Chồng tương lai à! Em yêu cuộc sống độc thân mất rồi
2015-06-08 01:00
Tác giả:
blogradio.vn – Có hạnh phúc nào hơn khi cuối tuần lại được trở về nhà, ăn những món ngon của mẹ hay lại cùng ba đi dạo những buổi chiều bình yên. Có hạnh phúc nào hơn khi độc thân nhưng cuộc sống luôn tràn ngập niềm vui và tiếng cười. Chồng tương lai à! Em yêu cuộc sống độc thân mất rồi.
Thư gửi chồng tương lai.
Chồng yêu à!
Hiện tại em không biết anh là ai, cũng không biết anh như thế nào. Dù chưa biết anh là người như thế nào, đang ở chốn nào nhưng em vẫn muốn viết thư cho anh . Em không biết bao giờ lá thư này sẽ đến tay anh nhỉ.
Nhiều lúc em cũng rất tò mò về anh đó, hàng trăm câu hỏi cứ thôi thúc em. Anh có đẹp trai bằng diễn viên Michael Fassbender không? Có thông minh như Terence Tao hay Kim Ung-Yong không? Có cao bằng Sultan Kosen không hay chỉ cao gấp đôi, gấp ba Chandra Bahadur Dangi? Thể hình anh có đẹp như vận động viên Lazar Angelov không nhỉ? Có cơ bắp sáu múi như Steve Cook không? À anh có ân cần, yêu gia đình như bố em không?
Nhưng anh à, em chưa muốn gặp anh đâu vì em đang rất yêu cuộc sống độc thân của em hiện tại.
Cuộc sống độc thân của em rất thú vị, vui vẻ. Em độc thân không có nghĩa là cô đơn.

Ai cũng muốn tìm một nửa riêng cho mình, muốn có người để yêu thương và được yêu thương, có bờ ai dựa vào khóc mỗi khi buồn, cùng cười những lúc vui. Nhưng anh ơi, một cuộc tình đổ vỡ đã làm tổn thương trái tim non nớt trong em. Thất bại của tình yêu khiến em nhận ra chưa tới lúc phải tìm anh, em chọn lối đi riêng cho mình - độc thân. Và em yêu cuộc sống này biết mấy bởi em biết rằng tình yêu đâu phải là tất cả, em còn có gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, những người luôn yêu thương em.
Khi yêu, con người ta luôn nhìn qua lăng kính màu hồng lãng mạn và hạnh phúc. Khi yêu em ở bên người ấy những ngày cuối tuần mà không hề biết rằng ba mẹ luôn mong em về quê.
Em độc thân, em phi về nhà và sà vào lòng mẹ vào mỗi cuối tuần. Cùng ba đi dạo mỗi buổi chiều để thấy gia đình là chốn bình yên của cuộc sống.
Có hạnh phúc nào hơn khi cuối tuần lại được trở về nhà, ăn những món ngon của mẹ hay lại cùng ba đi dạo những buổi chiều bình yên.
Yêu, tình bạn dường như xa cách. Bởi em đã có người bạn thật hiểu em, yêu em, nói chuyện với em mỗi ngày rồi mà. Những đứa bạn hỏi thăm: “Dạo này mày bận lắm à? Tỷ năm không gặp.” Phải rồi, em bận rộn để nói chuyện cùng anh, đi chơi với anh và thậm chí là cả bạn bè của anh mà không hề biết lũ bạn của mình như thế nào. Yêu khiến em ích kỉ như thế đó.
Khi độc thân, em và lũ bạn tưng bừng trả chanh chém gió, khi vui sẽ cùng cả bọn đi chơi loanh quanh thành phố. Xa xôi hơn là những chuyến đi phượt. FA em thấy tình bạn thật đáng trân trọng biết mấy.
Yêu, tan giờ làm thì sẽ có bạn trai đến đón đi chơi hay ăn tối. FA, sẽ tranh thủ đi nhậu với đồng nghiệp, buôn dưa lê bán dưa chuột với mấy chị cùng phòng hay được mấy anh phòng bên rủ đi cà phê cà pháo.
Có hạnh phúc nào khi cùng lũ bạn tưng bừng lượn quanh khắp phố mà hớn hở như những đứa trẻ được quà.
Có hạnh phúc nào hơn khi độc thân nhưng cuộc sống luôn tràn ngập niềm vui và tiếng cười.
Yêu, đi nhậu về khuya các anh đồng nghiệp sẽ hỏi: “Người yêu đến đón à?” rồi lẳng lặng phi xe đi kẻo người yêu em ghen.
FA, các anh sẽ nói: “Anh đưa em về nhé!”
Yêu, em rực rỡ phấn son, lúc nào cũng phải đẹp trong mắt chàng, hợp ý chàng: “Em để kiểu tóc này không đẹp đâu. Em đừng mặc váy ngắn thế.”
FA, em tha hồ chạy nhảy tung tăng với quần bò áo phông rộng thùng thình, tóc tomboy cho cá tính. Khi lại yêu đời trong những chiếc váy trẻ trung yêu đời.

Em yêu cuộc sống độc thân anh à!
FA, em luôn là chính em, tự do tự tại, thích thì rủ bọn bạn đi leo Phanxipăng, chán lại đi phượt ngắm hoa tam giác mạch Hà Giang. Rồi những ngày nghỉ lễ thì cùng nhau với những chuyến du lịch xa đến Đà Lạt ngắm đồi hoa dã quỳ, thăm đồi thông, ngắm thác Cam Ly… Thỉnh thoảng làm những điều thật điên rồ và khác người.
FA, mỗi khi nghe mẹ giục lấy chồng lại ra chiều giận dỗi: “Mẹ muốn đuổi con ư? Con ở vậy ăn bám bố mẹ cả đời luôn”. Thế đó, rồi mẹ lại kéo con gái vào lòng, cười hạnh phúc: “Bố con nhà cô, ai rước đi cho tôi nhờ.” Nhưng rồi bàn tay mẹ lại ôm lấy em thật chặt. Có hạnh phúc nào hơn như thế.
Em yêu cuộc sống độc thân, vui vẻ của em hôm nay nhưng cũng yêu anh - chồng tương lại của em.
Có hạnh phúc nào hơn khi cuối tuần lại được trở về nhà, ăn những món ngon của mẹ hay lại cùng ba đi dạo những buổi chiều bình yên.
Có hạnh phúc nào khi cùng lũ bạn tưng bừng lượn quanh khắp phố mà hớn hở như những đứa trẻ được quà.
Có hạnh phúc nào hơn khi độc nhưng cuộc sống luôn tràn ngập niềm vui và tiếng cười.
Chồng tương lai à! Em yêu cuộc sống độc thân mất rồi.
© Nguyễn Ngọc Bình – blogradio.vn
Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet

Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó
Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?