Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện 8x - Phần 14: Mùng 3 Tết

2009-09-30 15:07

Tác giả:


Blog Việt

Lời tác giả: “Blog này là một dự án nhỏ trong mùa hè của mình để ghi lại những suy nghĩ và tâm tư của mình - thế hệ 8x trong bối cảnh hiện tại. Mỗi phần là một câu chuyện nhỏ, xoay quanh đời sống, công việc, gia đình và tình yêu của một nhóm 8x Hà Nội. Hy vọng nhận được sự quan tâm và đánh giá của các bạn.”

 


Phần 14: Mùng 3 Tết

 

Nắng chiếu qua cửa sổ hắt vào mắt 84. Rõ ràng phòng nó không có cửa sổ. Nó lầm bầm chửi rồi xoay người tránh nắng.

Tay nó quơ phải một … ai đó? 84 nhổm dậy. Không phải nhà nó. Bên cạnh nó, một mớ tóc nâu quăn dài, một đôi môi son đã phai, một bờ vai trần ló ra khỏi tấm chăn màu vàng nhạt. 84 quờ quạng tìm di động trong đống quần áo trên sàn: 11 giờ 30. Đến 4h chiều nó mới phải qua nhà bạn gái. Đầu nó còn váng vất. Nó hẹn giờ, chui vào trong chăn, ôm lấy con bé kia, ngủ tiếp.

Một giờ, thằng chiến hữu lôi hai đứa dậy. 84 làu bàu vì bị đánh thức, trong khi con bé kia uể oải mặc quần áo. Lờ mờ, 84 nhớ lại những chuyện xảy ra đêm trước. Uống say và hết chỗ để đi, nó cùng một đám dạt về nhà thằng này. Nhạc bật to, đèn đóm lờ mờ, và một hội khác đang lắc điên cuồng. Nó lao vào, lảo đảo. Nhạc lên, rượu lên, những con bé váy ngắn. 84 nhớ lúc nó nửa đi nửa bò lên cầu thang cùng một ai đấy. Hoá ra là con bé này. Nó nhìn kĩ lại con bé. Chân hơi dài, tóc to hơn người, mặt khá xinh. Đầu năm ra quân không tệ. 84 mở ví. Hai cái bao cao su lúc nào cũng thủ sẵn, chỉ còn một. Đêm qua nó cũng không say đến mức chưa biết gì.

Ảnh minh họa: MJnicklove

Hai giờ, ba đứa chui vào một quán phở. Con bé kia không nói gì. Nó quay sang thằng bạn.

- Tết nhất mà ông bà già mày không có nhà à?

- Tao té ra ở riêng từ lâu rồi. Nhà này ông già mua cho mình tao ở thôi.

- Sao thế?

- Ông già vác về một cô vợ mới trẻ, sợ tao không hợp nên tống ra đây.

- Nhất mày.

- Hôm nay làm gì nữa không cu?

- Chiều phải qua bố mẹ vợ không vợ lại cằn nhằn.

- Vợ mới lắm chuyện thế? Bỏ đi.

- Cũng sắp bỏ. Ông bà già bảo tao năm nay đi du học. Để lúc đấy bỏ cho có cớ. Bỏ bây giờ nó lại khóc lóc xui cả năm.

- Bao giờ mày té đi Tây?

- Xong giấy tờ thì đi.

Con bé kia ăn xong, về trước.

- Mày biết em này không?

- Hơi hơi thôi. Bạn của thằng em tao. Ngon phết.

- Được cái không lằng nhằng. Nhiều đứa đêm thì dạn mà sáng ra lại giả vờ ngoan, rách việc. 9x hả mày?

- Biết được.

Ba giờ, 84 về nhà, tắm rửa, thay đồ.

Bốn giờ, 84 đến nhà người yêu.

Bốn giờ, 88 và 82 vừa mới thắp hương trên mộ bố. Xung quanh, màu mạ xen màu lúa non lên xanh mướt trong nắng chiều. Một ngày đẹp trời.

- Nếu bố còn sống thì thế nào anh nhỉ?

- Thì em sẽ ngoan còn anh sẽ nghèo.

- Vừa ngoan vừa nghèo là khổ nhất đấy.

- Anh thà nghèo nhưng được sống thanh thản. Nhìn em thế này anh lo lắm. Lớn lắm rồi mà lông bông quá.

