Chuyện 8x - Phần 6: Cổ tích
2009-09-18 16:42
Tác giả:
Lời tác giả: “Blog này là một dự án nhỏ trong mùa hè của mình để ghi lại những suy nghĩ và tâm tư của mình - thế hệ 8x trong bối cảnh hiện tại. Mỗi phần là một câu chuyện nhỏ, xoay quanh đời sống, công việc, gia đình và tình yêu của một nhóm 8x Hà Nội. Hy vọng nhận được sự quan tâm và đánh giá của các bạn.”
Phần 6: Cổ tích
Đi Sapa về, 88 chìm trong lượng công việc nó chưa kịp làm.
4 giờ chiều, nắng chưa - hoàng - hôn xiên qua cửa kính và đậu trên nền laptop của 88. Trong một ngày, nó lên lịch chụp hai bộ ảnh mới, tuyển một nhân viên làm photoshop, từ chối ba lời mời đi ăn tối, và vừa sửa xong một bộ ảnh để đăng sáng hôm sau. Nó trở về hình ảnh 88 ngày thường, và bên ngoài cửa số cũng là một Hà Nội quen thuộc - bụi bặm, nóng nực, những ngôi nhà đủ hình khối chen chúc nhau như cây cối trong một khu rừng nhiệt đới.
88 nhìn lại lịch làm việc trong ngày. Còn một mục duy nhất: “16:15: Tuyển người mẫu cho bộ ảnh Cổ Tích”.
Mệt mỏi, nó sang bàn 85, tay phó nháy cho bộ ảnh này, để xem lại những bức ảnh chụp thử của gần chục người mẫu teen. 88 lẩm bẩm:
- Bảo chụp thử để mặt mộc để tôi tạo kiểu trang điểm, mà em nào cũng trát một đống.
- Không trang điểm bà nhìn lại khóc thét lên ấy chứ.
- Trông em nào cũng thế ông ạ, chọn đại đi. Đằng nào chụp xong cũng phải sửa chán chê.
- Chọn em này nhé, em ấy mới dính xì căng đan, đang hot.
- Đang định tạo phong cách trong sáng cổ điển. Hợp thật đấy. Ông liên lạc nốt nhé. Tôi về trước đây.
![]() |
| Ảnh minh họa: Bạn đọc st |
Đi ngang phòng biên tập, nó một cô bé áo sơ mi trắng quần jeans đang thập thò ngoài cửa. Tóc dài tết bím, giầy bệt, mặt mộc, mắt rất trong, chân dài.
- Em là người mẫu hả?
- Không chị ạ, em là cộng tác viên.
- Mục nào?
- Em viết truyện ngắn.
- Em thích làm mẫu ảnh không?
- Không chị ạ, em chỉ thích viết truyện thôi. Cô bé nhoẻn cười.
- Sao em không thích chụp ?
- Vì lên báo trông em khác ngoài đời lắm. Như thế không đúng với con người thật của mình chị ạ.
88 và quen 91 từ lúc ấy.
![]() |
| Ảnh minh họa |
Điểm chung đầu tiên giữa 88 và 91 là cả hai đều có thể thành hot girl nếu muốn. 91 là một đứa “nhà giàu vượt sướng”, học giỏi và không đua đòi. Không phải 91 không ý thức được thế mạnh ngoại hình của nó, nhưng nó quyết tâm không để ngoại hình chi phối con đường của riêng nó. Chỉ vì chân nó dài, không có nghĩa nó phải là chân dài. 91 chưa biết nó muốn làm gì, nhưng nó không muốn cái tên của nó thành từ đồng nghĩa với những gì người ta thường nghĩ về thế hệ 9x.
88 thích chụp ảnh đen trắng của 91 trong những ngóc ngách của Hà Nội. Vẻ hồn nhiên nhưng rất hiện đại của 91 sáng bừng trên những khuôn hình. 91 thích kể linh tinh với 88 chuyện trường lớp, bài vở, những cái đuôi chuyên toán lộc ngộc, những truyện mới mà nó đang viết. Có lần 88 nửa đùa nửa thật nói :
- Em là hot girl của chị.
- Còn chị chỉ là chị của em thôi.
88 cũng chỉ cần có thế.
