Chông chênh đêm mưa
2014-09-29 01:08
Tác giả:
Mưa rả rích, lúc gần, lúc xa, lúc chông chênh, đứt đoạn như thể khúc nhạc trầm trong tâm ai đó. Nỗi nhớ cứ thi nhau vò nhàu nhĩ hoài niệm. Lý trí kháng cự yếu ớt. Con tim lỗi nhịp cứ trôi về nhịp đập ngày cũ. Và ngoài kia mưa vẫn rơi.
Mưa về bên phố. Ánh đèn đường hiu hắt đôi vai gầy. Cô trở về căn phòng có vẻ ấm áp hơn tất thảy những thứ ngoài kia đang đắm trong mưa. Cô yêu mưa, là khi ngày vẫn đang rạng, lúc ấy, cô vẫn thấy mặt người, dẫu là cười nói chông chênh, để biết cái cảm giác của sự vẫn – tồn – tại. Mưa theo từng giọt đêm đổ xuống, bao vây cái phần yếu đuối nhất trong tâm hồn, tạo thành những mảnh ghép đầy hoang mang, trăn trở đau đớn, gai góc.
Chuyến tàu thanh xuân đôi khi đi lạc theo những giấc mơ hoang hoải, bên lề những thứ cứ lưng chừng, lưng chừng nỗi nhớ, lưng chừng yêu, để rồi hạnh phúc một chút là lưng chừng cô đơn. Tuổi thanh xuân là chuyến tàu đẹp nhất của mỗi đời người. Nhưng có lẽ vì vậy mà con người ta đặt thật nhiều ước mơ bồng bềnh trên đó. Và những kẻ càng nặng tình, trọng tình như cô càng thấy lòng hụt hẫng, chơi vơi. Chút chơi vơi khi tấm thiệp hồng của người bạn thân đặt trên bàn. Có lần, ngồi uống rượu cùng nhau, ôm ngang hông, anh nói: “Cầu cho một ngày được mời nhau ly rượu trên lễ đài”. Giờ thì, họ cũng đã uống rượu và cô đã bao lần đi uống rượu, chỉ có điều, họ không thể uống cùng nhau.
Ngoài kia, mưa đang rơi. Mưa đã từng là người bạn nồng nàn, đắm say. Bởi ngày ấy, cô có anh. Họ có thể tựa vai nhau cả buổi như thể thế gian dành riêng cho hai người. Anh thường vẫn nhón bàn tay hứng mưa, từng giọt như rơi nghiêng, rơi nghiêng. Anh nói, tháng Ngâu, tháng của nước mắt trời. Trời khóc xót thương cho mối tình chia cắt của Ngưu Lang – Chức Nữ. Cô nói: “Tại sao họ không vượt qua mọi rào cản để đến được với nhau? Chẳng phải chỉ cần có tình yêu, chỉ cần họ nắm tay nhau, sẽ vượt qua mọi thử thách cuộc đời sao?”. Anh dúi tay vào trán cô: “Ngốc ạ! Vì chàng Ngưu Lang đó không đủ mạnh mẽ để vượt qua, nắm trọn tay Chức Nữ đi đến cuối con đường. Anh thì! Dù cho mưa, tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời. Dù cho mây, hay cho bão tố có cuốn qua đây. Dù có gió, có gió lạnh đầy, có tuyết bùn lầy. Có là buồn gầy, dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em”.
Anh trầm ngâm hát cô nghe “Niệm khúc cuối” của Ngô Thụy Miên. Rồi họ kể cho nhau nghe chuyện đời, chuyện tình, chuyện tương lai,…Những đêm thu chênh vênh trong sương muộn. Con đường cứ dài hun hút, sâu thăm thẳm, mở ảo theo ánh đèn ường, in những vệt người loang lổ, xô nghiêng, lúc hai, lúc một. Hương hoa sửa nồng nàn trên tóc mây buông dài, lướt nhẹ trong gió, đổ dài trên vai gầy. Những cái nắm tay siết chặt. Những nụ hôn say đắm. Những cái ôm như thể quên đi tất cả sự rộng lớn bao la của cuộc đời này. Những ngày mưa trên góc café cũ kĩ, họ nắm tay nhau bên hiên đời, tựa môi nhau, ngắm dòng người hối hả, tất bật với cuộc sống đời thường. Những ngày gió mùa heo may về, cô và anh rong ruổi những cánh đồng nơi ngoại thành hun hút gió, hoa cỏ may găm dầy nơi áo quần. Cả hai nằm rạp xuống cỏ, nhìn những đàn chim đậu trên cành cây. Thi thoảng chúng lại sà xuống cánh đồng ngậm cỏ khô rồi vút bay lên. Anh lại đứng dậy, lang thang đi tìm những bông hoa dại kết cho cô một vòng hoa đeo cổ khiến cô ngỡ mình như naàng công chúa trong câu chuyện cổ tích được nghe ngày ấu thơ. Rồi anh ngồi xuống gỡ cỏ may thêu đầy trên áo quân cô. Anh đã từng nói sẽ ở bên cô mãi mãi để nhặt cỏ may…
Một đêm cuối thu, phố tịch mịch sau những hàng cây dài đổ bóng, chút hương sữa cuối mùa lẩn khuất quanh đâu, chút ánh sáng cuối mùa trăng chỉ đủ để nhìn thấy giọt buồn giấu kín trên hàng mi vương vấn bụi trần. Họ lặng lẽ rời xa nhau. Cơn mưa chợt đến. Mưa mùa thu không xối xả như mưa mùa hạ. Nhưng trong đêm khuya, sau màn mưa giăng kín, cô vẫn nhận ra bóng liêu xiêu của anh. Họ đi về phía không nhau
Có lẽ thế, trong cuộc đời, đôi khi chỉ dùng dằng dăm bước chân, chỉ không kịp vượt qua ngọn đèn đường xanh đỏ là đã muôn đời lạc mất nhau trong thế gian này. Bố mẹ anh không đồng ý việc con trai họ kết hôn với một cô sinh viên tỉnh lẻ mới ra trường. Sự thuyết phục của anh không đủ sức nặng khiến bố mẹ thay đổi. Vì hiếu nghĩa, anh không dám mạnh mẽ, quyết liệt cũng không thể rời xa cô. Thành phố bé thế mà cớ sao nhiều lối đi về phía không nhau? Mùa thu ấy và những mùa tiếp theo chỉ để kéo dài thêm nỗi nhớ. Họ chia tay khi hương sữa vẫn nồng nàn nơi góc phố, khi đêm thu, gió vẫn tự tình cùng trăng.
Đêm nay, mưa vẫn rơi ngoài phố, gói ghém lại những giấc mơ thời nông nổi, cô bước tiếp những ngày mưa không anh. Để mỗi sớm mai thức giấc, nhìn vào gương, thấy mình vẫn rất xinh đẹp, đang được yêu thương và tự nhủ ngày hôm nay phải cười nhiều hơn ngày hôm qua. Vì rằng, mình không thương mình thì còn trông mong ai làm điều đó.
- Hồng Nguyễn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.