Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện 8x - Phần 6: Cổ tích

2009-09-18 16:42

Tác giả:


Lời tác giả:Blog này là một dự án nhỏ trong mùa hè của mình để ghi lại những suy nghĩ và tâm tư của mình - thế hệ 8x trong bối cảnh hiện tại. Mỗi phần là một câu chuyện nhỏ, xoay quanh đời sống, công việc, gia đình và tình yêu của một nhóm 8x Hà Nội. Hy vọng nhận được sự quan tâm và đánh giá của các bạn.”

Phần 6: Cổ tích

 

Đi Sapa về, 88 chìm trong lượng công việc nó chưa kịp làm.

4 giờ chiều, nắng chưa - hoàng - hôn xiên qua cửa kính và đậu trên nền laptop của 88. Trong một ngày, nó lên lịch chụp hai bộ ảnh mới, tuyển một nhân viên làm photoshop, từ chối ba lời mời đi ăn tối, và vừa sửa xong một bộ ảnh để đăng sáng hôm sau. Nó trở về hình ảnh 88 ngày thường, và bên ngoài cửa số cũng là một Hà Nội quen thuộc - bụi bặm, nóng nực, những ngôi nhà đủ hình khối chen chúc nhau như cây cối trong một khu rừng nhiệt đới.

 

88 nhìn lại lịch làm việc trong ngày. Còn một mục duy nhất: “16:15: Tuyển người mẫu cho bộ ảnh Cổ Tích”.

 

Mệt mỏi, nó sang bàn 85, tay phó nháy cho bộ ảnh này, để xem lại những bức ảnh chụp thử của gần chục người mẫu teen. 88 lẩm bẩm:

- Bảo chụp thử để mặt mộc để tôi tạo kiểu trang điểm, mà em nào cũng trát một đống.

- Không trang điểm bà nhìn lại khóc thét lên ấy chứ.

- Trông em nào cũng thế ông ạ, chọn đại đi. Đằng nào chụp xong cũng phải sửa chán chê.

- Chọn em này nhé, em ấy mới dính xì căng đan, đang hot.

- Đang định tạo phong cách trong sáng cổ điển. Hợp thật đấy. Ông liên lạc nốt nhé. Tôi về trước đây.

Ảnh minh họa: Bạn đọc st

 

Đi ngang phòng biên tập, nó một cô bé áo sơ mi trắng quần jeans đang thập thò ngoài cửa. Tóc dài tết bím, giầy bệt, mặt mộc, mắt rất trong, chân dài.

- Em là người mẫu hả?

- Không chị ạ, em là cộng tác viên.

- Mục nào?

- Em viết truyện ngắn.

- Em thích làm mẫu ảnh không?

- Không chị ạ, em chỉ thích viết truyện thôi. Cô bé nhoẻn cười.

- Sao em không thích chụp ?

- Vì lên báo trông em khác ngoài đời lắm. Như thế không đúng với con người thật của mình chị ạ.

88 và quen 91 từ lúc ấy.

 

Ảnh minh họa

 

Điểm chung đầu tiên giữa 88 và 91 là cả hai đều có thể thành hot girl nếu muốn. 91 là một đứa “nhà giàu vượt sướng”, học giỏi và không đua đòi. Không phải 91 không ý thức được thế mạnh ngoại hình của nó, nhưng nó quyết tâm không để ngoại hình chi phối con đường của riêng nó. Chỉ vì chân nó dài, không có nghĩa nó phải là chân dài. 91 chưa biết nó muốn làm gì, nhưng nó không muốn cái tên của nó thành từ đồng nghĩa với những gì người ta thường nghĩ về thế hệ 9x.

88 thích chụp ảnh đen trắng của 91 trong những ngóc ngách của Hà Nội. Vẻ hồn nhiên nhưng rất hiện đại của 91 sáng bừng trên những khuôn hình. 91 thích kể linh tinh với 88 chuyện trường lớp, bài vở, những cái đuôi chuyên toán lộc ngộc, những truyện mới mà nó đang viết. Có lần 88 nửa đùa nửa thật nói :

- Em là hot girl của chị.

- Còn chị chỉ là chị của em thôi.

