Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện 8x - Phần 3: Hot

2009-09-17 10:43

Tác giả:


 

Lời tác giả: “Blog này là một dự án nhỏ trong mùa hè của mình để ghi lại những suy nghĩ và tâm tư của mình, của thế hệ 8x trong bối cảnh hiện tại. Mỗi phần là một câu chuyện nhỏ, xoay quanh đời sống, công việc, gia đình và tình yêu của một nhóm 8x Hà Nội. Hy vọng nhận được sự quan tâm và đánh giá của các bạn.

Phần 3: Hot

Mọi người đều nói 88 hot, và bản thân 88 cũng ý thức được điều đó, vì bao nhiêu năm nay nó đã dành mỗi ngày hai tiếng luyện tập để có được thân hình hiện tại, bất kể nắng mưa; vì nó luôn làm điều nó muốn và đạt được mục tiêu của mình. Nó ghét những từ như “may mắn” hay “số phận”. 88 tin vào luật nhân quả, nhưng không phải trong kiếp sau, mà là ngay kiếp này. Tất cả những gì nó có đều được trả giá bằng mồ hôi và sự cố gắng.

Cũng vì thế 88 chưa từng nhận lời làm người mẫu ảnh, MC hay những công việc có thể khiến nó bị đánh đồng với giới hot girl. Trong thế giới đó, mọi thứ đến dễ dàng quá, nó chỉ cần mỉm cười là sự nổi tiếng và tiền bạc sẽ là của nó. Mà mỉm cười, đánh hông, chụp ảnh sexy đâu cần đến tài năng hay nỗ lực, đối với 88 đó là tự hạ thấp tiềm năng của mình. Đứa con gái nào cũng có thể mặc pushup  nằm lả lơi trước ống kính. 88 biết, vì đó là công việc của nó.

Ảnh minh họa: MissAyleen

 

Công ty truyền thông chỗ nó và 84 làm, thuê nó làm phụ trách mỹ thuật. Nôm na: 88 là người chọn người mẫu, người chụp, bối cảnh và ý tưởng cho những bộ ảnh mới. Không có công đoạn nào trong quá trình sản xuất ảnh đẹp và lăng xê hot girl mà nó không biết.

Mỗi bộ ảnh đối với nó chỉ là một sản phẩm. 88 rất giỏi tạo ra những sản phẩm để mê hoặc người khác. Khi nó chọn một tông màu, một góc ảnh, 88 có thể dự đoán chính xác phản ứng của người xem. Không phải ngẫu nhiên hay may mắn mà ở độ tuổi của nó, 88 leo lên được vị trí hiện tại. Nó biết cách điều khiển suy nghĩ của người khác.

Bản thân 88 là một sản phẩm hoàn hảo của chính nó. Khi người ta nhìn nó, họ nghĩ: hot, trẻ, hiện đại. Đó chính là điều 88 muốn. Người ngoài chỉ cần biết đến thế thôi, họ có nghĩ gì về cái vỏ của nó thì mặc.

84 cũng chỉ là người ngoài.

Khi 88 bỏ người yêu cũ, nó  chọn 84 trong số những người đeo đuổi nó vì 84 không hề giấu giếm mục đích của mình. Những người khác:

- Anh yêu em.

- Anh mới quen em vài tuần thôi. Vì sao anh yêu em?

- Vì em rất thông minh và tài năng.

- Thế thì anh đừng nhìn chằm chằm vào ngực em như thế. Tài năng của em không nằm ở đấy đâu.

So với bọn họ, 84 thẳng thắn hơn, thật thà hơn và cũng không nói tiếng yêu dễ dàng như  thế. Nhưng 84 đã nói dối nó về 86, và lợi dụng nó để làm 86 tổn thương.

88 là sản phẩm của chính nó, nhưng nó không muốn làm công cụ của bất kì ai.

