Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cánh diều tuổi thơ

2015-10-01 04:35

Tác giả:


blogradio.vn - “Này diều ơi hãy vút lên đi nào, mang cho ta những ước vọng mơ đến tầng không”…. Cứ mỗi lần như vậy, tôi như được đắm mình trong cảnh sắc của quê hương, được ngắm nhìn khoảng trời xanh vơi mây bay và gió lượn, được thả hồn mình bay theo những cánh diều đang chao liệng. Cái cảm giác đó thật khoan khoái, dễ chịu và bình yên đến lạ.

***

Cứ vào cuối tuần, tôi lại thích được lang thang một mình, thích được đạp xe ra phố, dạo qua các công viên để nhìn lũ trẻ đang thả diều, đá bóng. Ở đó, tôi có thể nghe giọng nói trầm ấm của người cha đang dạy con đá bóng hay cử chỉ ân cần của người mẹ khi cầm tay cùng con chơi diều. Ở đó, tôi có thể ngắm nhìn những nụ cười vô tư của trẻ con với khoảng trời xanh và gió lộng rồi mơ màng về một thời thơ bé được cùng cha chơi diều trên những cánh đồng rộng lớn mênh mông trong những buổi chiều hoàng hôn đầy gió.

Tôi nhớ ngày ấy, mỗi khi xong mùa thu hoạch cũng là dịp để tụi con nít chúng tôi tận hưởng những trò chơi dân gian đặc biệt là thả diều. Ngày đó, đứa nào cũng háo hức về nhà làm một con diều để cùng nhau thi thố. Tuy diều của chúng tôi không to, không đẹp,không rực rỡ sắc màu như bây giờ, nó chỉ đơn giản là những miếng giấy, nan tre hoặc bao ni lông cùng với sợi dây cước. Chỉ những vật dụng giản đơn thôi mà chúng tôi đã tạo ra biết bao nhiêu con diều xinh xắn với những hình thù khác nhau như diều hình ngôi sao, hình máy bay, hình con cá…Dường như đứa nào cũng cố gắng tỉ mẩn từng chi tiết, từ việc vót nan tre , làm khung, cắt giấy, cột dây cho đến khi hoàn thành con diều rồi đem khoe khoang với chúng bạn. Sau khi làm xong, chúng tôi hẹn nhau ra cánh đồng làng, có lẽ lúc thi thả diều là thời khắc chúng tôi đón đợi nhất, có đứa mặt mày phấn khởi vì con diều bay cao, bay xa nhưng cũng có đứa mặt mày ỉu xìu vì con diều đã đứt dây. Tôi nhớ có năm, tôi được ba tôi làm cho một con diều hình máy bay thật to,thật đẹp, khi nhìn con diều của tôi, đứa bạn nào cũng thèm thuồng, ước gì chúng cũng có một con diều như thế. Và đương nhiên lúc thi diều, diều của tôi bay cao nhất, giải thưởng mà tôi nhận được cho con diều đạt hạng nhất là được ăn kẹo mút miễn phí.

cánh diều tuổi thơ

Theo thói quen, thường thì khi thả diều xong, tôi lại nhường con diều đó cho chúng bạn chơi. Sau đó, tôi thích ngả mình trên bãi cỏ, mắt nhìn lên bầu trời, miệng thì ngậm kẹo mút, chân bắt chéo vào nhau rồi đun đưa theo giai điệu của bài hát mà chúng tôi đã thuộc lau làu “Này diều ơi hãy vút lên đi nào, mang cho ta những ước vọng mơ đến tầng không”…. Cứ mỗi lần như vậy, tôi như được đắm mình trong cảnh sắc của quê hương, được ngắm nhìn khoảng trời xanh vơi mây bay và gió lượn, được thả hồn mình bay theo những cánh diều đang chao liệng. Cái cảm giác đó thật khoan khoái, dễ chịu và bình yên đến lạ.

Có lần khi đang nằm nghêu ngao câu hát, cô bạn thân của tôi chạy đến nằm bên cạnh rồi hỏi “Ước mơ sau này của Ly là gì?”. Tôi liền trả lời: “ Mình thích làm cô giáo, còn Trang thì sao?, “Sau này Trang muốn làm gì?. Nó bảo: “Trang muốn được bay như diều”. Câu trả lời của Trang làm cả hai chúng tôi đều bật cười. Có lẽ, đối với những đứa trẻ ở nông thôn như chúng tôi ngày ấy, con diều không chỉ là cái thú tiêu khiển mà còn là một người bạn. Hơn thế nữa nó còn là biểu tượng của ước mơ, niềm tin và hi vọng.