88 cũng chỉ cần có thế.

  • Gửi từ Blogger Trần Phương – “8x – Soi và tự soi” 
  • Ý kiến của bạn đọc

Ơ em không hiểu tại sao anh/chị Q+ lại có ý tưởng là tác giả bao biện cho 84, hay 88 lặp lại môtíp cũ. Nếu tình tiết đã có thật thì tức là nội tâm nhân vật có thực. 84 thì chỉ là 1 thằng tồi. Đâu có được bao biện gì đâu? Nếu cho anh/chị trở thành người như 88, anh/chị liệu có thấy thú vị hay sung sướng không? Em chỉ thấy nếu đặt mình vào vị trí của 88 thì sẽ nghĩ ntnào, chứ tội gì mà nghĩ là nó giống 9x hay 8x? Còn thực sư nếu muốn biết giọng văn và lối suy nghĩ của 9x ntnào, thì anh/chị chắc nên vào kenh14 ạ. Đọc để cảm nhận sự khác biệt.

Cá nhân em thấy đây là một câu chuyện rất chân thật, thực tế. Tình yêu của các nhân vật không phải thứ tình yêu ủy mị, ướt át, bi đát, đẫm nước mắt. Và tác giả đã viết đủ ngắn để mỗi người tự có cảm nhận riêng mà vẫn biết tác giả đang nghĩ gì. Đó đã là một thành công.

,
mama mia, HN , gửi lúc 11/09/2009 09:49:15

Tình tiết thì có thể có thật nhưng suy nghĩ nọi tâm nhân vật thì không có chút xíu thực tế nào cả! Thậm chí phần chuyện về 84, không hiểu tác giả đã suy diễn tưởng tượng thái quá, hay cố tình bao biện cho những con người như thế. 88 lặp lại cái motip cũ rích, xinh đẹp giỏi giang, cái gì không học thì thôi, cái gì đã học thì cực kì ghê gớm. Ai chả có lĩnh vực giỏi và không giỏi, tự tin quá thành ra tự kiêu. Chuyện 8x nhưng lại là giọng văn và lối suy nghĩ của 9x!

,
Q+, gửi lúc 11/09/2009 00:38:21

Khắc họa nhân vật không nổi bật. Có lẽ không nên dùng 82, 84, 85, 86, 88, hay 91 để phản ánh 1 nhân vật bé tí ti.

,
gentle, gửi lúc 11/09/2009 00:16:57

Toi da tung yeu mot 84 va 84 day cung khong yeu minh va minh hoi han khi yeu nguoi do, thanh than khi quen duoc anh ta!!

,
nguyen Phuong, k2t7 truong cao dang thuc pham Phu Tho , gửi lúc 10/09/2009 20:14:58

Không nên cố, cái gì đến thời điểm kết thúc thì nên cho kết thúc bạn ạ!

,
hoahong_den225, Hà Nội , gửi lúc 10/09/2009 17:21:17

Ừm, nếu ngoài đời có 88 như thế thì chắc chắn đã nổi, có khi còn hơn cả hot girl.
Liệu xây dựng nhân vật như thế có hơi cao qua với suy nghĩ của mọi người về thế hệ trẻ ko?
91 cũng tương tụ

,
heo, gửi lúc 10/09/2009 14:32:52

Các phần đầu viết còn được, các phần sau càng viết càng nhạt. Có lẽ tác giả đang gò ép nhân vật quá.
88 tức là 21-22 tuổi, mà xưng tôi với 85 sao? Hơn nữa có vẻ 88 hơi già trong suy nghĩ.
Mình còn một số vấn đề hơi lăn tăn trong cách viết của bạn, nhưng có lẽ do mình thuộc 8 đời hơi đầu 1 chút nên chắc không hiểu được suy nghĩ của 88.

,
Turi, gửi lúc 10/09/2009 12:31:22

Tớ cảm nhận những bài viết của bạn có cái gì đó rất thật và giản dị, gần gũi với cách nghĩ cách cảm cuộc sống của tớ, hay hay nhưng cũng có chút chút lạ lẫm nữa.
Cảm ơn bạn nhiều....Tiếp tục phát huy nha

,
hoacat, danang , gửi lúc 10/09/2009 09:59:13

Hay đấy bạn ạ. Viết tiếp đi nhé!

