Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

2025-01-08 15:50

Tác giả: Quảng Thái


blogradio.vn - Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…

***

Ngày mẹ có em, ba đã nhìn mẹ rất lâu… rất lâu, như thể ba cố kìm lại để không phải oà lên tại phòng khám. Mẹ thấy ba cười, ba bảo: “Em bé sẽ giống ai nhỉ?”, “Em thích con trai hay con gái? À mà con gì cũng được, nếu là con trai thì sẽ có hai người bảo vệ em, nếu là con gái thì nhà sẽ có tận 2 cô công chúa”,… cứ thế ba ríu rít cả từ phòng khám về đến nhà. Ba bắt đầu hình dung về gương mặt em, hình dung về cuộc sống có em. Mẹ cảm nhận được ba hạnh phúc đến nhường nào.

Em được ba tháng, ba bắt đầu đi học Sài Gòn. Mẹ nhớ ngày ba đi, mẹ khóc rất nhiều, không hiểu vì sao, chắc tại thời gian có ba ở nhà, mẹ làm gì cũng đều có ba. Nhưng bà ngoại hay nói nếu mẹ buồn, em sinh ra cũng sẽ mang gương mặt không vui, nên mẹ đã thôi không khóc nữa, một phần cũng không muốn ba quá lo lắng. Ba đi, mẹ ở nhà với ngoại, mẹ may mắn vì ngày có em, ngoại trừ việc đi dạy thì dù đi đâu mẹ cũng có người đưa đi đón về. Lúc ba còn ở nhà, ba đồng hành cùng mẹ trong mỗi lần khám, khi ba đi thì mẹ lại có hai dì và cậu Khánh.

Trộm vía em bé của mẹ đã rất ngoan. Chắc em hiểu ba đi xa nên em đối với mẹ vô cùng tử tế, như cách ba cưng chiều mẹ.

Em đi dạy cùng mẹ đến gần ngày sinh 1 tuần thì mẹ mới nghỉ dạy. Sáng dạy ở trường, tối em lại về cùng mẹ dạy thêm, ba vì thế mà suốt ngày càu nhàu sợ mẹ ráng quá sức sẽ ảnh hưởng đến em… Ba gọi em là Rio, không vì gì cả, tự dưng ba gọi như thế, nên sau này dù ai nói gì cả cũng nhất quyết không chịu đổi.

Mỗi ngày ba đều gọi, dù hôm đó ba có mổ ra trễ, ba vẫn gọi như thể ba sợ em quên mất giọng nói của ba. Vì em luôn gác tay che mặt nên suốt cả một thai kì mẹ cũng vì thế mà không biết gương mặt của em thế nào.

Tính theo ngày dự sinh, ba vì thế mà cũng gác công việc lại để về với em, nhưng vì một vài trục trặc nhỏ mà em không ra đúng ngày, nên ba phải vào lại Sài Gòn, một tuần sau ba cũng khăn gói về lại để được nhìn thấy mặt em. Em bé ra đời ở một ngày trời trong xanh, tại bệnh viện nơi ba làm, từ lúc ở trong phòng mổ đến khi xuống hồi sức, ba chưa hề rời mẹ và em nửa bước. Ba chọn ngồi cùng mẹ ở phòng hồi sức hơn 2 tiếng đồng hồ chỉ để mẹ yên tâm ngủ một giấc. Dáng vẻ của một chàng thanh niên 28 tuổi lần đầu được làm bố trông thật lịch lãm.

Em cất tiếng khóc, mẹ khóc, không hiểu vì gì, chỉ là tự dưng tiếng oe oe ấy khiến mẹ hạnh phúc hơn bao giờ hết. Ngay lại thời điểm ấy, mẹ biết mẹ đã có một thế giới mà dù vì lí do gì mẹ cũng phải cố gắng để thế giới ấy thật đẹp. Khi cô điều dưỡng đặt em lên người mẹ, ba nhìn em rồi thủ thỉ tai mẹ: “Mình làm ba mẹ rồi hả bé?” Một hình hài nhỏ xíu, áp sát khuôn mặt mẹ, mẹ cố mở mắt thật to để có thể ghi nhớ khuôn mặt của em lúc ấy. Những ngày sau vì thế mà cũng trôi qua một cách êm đềm.