cánh diều tuổi thơ

Rồi cũng đến cái ngày chúng tôi học hết cấp ba. Tuy không mấy khi cùng nhau thả diều nữa nhưng dường như trong lòng đứa nào cũng mang theo một con diều của tuổi thơ và của cả ước mơ, có đứa thì thực hiện được mơ ước của mình nhưng cũng có đứa phải dừng lại. Tôi cũng nằm trong số đó. Tôi nhớ, năm tôi thi rớt đại học, tôi buồn bã, u sầu, cứ tự nhốt mình trong bốn bức tường đến nỗi không dám bước chân ra đường. Tôi sợ người ta sẽ hỏi thăm “Con thi đậu hay rớt”, “Sao thấy mấy đứa trong xóm đi học hết rồi mà con lại ở nhà”. Tôi xấu hổ, mặc cảm tự ti, cảm thấy con đường phía trước sao dài rộng quá, thênh thang quá, cánh cửa vào Đại học của tôi đã đóng chặt, giấc mơ làm cô giáo của tôi cũng tan thành mây khói. Tôi như con diều bị dứt dây, mất phương hướng không biết đi đâu về đâu… Thấy tôi như vậy, mọi người đều đến bên động viên, an ủi . Riêng ba tôi, lại âm thầm, lặng lẽ làm cho tôi một con diều thật đẹp, làm xong ba đưa cho tôi rồi nói “Cố gắng lên con gái, thất bại rồi có ngày nhất định sẽ thành công, miễn là con đừng từ bỏ hi vọng…”.

Cho đến bây giờ khi đã trở thành một cô giáo ở trường làng, tuy ba không còn ở bên cạnh tôi nữa nhưng những câu nói của ba vẫn còn vẹn nguyên trong tâm trí. Và mỗi khi gặp thất bại, tôi lại tìm về với cánh diều tuổi thơ để thương, để nhớ và để giữ gìn những giấc mộng…

© Lê Thị Mai Ly - blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 3)

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 3)

Năm nào cũng vậy. Cứ đến ngày thu nắng vàng là anh lại nhớ đến ngày cô đồng ý làm người yêu anh. Anh nhớ đến những kỷ niệm tươi đẹp, tiếc nuối quyết định thời trẻ dại.

Hành trình tình yêu vượt sóng gió

Hành trình tình yêu vượt sóng gió

Lê Chinh có những đêm thức trắng, một mình suy nghĩ về những điều không thể thay đổi, những điều anh không thể mang lại cho Thùy Trang. Nhưng anh chưa bao giờ bỏ cuộc.

Mẹ - người anh hùng trong đời tôi

Mẹ - người anh hùng trong đời tôi

Dù cuộc sống có vất vả, mẹ chưa từng để tôi cảm nhận được sự mệt mỏi hay khó khăn của bà. Mẹ luôn xuất hiện trước tôi với nụ cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Thiên nhiên tươi đẹp

Thiên nhiên tươi đẹp

Tôi nhìn quanh mình một sáng mùa xuân Thiên nhiên quanh tôi như bừng một sức sống Lá xanh hoa hồng hoa trắng và nắng thật tươi Tôi nghe thiên nhiên như rạo rực khẽ nói Chúng tôi nơi đây mang sự sống cho người

Bức thư bỏ lỡ ở tháng năm học trò

Bức thư bỏ lỡ ở tháng năm học trò

Có thể nó chỉ muốn từ biệt tôi hoặc tâm sự gì đó với tôi về quyết định đi hay ở lại của chính nó. Tôi giả vờ như không hiểu ý nó hoặc tôi thật sự đã hiểu sai theo ý rằng nó muốn tỏ tình với tôi và muốn chúng tôi phát triển tình cảm khi lên Đại học.

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 2)

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 2)

Cô xinh xắn, đáng yêu nhiều người theo đuổi nhưng thế nào mà cô đều không thích, mọi thứ anh làm, mọi câu anh nói đều đặc biệt với cô. Anh thấp hơn cô chút nhưng với thái độ đặc biệt tôn trọng, yêu thương chân thành mới là cái cô cần ở một người đàn ông.

Dì tôi đã thoát khỏi 10 năm tăm tối trong cuộc đời

Dì tôi đã thoát khỏi 10 năm tăm tối trong cuộc đời

Để rồi vào một đêm tĩnh lặng, khi chỉ còn tiếng mưa rơi và nỗi buồn dâng đầy trong lòng, dì quyết định rằng mình không thể tiếp tục sống như vậy. Dì không thể tiếp tục chịu đựng trong một mối quan hệ không có tình yêu, không có sự chia sẻ, không có sự tôn trọng.

8 nguyên tắc tiền nong người khôn ngoan sẽ làm càng sớm càng tốt

8 nguyên tắc tiền nong người khôn ngoan sẽ làm càng sớm càng tốt

Nếu bạn bắt đầu làm đúng từ hôm nay, bạn sẽ không còn lo lắng mỗi lần có biến cố tài chính xảy ra, không còn phải làm những công việc mình ghét chỉ để tồn tại.

Mảnh nắng quê ngoại

Mảnh nắng quê ngoại

Như chớp, bọn chúng gọn gàng làm sạch cá, ướp chút muối, chút tiêu, thái thêm quả ớt, gói lá chuối, đem lùi vào đống lửa. Khói đồng tan, cá cũng chín, ngồi bên mương đê, xỉa miếng cá, lắng nghe tiếng nước ào ào dưới mương, lũ trẻ làng nói cười ha hả. Trong tiếng cười đó, chúng vẫn còn vô tư lắm, chúng vẫn mơ về ngày mai.

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 1)

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 1)

Cô nàng rủ anh đi cà phê mèo, đánh bài 10 ván thua cả 10. Cô thua nhiều ức đỏ mặt lại nhìn cái mặt anh nhơn nhơn giận không thèm nói chuyện. Nhưng thấy anh dừng lại ở quán trà sữa yêu thích là cô lại toe toét ngay.

back to top