Chỉ một cái chìa tay, có thể thay đổi một cuộc đời
2010-10-04 14:40
Tác giả:
Blog Việt
Lời tác giả: “Tôi là một người ở tỉnh lên Sài Gòn học hành và làm việc. Cuộc sống xa nhà dường như làm tôi mạnh mẽ cứng rắn hơn. Tôi muốn chia sẻ rất nhiều điều và hôm nay tôi xin chia sẻ suy nghĩ về "một cái chìa tay"”
Một cái chìa tay, chỉ một lần thôi, có thể sẽ thay đổi một cuộc đời. Trước kia nó nghĩ như thế, bây giờ vẫn vậy, dù thật sự nó cũng không biết là điều đó có đúng hay không?
Nhớ thời sinh viên, tất nhiên nó là một thằng sinh viên lười học, một thằng sinh viên ngủ ngày và thức đêm, với kỷ lục ngủ 22 giờ liên tục không ăn uống, mà sau này đám em út “đầy tài năng” khó phá nổi. Lười học, tất nhiên là phải ham chơi, vì thế mức trợ cấp hàng tháng của bố mẹ nó chắc chắn không đủ, mà nó vẫn tự hỏi, nếu nó không ham chơi, mức ấy có đủ không? Bởi mức trợ cấp ấy, 2 đấng sinh thành dựa vào mức trợ cấp của gia đình hàng xóm cho con của họ, chị ấy học cùng trường, trước nó một khóa, bố mẹ đã bất công khi cào bằng giá trị mà bỏ qua vấn đề giới tính, độ tuổi.
Vâng tất cả điều trên để chứng minh một điều, nó không nghèo nhưng nó phải đi làm, để sống sót.
Công việc đầu tiên là đi phát tờ rơi ở trường học. Nó cầm 1.000 tờ rơi trên tay, mỗi ngày chỉ phát 1 tờ. Lần đầu tiên, nó chọn một vị phụ huynh, ăn mặc lịch sự, gương mặt phúc hậu, để rồi nhận ngay sự từ chối, và một cái nhìn bâng quơ về phía khác, nó chẳng đáng cho người ta ngoái nhìn. Cảm giác hụt hẫng ấy, rất lạ so với người nhà quê vốn thân thiện, rất hụt hẫng, pha chút tuyệt vọng, chỉ cần một cái đưa tay thôi, nó nghĩ thế.
Ảnh minh họa: vi.sualize
Đến bây giờ, 6 năm trôi qua, nó chưa bỏ qua một tờ rơi nào, có tờ đọc, có tờ nhét túi rồi quăng vào sọt rác. Ở cái thành phố dễ kiếm tiền này, phát tờ rơi đa số là sinh viên và những người khởi nghiệp, muốn tiết kiệm chi phí. Hai loại người ấy, đều đáng trân trọng cả, thế mà, bao nhiêu lần tại các ngã tư đèn xanh đèn đỏ, bao nhiêu chủ nhân sang trọng, lịch thiệp trên những chiếc tay ga láng cóng, học thức từ chối nhận tờ rơi, với một thái độ khinh thường, để những con người đáng tôn trọng ấy đưa tay ra, rồi lại rụt tay vào. Trong suy nghĩ của tầng lớp tự cho là trí thức, thượng lưu ấy, sao có thể tiếp tay cho một kiểu quảng cáo tầm thường, rẻ tiền, hoặc rác rưởi ấy. Ánh mắt nhìn khinh khỉnh thật là “sang trọng”. Họ không hiểu rằng đó là công việc, công việc chân chính bằng mồ hôi, để kiếm sống, để làm những việc cao cả khác. Không ai suốt đời phát tờ rơi, ai cũng có công việc, và không ai được khinh thường người khác.
Chỉ một cái ngó lơ, nhưng phản ánh một thực trạng của xã hội. Rồi thế giới sẽ thật nguy hiểm, không phải vì những kẻ gây ra tội ác, mà là vì những người vô cảm, chỉ nhìn mà không làm gì cả. Thời nào chả có nữ sinh đánh nhau, cướp giật, nhưng xã hội đã nhầm khi lên án những cá nhân ấy, chính cái sự vô cảm của những người đứng xem, mới đáng lên án.
Xã hội đang ngày càng ích kỷ. Chúng ta thử suy nghĩ về một mô hình hạnh phúc thời nay, một em nhỏ học tiểu học, học môn vẽ, đến kỳ thi, cô giáo ra đề về nhà vẽ một chủ đề nào đó, em ấy vẽ hoài không được, bố mẹ thấy tội nghiệp mới thuê một anh sinh viên kiến trúc ở trọ bên cạnh vẽ giúp, tất nhiên là vẽ vừa thôi, đừng đẹp quá, thế là em ấy được 10 điểm, em ấy rất hạnh phúc, bố mẹ thấy con có điểm tổng kết môn cao, rất hạnh phúc và hãnh diện, cô giáo có học sinh vẽ rất đẹp, rất tự hào và hạnh phúc, hiệu trưởng trưng bày bức tranh trong phòng họp, khách nào đến cũng khoe, rất hạnh phúc, anh sinh viên có thêm thu nhập, rất sướng, lúc nhận tiền còn dặn dò, lần khác cần nhớ gọi cháu. Thế là chúng ta có mô hình mọi người cùng hạnh phúc, mô hình của xã hội hiện đại nhưng khi đó tâm hồn, đạo đức của một đứa trẻ bị vẫn đục bởi bệnh thành tích, thế đấy.
Hãy sống thật ích kỷ, nhưng là sư ích kỷ khôn ngoan, ích kỷ để đat được những giá trị lớn lao, đó là sức khỏe, gia đình, sự nghiệp và bạn bè. Một sự ích kỷ mà làm mất 1 trong 4 thứ ấy, là sư ích kỷ rẻ tiền.
Nó viết những dòng này, để chia sẽ những điều bình thường trong cuộc sống, và chia sẻ quan điểm, rằng chìa tay ra nhận tờ rơi không làm mình hèn hạ đi, nếu mọi người cũng nghĩ như nó, thế là bài viết đã thành công lắm rồi!
* Gửi từ email Lương Khiêm - luongvankhiem@
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.