Mẹ đã có một em bé trộm vía, sinh mổ nhưng sữa về kịp để em có thể uống những giọt đầu đời. Cảm giác ấy mẹ chưa từng có, lần đầu tiên mẹ nhìn thấy gương mặt bé xíu, đôi môi bé xíu mút mát những giọt sữa non, trông em thế nào nhỉ… mẹ vẫn còn hạnh phúc cho đến bây giờ nghĩ lại. Ba ở một tuần thì cũng vào lại, mẹ nhớ ngày ba đi, ba nói cho ba cái khăn của em, ba bảo mùi của em bé cứ thơm thơm thế nào đó… Mẹ biết ba sẽ nhớ em rất nhiều, chính vì điều đó mà điện thoại của ba bắt đầu có nhiều hình ảnh em hơn… Mẹ đùa là hai tuần nữa ba sẽ về luôn, không cần phải tối lại khóc một mình đâu.

Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…

Ba mẹ cũng chỉ lần đầu làm ba mẹ, vì thế dĩ nhiên ba mẹ sẽ không thể hoàn hảo chăm em như bà ngoại, bà nội chăm em, nhưng đấy là tất cả những gì ba mẹ có thể. Những gì tốt đẹp nhất, ba mẹ cũng đã cố gắng để em có được, vậy nên mẹ mong em bé hãy thật hạnh phúc, thật an nhiên sống một đời tự tại. Mong em sống như cái tên ba đã đặt - Duy Khánh - một cuộc đời đầy đức hạnh và hạnh phúc.

Ba mẹ cảm ơn vì em đã chọn ba mẹ làm ba mẹ. Cảm ơn vì em đã đến, là một em bé vô cùng trộm vía, em nhớ nhé. Nhà có thể không đầy đủ, nhưng nhà là nơi duy nhất bão dừng lại sau cánh. Chúc mừng em vì đã tìm được nhà của mình.

© Quảng Thái - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu Bản Thân Và Sống Hạnh Phúc | Radio Tâm Sự

Quảng Thái

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

Bí ẩn con số đằng sau ngày sinh Âm lịch: Ai sinh những ngày này sẽ giàu phúc khí, tài lộc đầy nhà?

Bí ẩn con số đằng sau ngày sinh Âm lịch: Ai sinh những ngày này sẽ giàu phúc khí, tài lộc đầy nhà?

Từ xa xưa, người ta đã tin rằng ngày sinh Âm lịch ẩn chứa những bí mật về vận mệnh mỗi người. Đặc biệt, những người có ngày sinh Âm lịch tận cùng bằng số nhất định được cho là sở hữu trí tuệ hơn người và khả năng kiếm tiền phi thường.

Lời thì thầm của trái tim (Ngoại truyện)

Lời thì thầm của trái tim (Ngoại truyện)

Miệng cũng vô thức nhoẻn một nụ cười dịu dàng, đôi mắt cũng lan tỏa một dòng sinh khí ấm áp. Thầm nghĩ, chỉ vì cậu cứ đắm chìm trong nuối tiếc và cứ ngắm nhìn Hạ Du mãi nên bản thân cậu quên mất một tương lai không xa rằng, cậu và Hạ Du từ bây giờ sẽ không bao giờ vụt mất nhau nữa.

Khi may mắn không chỉ là sự tình cờ

Khi may mắn không chỉ là sự tình cờ

Một điểm thay đổi khác chính là việc tôi học cách sống tích cực và biết ơn. Thay vì chờ đợi điều gì đó lớn lao xảy ra, tôi bắt đầu trân trọng những niềm vui nhỏ mỗi ngày – một cuộc trò chuyện ý nghĩa, một thử thách mới được vượt qua hay thậm chí là những khhoản khắc bình dị bên gia đình.

Đêm không sắc màu

Đêm không sắc màu

Mùa hạ năm đó, không chỉ riêng nhà tôi mất điện, mà cả cái bản làng không một nhà nào có. Tôi mở cánh cửa sổ ra nhìn bên ngoài, có các chú thợ điện đang lắp đặt hệ thống từ đầu, tôi lại gieo thêm hy vọng, rồi cuối cùng, tất cả chỉ đợi trong vô vọng.

Em, hoa, và những lá thư anh vẫn hằng e ấp

Em, hoa, và những lá thư anh vẫn hằng e ấp

"Anh ước gì có thể ở cạnh em, che chắn cho em khỏi cái lạnh này. Nhưng em hãy tin, mỗi bức thư anh gửi, mỗi cuộc gọi anh dành cho em, đều là sự cố gắng để một ngày chúng ta không còn phải xa nhau nữa."

Nét phấn thanh xuân

Nét phấn thanh xuân

Mảng ký ức mộng thơ, xuân trẻ ấy một lần nữa rục rịch hiện về tô vẽ lên bức tranh mái trường đã thẫm màu rêu phong, khăn quàng đỏ, lớp học, thầy cô, bạn bè và tà áo dài trắng ai nhấp nhoáng trong chiều mưa. Ôi, ký ức đong đưa cho khóe mắt mình tràn giọt đăng đắng!

back to top