Ảnh minh họa: Linh Nguyễn

 

Sau khi bỏ 84 lại bar, 88 lao ra đường. Đối với 88, Hà Nội không phải là nhạc hay thơ. Hà Nội của nó gồ ghề, bụi bặm, rực rỡ và trăn trở. Nó lôi  máy ảnh ra chụp. Không ai biết 88 chụp ảnh, những bộ ảnh không dàn dựng, những  con người thật không tạo dáng, mờ đi như  tan vào dòng chuyển động và ánh sáng không mệt mỏi.

88 chụp cái đẹp không-hoàn-hảo của Hà Nội để ghi lại con người thật của nó.

  • Gửi từ Blogger Trần Phương: “8x- soi và tự soi”
  • Ý kiến bạn đọc

toi nghi 88 ko can fai dau kho den the boi 88 da biet ket cuc nay ma.88lieuco yeu 86 ko ?hay do chi giong nhu mot thach thuc ma 88 thich vuot qua thoi?lieurang 88 da tungnghi rang 88 can nhieu thu hon the.88 can mot tinh yeu chu 88 ko nen di thach thuc nguoi khac.doi luc yeula dai kho nhung toi biet chac rang 88 ko yeu 84 bao gio....

,
dang thi hien, gửi lúc 13/09/2009 21:21:02

ổn! đủ dài để nó là 1 câu chuyện, đủ ngắn để có thời gian ngẫm nghĩ. cảm ơn blogger

,
Mr Hoang Dang Thai, gửi lúc 07/09/2009 21:39:12

Tui 82 nè, hihihi.

,
Minhkhoi, KienGiang , gửi lúc 06/09/2009 15:47:24

tôi hiếm khi tò mò về 1 câu chuyện như thế, chỉ là những nét gợi mở nhỏ thôi, nhưng thấy tương đồng trong đó những 8x tôi quen.tôi biết 88, 86, hay 84 tất cả rồi sẽ ổn thôi, nhưng bằng cách nào và như thế nào.

,
vang chanh, gửi lúc 06/09/2009 10:59:11

đoc xong tôi muốn mình là 8x.
thật thoải mái không bó buộc

,
kgduong, gửi lúc 05/09/2009 14:55:52

Lâu lâu có câu chuyên hay thật, khi nào có phần 4 nhỉ

,
cun con, gửi lúc 05/09/2009 10:51:34

Máy móc hay là con người hãy xét lại. "Tình cảm, cảm xúc" quan trọng lắm chứ. Hãy hài hoà lên nhé!

,
Khac Thin, QN, gửi lúc 05/09/2009 08:07:30

Thế hệ thanh niên 8x còn trẻ. Họ sống, họ yêu và kỹ năng sống của họ đang được viết và đánh giá. Nhiều người kiếm sống khá.
Mình được họ cảm thông, gọi là chú, là bác là may. Tất nhiên thưa thớt gọi mình bằng anh. Tập chia sẻ với họ là hơn. Mình là thế hệ 5x. Đã lớn tuổi.

,
Nguyễn Đông Sơn, gửi lúc 04/09/2009 19:19:30

Có vẻ 88 quá tự tin vào bản thân, muốn cái j là cố gắng giành bằng được. Tôi vừa thích vừa không thích tính cách đó. Cá tính nhưng làm ng khác phải sợ... Nhưng dù sao truyện của bạn cũng rất thật, rất hay. Thxs!

,
Phuong Tran, BG , gửi lúc 04/09/2009 15:29:37

Yêu như 86
Nghĩ như 84
Và sống như 88!?
Có thể sẽ hoàn hảo? Nhưng sống hoàn hảo thì không bền.

,
Phong Lee, gửi lúc 04/09/2009 12:06:56

1 cô gái. 1 con người. 1 nghị lực. 1 bản lĩnh mà nhiều người phải ao ước. ^^

,
conmua_7788, HN , gửi lúc 04/09/2009 11:32:19

84, 86, 88 đều là 8x, mỗi 8x có cá tính, nét riêng của họ, có cái tôi khó lòng thay đổi... trong lòng Hà Nỗi cũng vậy. Những mảnh vỡ luôn có trong cái vẻ hiện đại, màu mè...

,
quynhtrinh, HN , gửi lúc 04/09/2009 09:29:29
  • (Đón đọc phần 4: )

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

back to top