,
vi ngoan, Hung Yen , gửi lúc 10/09/2009 08:55:47

tôi thích 88, thích cách sống thích cách làm việc của 88, chơi hết mình và làm việc hết mình, năng động táo bạo, mạnh mẽ, nhiệt huyết

,
giao giao, quảng ngãi , gửi lúc 10/09/2009 07:58:29
 

phần 6 này không thấy có ý nghĩa lắm. nên kết thúc đi thôi :D

,
TT, Hà Nội , gửi lúc 09/09/2009 23:52:11

91 lạ.......Thêm một nhân vật nữa, có vẻ truyện hơi dài rùi

,
Long, gửi lúc 09/09/2009 21:10:40

Có lẽ truyện nên có hồi kết rồi :)

,
Nhung, Hà Nội , gửi lúc 09/09/2009 15:37:13

một seri truyện ko có gì đặc sắc, dài dòng và tốn thời gian

,
cafe, TP.HCM , gửi lúc 09/09/2009 15:07:18

91 lạ!
88 thì hơi bất ngờ. Nhưng thấy lạnh quá...

,
Phong Lee, gửi lúc 09/09/2009 11:17:30
 

Lạ... nhưng phải chăng là đã hơi lan man....

,
Duy Tuấn, gửi lúc 09/09/2009 11:09:44

Thich phong cach lam viec cua 88, say me - nhiet huyet - chuyen nghiep nhung khong thich cach song cua 88

,
nguyenlinhvtc, gửi lúc 09/09/2009 10:24:43

Hơi lạ nhỉ? Rất ngắn gọn nhưng...

,
quynhtrinh, HN , gửi lúc 09/09/2009 08:38:08

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cảm ơn mẹ vì tất cả

Cảm ơn mẹ vì tất cả

Dù mẹ tôi có thể không hoàn hảo nhưng luôn yêu thương tôi theo cách hoàn hảo nhất. Việc tôi có được tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời đều nhờ có mẹ.

Những kẻ mộng mơ

Những kẻ mộng mơ

Anh đổ thừa cho cà phê làm anh mất ngủ, anh quy trách nhiệm cho thời tiết khó chịu khiến anh không thể chợp mắt nhưng thực lòng anh chỉ suy nghĩ về em, về những nguyên do hai ta không còn hợp, về những gì anh đã làm, đã sai.

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cảm giác nghẹn ngào dâng lên, khiến tất cả chúng tôi đều biết rằng, dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, thì những ký ức này sẽ mãi in đậm trong trái tim.

Mây đợi ai nơi ấy

Mây đợi ai nơi ấy

Không còn một Pha Lê áo thun trắng quần jin xanh đóng thùng hăm hở với bao nhiêu công việc xã hội, bây giờ chỉ còn một cô giáo Pha Lê dịu dàng nữ tính trong tà áo dài mỗi ngày đến lớp đến trường.

Giá như...

Giá như...

Hành trình của mỗi người là khác nhau, đoạn đường người ghi dấu vì thế cũng muôn vàng khác biệt. Nhành diên vĩ um tùm nhưng lại dễ gãy đổ trong gió, những cảm xúc cả buổi ban đầu có chắc gì nguyên vẹn đến mai sau.

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Tối hôm đó, Ngọc Lan trở về nhà với bao suy nghĩ. Câu hát “I don't know why, you said goodbye…” cứ vang mãi trong đầu cô. Cô cười thầm, tự hỏi liệu có phải mình đã rung động trước chàng trai tốt bụng ấy không.

Crush

Crush

Bất cứ khi nào mà thấy chúng tôi đi cùng nhau là y như rằng đám bạn đó hú hét dữ dội. Nhưng chúng tôi không quan tâm, vẫn làm bạn với nhau như bình thường, nói chuyện và đi học chung. Tôi vẫn thế, chôn cất cái tình yêu ấy vào trong lòng, chờ đến khi chúng tôi 18 tuổi thì chúng tôi sẽ yêu nhau.

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

back to top