- Lông bông gì, em vẫn đi học đại học nhé, lại có công ăn việc làm rồi nhé, anh còn lo gì nữa nào?

- Em định ngồi duyệt ảnh hot girl cả đời à?

88 im lặng. Nếu nó muốn, nó có thể ngồi làm ảnh hot girl cả đời. Trên đời sẽ luôn có những thằng con trai thích ngắm gái đẹp, và những đứa con gái thích được ngắm. Sẽ có thêm vô vàn bộ ảnh với những khuôn mặt xinh xắn vô cảm gắn lên những thân hình đang uốn éo mời mọc. Người ta sẽ rất cần nó, vì 88 hiểu rõ đám đông muốn gì. Nhưng 88 muốn gì? Nó cũng không biết.

- Thế anh định quản lí mấy cái quán của anh cả đời à?

- Anh thích làm quán. Em thì rõ ràng không thích ngồi sửa ảnh.

 

Ảnh minh họa: MJnicklove

Sáu giờ. Trời đã chạng vạng tối. Vậy là 86 sẽ không đến. 85 biết nó không nên hi vọng quá nhiều vào một câu đùa vu vơ. 85 nhắn cho 86.

- Không đợi em, nhưng vẫn mong em đến…

  • Gửi từ Blogger Trần Phương – “8x – Soi và tự soi” 
  • Ý kiến bạn đọc

Nói chung đã là bài viết thì có cái sẽ đúng và sai, cái hay và dở cũng như con người có người tốt và người xấu. Người cho là mình tốt sẽ thấy bạn sai, bạn tiêu cực còn nếu là người đã từng sai thì sẽ thấy là bạn đã dũng cảm khi viết lên sự thật là mặt trái của giới trẻ bọn mình có thể do bạn đã từng trải qua, đã biết và phản ánh đúng những gì gọi là mặt trái của xã hội thì minh hoàn toàn đồng ý và ủng hộ vì mình thấy 1 phần nào đó sự thật và nó lại nghiêng về cái mặt sai của giới trẻ mình bây giờ nhiều hơn.hj

Cám ơn bạn về bài về câu chuyện này rất hay bạn àh!

,
de jntegro, Tp.HCM, gửi lúc 25/09/2009 10:14:15

Sao mãi không có phần tiếp vậy nhỉ.mỗi lần mở máy là mình lại vào xem đã có phần tiếp chưa.nếu thực trạng giới trẻ hiện nay như vậy thì đáng buồn nhỉ.mình cũng là 8x nhưng là 8x đời cuối (89)

,
tk, hà nội, gửi lúc 25/09/2009 09:26:13

Giọng văn của bạn rất già giặn, Chuyện của bạn rất lôi cuốn người đọc. Lôi cuốn vì bạn đã mô tả rất chân thực cuộc sống của dân 8x ngày nay. Tô không phải là dân 8X, nhưng có em là dân 8x nên tôi hiểu những câu chuyện mà bạn kể là dựa trên những câu chuyện có thực trong cs ngày nay.

Tôi càng đọc tôi càng cảm thấy buồn cho thời đại ngày nay, buồn cho em của tôi. Tôi đã cố gắng bày dạy nó nhưng sức hút của cs ngoài đòi có sức lôi cuốn nó hơn những lời dạy của tôi.

,
Lưu Hương Giang, Vinh - Nghệ An, gửi lúc 24/09/2009 15:45:45

Hic. Mới đầu đọc thấy hay càng đọc thấy càng nhạt nhẽo sao ấy. Nhiều chi tiết có vẻ không thật lắm thì phải.

,
thao, HN, gửi lúc 24/09/2009 11:42:51

Đây là 1 trong số rất ít truyện dài nhiều tập mà tôi muốn xem cho đến phần kết. Tuy ko fải là truyện trinh thám với những tình tiết ly kì nhưng vẫn khơi dậy được sự tò mò của người đọc. khá thật :)

,
stopby, gửi lúc 24/09/2009 10:10:52

Hi, xét về góc độ văn chương thì bạn viết khá hay.
Nhưng tôi không nghĩ thế giới hiện thực của 8X chung u ám như vậy. Tôi cũng là 1 8x (80), nhưng hoàn toàn xa lạ với lối sống mà bạn phản ánh. Văn chương đúng mực thì không nên là phương tiện để lối sống phóng túng lưu truyền, tuyên truyền hoặc đồng cảm với nhau... hoặc đại loại vậy.

