Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn cuộc đời đã gửi mẹ đến bên con!

2016-12-31 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Có một lần mẹ hỏi con, con có thấy xấu hổ khi thấy công việc của mẹ không, có xấu hổ với bạn bè khi đi trên đường thấy mẹ không? Con đã trả lời là không. Dù ngày trước, bây giờ, hay mai sau, con không bao giờ cảm thấy xấu hổ với công việc của mẹ. Công việc của mẹ là gì? Là đi buôn bán những đống sắt vụn, phế liệu mà nười ta bỏ đi. Con không thấy xấu hổ vì điểu đó đâu mẹ à, chính những đống phế liệu đó đã nuôi con lớn, tại sao con lại phải thấy xấu hổ mẹ nhỉ?

***

Mẹ của con à, hôm nay mẹ bị ốm. Con lo cho mẹ quá, không biết ở nhà mẹ có ăn uống đầy đủ không nữa! Nhà mình nghèo quá mẹ ơi!

Bố con mất từ khi hai chị em con còn nhỏ, một tay mẹ nuôi chị em con lớn, vất vả lắm phải không mẹ? Người ta bảo mẹ cho tụi con nghỉ học để đi làm kiếm tiền, để mẹ đỡ vất vả nhưng mẹ không nghe, mẹ bảo từ nhỏ nhà nghèo, ông bà đã không thể cho mẹ được học hành tử tế nên giờ mẹ mới phải khổ, mẹ không muốn tụi con phải khổ như mẹ nữa, mẹ muốn tụi con có một tươi lai sáng lạn. Và thế là, không quản nắng, quản mưa, mẹ đi làm kiếm từng đồng một để nuôi chị em con khôn lớn.

Ngày nhỏ, nhìn lũ bạn đến giờ tan học có bố mẹ đưa đón, con tủi thân lắm. Về tới nhà cả hai chị em con còn khóc lóc mè nheo với mẹ, lớn lên rồi con mới hiểu, mẹ không phải không muốn đi đón tụi con, mà là mẹ không thể đi được, vì những lúc ấy, thay vì được nhìn thấy tụi con từ cổng trường bước ra, mẹ còn phải cặm cụi kiếm từng đồng một để nuôi sống gia đình.




Mẹ có nhớ không? Có một lần mẹ hỏi con, con có thấy xấu hổ khi thấy công việc của mẹ không, có xấu hổ với bạn bè khi đi trên đường thấy mẹ không? Con đã trả lời là không. Dù ngày trước, bây giờ, hay mai sau, con không bao giờ cảm thấy xấu hổ với công việc của mẹ. Công việc của mẹ là gì? Là đi buôn bán những đống sắt vụn, phế liệu mà nười ta bỏ đi. Con không thấy xấu hổ vì điểu đó đâu mẹ à, chính những đống phế liệu đó đã nuôi con lớn, tại sao con lại phải thấy xấu hổ mẹ nhỉ?

Con còn nhớ, ngày con đỗ đại học, mẹ còn vui hơn cả con nữa. Mẹ cứ khóc như thể mẹ là người đỗ vậy. Rồi mẹ thắp hương cho bố báo tin, thấy mẹ cười, con cũng vui theo. Rồi những ngày tháng đại học khổ sở, vì nhà mình nghèo, không có xe máy để đi, cả nhà có hai chiếc xe đạp, một chiếc để mẹ đi chở đồ, còn một chiếc để hai chị em con đi học chung. Con đi học xa, ngày nào sáng sớm mẹ cũng dậy sớm chở con ra bến xe, rồi tới tối lại đưa con về. Ngày này qua ngày khác, dù đi học có mệt mỏi như thế nào, nhưng chỉ cần bước xuống xe, thấy mẹ đang thấp thỏm chờ đợi, con lại thấy như trong lòng trút được gánh nặng vậy. Cả quãng đường đi về nhà, con kể cho mẹ đủ thứ chuyện, ở trên trường con học tập như thế nào, giảng đường đại học ra sao, nhìn mẹ cười, con vui lắm, Con chỉ mong sao, bốn năm đại học trôi qua thật nhanh, để con được ra trường, có công việc thật ổn định, như thế, mẹ sẽ không phải vất vả nữa.



Có người nói: “Mẹ có thể thay thế bất kỳ ai khác nhưng không ai thay thế được mẹ.” Con thấy đúng mẹ à. Mẹ đã thay bố nuôi tụi con khôn lớn, không để cho tụi con phải thấy thiếu thốn khi không có tình cha, bù đắp cho tụi con bằng những tình cảm yêu thương nhất. Mẹ tuyệt vời lắm mẹ à!

Hiện giờ con vẫn đang phải đi học, công việc làm thêm của con cũng không mấy ổn định, nhưng sẽ nhanh thôi, con sẽ cố gắng học tập thật tốt để rồi ra trường, có công ăn việc làm ổn định, rồi phụ giúp mẹ, lúc ấy, mẹ sẽ được nghỉ ngơi. Con mong chờ ngày ấy biết mấy mẹ à!

Tình thương yêu mẹ dành cho chị em con không bao giờ là đủ, con thấy thật may mắn, vì ít ra, trong vô vàn những bấp bênh của cuộc sống, con lại có mẹ, có mẹ bên cạnh chở che, an ủi, giúp đỡ.

Cảm ơn cuộc sống này đã gửi mẹ đến bên con, để con có thêm được sức mạnh. Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ à!

© Nguyễn Ánh Tuyết – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top