- Gửi từ Blogger Trần Phương – “8x – Soi và tự soi”
| TIN LIÊN QUAN | |
- Ý kiến của bạn đọc
Ơ em không hiểu tại sao anh/chị Q+ lại có ý tưởng là tác giả bao biện cho 84, hay 88 lặp lại môtíp cũ. Nếu tình tiết đã có thật thì tức là nội tâm nhân vật có thực. 84 thì chỉ là 1 thằng tồi. Đâu có được bao biện gì đâu? Nếu cho anh/chị trở thành người như 88, anh/chị liệu có thấy thú vị hay sung sướng không? Em chỉ thấy nếu đặt mình vào vị trí của 88 thì sẽ nghĩ ntnào, chứ tội gì mà nghĩ là nó giống 9x hay 8x? Còn thực sư nếu muốn biết giọng văn và lối suy nghĩ của 9x ntnào, thì anh/chị chắc nên vào kenh14 ạ. Đọc để cảm nhận sự khác biệt.
Cá nhân em thấy đây là một câu chuyện rất chân thật, thực tế. Tình yêu của các nhân vật không phải thứ tình yêu ủy mị, ướt át, bi đát, đẫm nước mắt. Và tác giả đã viết đủ ngắn để mỗi người tự có cảm nhận riêng mà vẫn biết tác giả đang nghĩ gì. Đó đã là một thành công.
Khắc họa nhân vật không nổi bật. Có lẽ không nên dùng 82, 84, 85, 86, 88, hay 91 để phản ánh 1 nhân vật bé tí ti.
Toi da tung yeu mot 84 va 84 day cung khong yeu minh va minh hoi han khi yeu nguoi do, thanh than khi quen duoc anh ta!!
Không nên cố, cái gì đến thời điểm kết thúc thì nên cho kết thúc bạn ạ!
Ừm, nếu ngoài đời có 88 như thế thì chắc chắn đã nổi, có khi còn hơn cả hot girl.
Liệu xây dựng nhân vật như thế có hơi cao qua với suy nghĩ của mọi người về thế hệ trẻ ko?
91 cũng tương tụ
Các phần đầu viết còn được, các phần sau càng viết càng nhạt. Có lẽ tác giả đang gò ép nhân vật quá.
88 tức là 21-22 tuổi, mà xưng tôi với 85 sao? Hơn nữa có vẻ 88 hơi già trong suy nghĩ.
Mình còn một số vấn đề hơi lăn tăn trong cách viết của bạn, nhưng có lẽ do mình thuộc 8 đời hơi đầu 1 chút nên chắc không hiểu được suy nghĩ của 88.
Tớ cảm nhận những bài viết của bạn có cái gì đó rất thật và giản dị, gần gũi với cách nghĩ cách cảm cuộc sống của tớ, hay hay nhưng cũng có chút chút lạ lẫm nữa.
Cảm ơn bạn nhiều....Tiếp tục phát huy nha
Hay đấy bạn ạ. Viết tiếp đi nhé!
tôi thích 88, thích cách sống thích cách làm việc của 88, chơi hết mình và làm việc hết mình, năng động táo bạo, mạnh mẽ, nhiệt huyết
phần 6 này không thấy có ý nghĩa lắm. nên kết thúc đi thôi :D
91 lạ.......Thêm một nhân vật nữa, có vẻ truyện hơi dài rùi
Có lẽ truyện nên có hồi kết rồi :)
một seri truyện ko có gì đặc sắc, dài dòng và tốn thời gian
91 lạ!
88 thì hơi bất ngờ. Nhưng thấy lạnh quá...
Lạ... nhưng phải chăng là đã hơi lan man....
Thich phong cach lam viec cua 88, say me - nhiet huyet - chuyen nghiep nhung khong thich cach song cua 88
Hơi lạ nhỉ? Rất ngắn gọn nhưng...
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...
Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!
Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.
Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày
Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.
Người bạn cùng bàn năm ấy
Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.
Vị khách ghé thăm
Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.
Đánh mất “em” ở tuổi lên mười
Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.
Yêu thương gửi bố
Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.
Cánh bướm cuối mùa
Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.
Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến
Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.
Chốn bình yên…
Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.




Tình tiết thì có thể có thật nhưng suy nghĩ nọi tâm nhân vật thì không có chút xíu thực tế nào cả! Thậm chí phần chuyện về 84, không hiểu tác giả đã suy diễn tưởng tượng thái quá, hay cố tình bao biện cho những con người như thế. 88 lặp lại cái motip cũ rích, xinh đẹp giỏi giang, cái gì không học thì thôi, cái gì đã học thì cực kì ghê gớm. Ai chả có lĩnh vực giỏi và không giỏi, tự tin quá thành ra tự kiêu. Chuyện 8x nhưng lại là giọng văn và lối suy nghĩ của 9x!