,
oanhpy, gửi lúc 24/09/2009 08:48:12

Truyện của bạn rất hay. Tôi đang rất mong đón đọc phần tiếp theo mà sao chậm thế, thật là hồi hộp quá. không biết bao giờ nó sẽ có thể tạm coi là kết thúc nhỉ ?

,
buihuuduong, Gtel Mobile, gửi lúc 24/09/2009 08:47:17

Bạn viết thật hay. Mình chờ để đọc tiếp hàng giờ, đó là việc đầu tiên của mình khi tới cơ quan đó...

,
hoai dương thị thu, Hà Tĩnh, gửi lúc 24/09/2009 07:34:20

Dừng đi bạn ơi. Bắt đầu nhạt rồi!

,
Lê Minh Toàn, gửi lúc 23/09/2009 23:40:28

Chuyện hay và giàu cảm xúc, phản ánh chân thật lối sống của thế hệ trẻ bây h. Cần nhấn mạnh và đi sâu hơn nữa về nội tâm của 86. Nói chung nó lôi cuốn tôi mỗi khi vào vietnamnet.vn.

,
Nguyễn Quang Thịnh, Đà Nẵng, gửi lúc 23/09/2009 21:42:28
 

Đọc truyện này tôi cảm thấy rất thực...chính mình đang sống trong truyện vậy...

,
HaThu, HD, gửi lúc 23/09/2009 21:13:21

Lối viết này rất giống theo lối viết của 8x trung quốc. tương tự như những tác phẩm "Xin lỗi em chỉ là con đĩ". "tử cấm nữ" v..v.. lối viết phóng túng tự do, bám hiện thực, phản ánh 1 cách trung thực xã hội thời đại hiện tại, nhưng bạn viết rất hay.

Tiếp tục nhé, mọi người đang đón đọc.

,
nguyễn ngọc tuấn anh, seul, gửi lúc 23/09/2009 19:30:44

hay lam!!!ban viet truyen rat hay . doc truyen ma tui co cam giac nhu that
nhan vat va hinh anh khien nguoi doc rat muon doc tiep

,
linhlinh, ha noi, gửi lúc 23/09/2009 19:18:07

truyen rat hay...minh cam thay rat thu vi . minh rat mong phan tiep theo...

,
thanh tam , cong hoa SEC , gửi lúc 23/09/2009 18:32:02

"Tay nó quơ phải một … ai đó? 84 nhổm dậy. Không phải nhà nó. Bên cạnh nó, một mớ tóc nâu quăn dài, một đôi môi son đã phai, một bờ vai trần ló ra khỏi tấm chăn màu vàng nhạt."

Sự thật luôn trần trụi như nó vốn có. Thấy khó thở với 84....
"Nhưng 88 muốn gì? Nó cũng không biết." Có ai biết là mình muốn gì? Lao vào làm, vào học, kiếm tiền.Vì cái gì? Để làm gì? Không biết....

,
Phong Lee, gửi lúc 23/09/2009 16:20:56
 

biết là ko nên hy vọng vào một câu đùa vu vơ.........ko đợi nhưng vẫn mong.........

,
lech, gửi lúc 23/09/2009 15:20:38

Truyện hay thật đấy,tui đọc nó mà như có cảm giác là đời thực vậy,nếu truyện này mà dựng thành phim thì có lẽ hay hơn nhiều,mong chờ phần tiếp theo

,
Hieu Pham, gửi lúc 23/09/2009 14:54:25

Câu chuyện thật hay và phù hợp với tuổi mới yêu, vừa dại khờ,, vừa lơ ngơ lại rất hiện đại. Ban ơi tiếp tục viết đi nhé, tôi mong được đọc tiếp những phần sau lắm. Cám ơn bạn

,
n, gửi lúc 23/09/2009 14:49:45

Truyện này hay, cách viết lạ lạ. Đọc để hiểu thêm những người xung quanh ta, ai cũng có những điều mà bề ngoài không phải là thể hiện tất cả. Bạn ơi, up lên tiếp đi.

