ dàng rơi nước mắt trước một ai khác, những lúc giận dữ gai của nó có thể làm người ta đau, có thể sẽ làm họ tổn thương và có khi còn để lại sẹo... nên người ta chỉ muốn nhìn nó thôi chứ chẳng dám chạm vào... một phần vì nó gai góc, một phần vì nó chẳng đẹp như các loài hoa khác...

Hiện tại nó đã quen với cuộc sống một mình, đôi khi vu vơ nó suy nghĩ và đi lạc vào con đường hạnh phúc ngày trước, nó mơ hồ, nhớ, và mĩm cười mãn nguyện vì mình đã có một quãng thời gian hạnh phúc như thế đấy! Ai nói nó ngu ngốc thì nó chịu thôi vì chẳng ai hiểu được nó đang nghĩ gì, muốn gì và làm gì, chỉ có nó mới hiểu  vì nó ngu ngốc mà nó đã hạnh phúc đến như thế.

Thượng Đế thật biết cách sắp đặt nên không để chúng gặp nhau, từ đó giữa chúng có một khoảng cách như chưa từng tồn tại và cũng không bao giờ gặp lại nữa... nó không dám chúc Biển sống hạnh phúc, sống vui hay sống tốt, vì hạnh phúc không phải chúc là được, mà không có nó làm phiền đã là hạnh phúc của Biển lắm rồi. Vã lại nó cũng không chắc là nó sống vui, sống tốt, sống hạnh phúc mà dám chúc người ta.

Xương rồng từ đó chỉ đứng bên bờ cát lặng lẽ nhìn Biển, Biển vẫn thế, vẫn rì rào vỗ sóng, Biển lại đôi khi vu vơ vui đùa cùng gió, cùng sóng, cùng cát. Xương rồng lặng lẽ đứng, lặng lẽ mỉm cười...

•    Gửi từ Thuy Oanh




Click vào đây để tìm hiểu thêm thông tin chi tiết

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

back to top