,
over the rainbow, Hà Nội, gửi lúc 23/09/2009 13:57:03

Mình thích câu cuối của câu truyện này: Không đợi em, nhưng vẫn mong em đến…

,
Duy Tuấn, gửi lúc 23/09/2009 13:10:11
 

có vẻ như không cần , nhưng sâu đâu đó trong tâm hồn hình bóng 86 luôn ở trong 85 . vì lẽ gì ư , có lẽ người xây dựng mới biết
truyện này sắp đến hồi kết rồi nhỉ , vài phần nữa chăng !

,
Tiến, q10 tphcm, gửi lúc 23/09/2009 12:55:59

Bắt đầu ngại đọc!

,
zinny, gửi lúc 23/09/2009 12:28:36

xin phép cho tất cả những bài viết này vào blog bạn nhé. Rất hay và chân thật.

,
DaLan, Q1 TPHCM, gửi lúc 23/09/2009 12:12:35

Uh, ko mong, ko ngóng, ko dại khờ... nhưng vẫn chờ đợi...hay nhỉ !

,
H.Trang, HN, gửi lúc 23/09/2009 09:21:49

Không mong... nhưng... vẫn chờ...

,
quynhtrinh, HN, gửi lúc 23/09/2009 08:55:38
 

Truyện này hay. Tôi đọc thấy rất hấp dẫn, nhưng rất đời thường, không biết ai có thể nghĩ ra nổi nhỉ?

,
buihuuduong@yahoo.com, Beeline, gửi lúc 23/09/2009 08:55:30

Vô tình tôi đọc câu chuyện này khi nó đã tới phần thứ 10. Cho đến giờ mỗi sáng tôi đều mở ra xem có phần mới chưa?Truyện hay lắm.Những phần đầu tiên, cảm giác như đang nói về chính tôi (nhân vật 86), chính điều đó càng cuốn hút tôi hơn. Chờ đợi những phần tiếp theo!

,
Nguyễn Hà Dương, Hải Dương, gửi lúc 23/09/2009 08:33:42

Truyện hay quá, nhưng mỗi phần ngắn quá, tác giả vẫn chưa tóm lại, ko biết sắp kết thúc chưa nhỉ?

,
Kevin , gửi lúc 23/09/2009 03:18:17

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cảm ơn mẹ vì tất cả

Cảm ơn mẹ vì tất cả

Dù mẹ tôi có thể không hoàn hảo nhưng luôn yêu thương tôi theo cách hoàn hảo nhất. Việc tôi có được tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời đều nhờ có mẹ.

Những kẻ mộng mơ

Những kẻ mộng mơ

Anh đổ thừa cho cà phê làm anh mất ngủ, anh quy trách nhiệm cho thời tiết khó chịu khiến anh không thể chợp mắt nhưng thực lòng anh chỉ suy nghĩ về em, về những nguyên do hai ta không còn hợp, về những gì anh đã làm, đã sai.

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cảm giác nghẹn ngào dâng lên, khiến tất cả chúng tôi đều biết rằng, dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, thì những ký ức này sẽ mãi in đậm trong trái tim.

Mây đợi ai nơi ấy

Mây đợi ai nơi ấy

Không còn một Pha Lê áo thun trắng quần jin xanh đóng thùng hăm hở với bao nhiêu công việc xã hội, bây giờ chỉ còn một cô giáo Pha Lê dịu dàng nữ tính trong tà áo dài mỗi ngày đến lớp đến trường.

Giá như...

Giá như...

Hành trình của mỗi người là khác nhau, đoạn đường người ghi dấu vì thế cũng muôn vàng khác biệt. Nhành diên vĩ um tùm nhưng lại dễ gãy đổ trong gió, những cảm xúc cả buổi ban đầu có chắc gì nguyên vẹn đến mai sau.

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Tối hôm đó, Ngọc Lan trở về nhà với bao suy nghĩ. Câu hát “I don't know why, you said goodbye…” cứ vang mãi trong đầu cô. Cô cười thầm, tự hỏi liệu có phải mình đã rung động trước chàng trai tốt bụng ấy không.

Crush

Crush

Bất cứ khi nào mà thấy chúng tôi đi cùng nhau là y như rằng đám bạn đó hú hét dữ dội. Nhưng chúng tôi không quan tâm, vẫn làm bạn với nhau như bình thường, nói chuyện và đi học chung. Tôi vẫn thế, chôn cất cái tình yêu ấy vào trong lòng, chờ đến khi chúng tôi 18 tuổi thì chúng tôi sẽ yêu nhau.

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

back to top