Bạn sẽ vẽ gì cho bức tranh cuộc sống?
2009-08-04 11:44
Tác giả:
Blog Việt
“Trong tia nắng của bình minh sớm mai còn nghe đâu đó những hơi ấm của lời yêu đắm say".
Để trọn vẹn một tình yêu không chỉ có những khoảng ồn ã của cuộc sống, mà còn cả những hạnh phúc vô bờ từ nụ cười của những người cần mình giúp đỡ.
Có một blogger đã từng viết: Cuộc sống này có màu gì?
Và rồi một blogger khác đã từng trả lời: Màu của cuộc sống là bảy sắc cầu vồng.
Khi không khí oi ả còn đương ngột ngạt đến tận cùng ngóc ngách của sự sống, khi niềm tin và sự hoài nghi chiếm chọn buồng phổi của hơi thở vốn yếu ớt trong con người thì bảy sắc ấy liệu có tồn tại?
Tất nhiên là không rồi. Nó sẽ chỉ là một màu xám xịt những u mê mà tăm tối, bức bối mà người ta không thể giải tỏa.
Vậy ra, màu của cuộc sống cũng biến đổi được đấy...
Ừ, phải biến đổi chứ, mà biến đổi thật nhiều nữa là khác. Biến đổi cho đến khi khung màu chuẩn của con người vỡ tung ra và bão hòa trong bể đời mênh mang vô tận này.
Và khi có hộp màu ấy rồi, người ta sẽ làm gì nhỉ?
Ảnh minh họa: haneiMJ |
Tất nhiên không phải để vứt đi rồi, bản chất tham lam của con người là không bao giờ ngừng lại... Người ta sẽ rút cả máu, nước mắt và cả những gì quý giá, yêu thương nhất trong đời mà trộn lại, vo tròn để tạo ra chất kết dính hỗn tạp và không ngừng nhỏ lên những loại bột kim loại người ta gọi là cảm xúc để tạo ra một cây bút vẽ cuộc sống của chính mình.
Với cây bút vẽ của mình, người ta lại vẽ lên thật nhiều nhiều những điều bản thân họ đôi khi không biết ý nghĩa của nó. Họ đưa bút một cách vô thức và không hiểu những nét vẽ mình tạo ra sẽ thành hình thù gì. Nhưng nó sống và không ngừng trỗi dậy – những hình vẽ ấy – nó là một loại sinh vật ăn bám, sống kí sinh trên tư tưởng và những chỉ thị của bộ não con người. Có một số đã ở bên họ, an ủi họ và lắng nghe họ. Một số khác điều khiển ngược lại những người đã vẽ ra chúng, kéo họ xuống vũng sình lầy lội, nhơ nhuốc của điểm cuối tâm hồn. Chỉ tới khi bạn kiểm soát được con người mình bạn mới có thể kiểm soát được nét vẽ của mình.
Con người vốn tham lam và gần như là vô vọng trong việc dạy họ cách bắt đầu từ những nét đơn giản hơn. Và như vậy, những nét loạn bút, những nét mất kiểm soát nguệch ngoạc, từ run rẩy đến mạnh mẽ kéo ra, lan tràn như một con virut đục phá không thể kiềm chế …
Ôi bạn à.. hãy bình tâm lại đi nào, hãy ngừng những nét lớn lao để học cách vẽ cho cuộc sống mình những đường thẳng, đường cong đơn giản đã.
Ảnh minh họa: couuline. |
Hãy dựng lên một phác thảo cho niềm tin và từng nét vẽ lên bức tranh, sinh linh mà mình cần.
Hãy học cách vẽ một hình tròn trước khi vẽ một quả cam.
Hãy học cách vẽ một niềm tin trước khi vẽ ra một hạnh phúc.
Hãy học cách vẽ sự tha thứ trước khi vẽ sự yêu thương…
Và trên hết, hãy học cách vẽ ra ước mơ, không phải để nó nhấn chìm ta xuống mà để dẫn lên cao thật cao, con đường dẫn tới phía trước…
Vậy sẽ vẽ chứ?
Vẽ đừng run tay và đừng chùn lại.
Ừm, tôi sẽ vẽ một thiên thần… khi ngòi bút còn chưa dừng lại. Tôi sẽ vẽ lên thiên thần ấy từ chính những hình tròn, hình vuông, nét gạch, nét xiên…
Còn bạn, bạn sẽ vẽ gì đây?
- Gửi từ Blogger Max Lionhart
Dù bạn đang dùng dịch vụ Blog nào, Blog Việt vẫn là người bạn đồng hành cùng cộng đồng Blogger Việt. Hãy chia sẻ những bài viết và đường link blog hay bạn muốn chia sẻ tới chúng tôi như thường lệ bằng cách gửi theo mẫu sau hoặc gửi email về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn
Hãy học cách vẽ một niềm tin trước khi vẽ ra một hạnh phúc. Hãy học cách vẽ sự tha thứ trước khi vẽ sự yêu thương… Tôi sẽ vẽ YÊU THƯƠNG và màu HẠNH PHÚC cho bức tranh của mình ^_^. Và sẽ như thế.......... Tôi hoàn toàn giống bạn!
Bài này hay thật, cuộc sống có muôn màu mà, vẻ gì mà không được nhưng phát thảo mới là ý nghĩa của nó. " Hãy học cách vẽ một niềm tin trước khi vẽ ra một hạnh phúc."
Tôi sẽ vẽ lên đó bằng những cảm xúc và màu sắc thật của mình. Dù nó đẹp hay xấu đi nữa, tôi vẫn sẽ luôn vẽ một mặt cười kế bên . Và mọi thứ sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Chỉ vậy thôi.
Tôi rất thích bài viết này. Đơn giản vậy thôi
Chỉ tới khi bạn kiểm soát được con người mình bạn mới có thể kiểm soát được nét vẽ của mình. Tôi chưa biết mình có đủ sức để kiểm soát mình hay không nhưng tôi vẫn sẽ vẽ những nét vẽ riêng mà tôi cảm thấy cần!
Hãy học cách vẽ một niềm tin trước khi vẽ ra một hạnh phúc. Hãy học cách vẽ sự tha thứ trước khi vẽ sự yêu thương… Tôi sẽ vẽ YÊU THƯƠNG và màu HẠNH PHÚC cho bức tranh của mình ^_^. Và sẽ như thế..........
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu
Cám ơn bạn. Bài viết của bạn sâu sắc và hay quá! Tôi sẽ vẽ con đường. Một con đường bình thường như mọi con đường. Một con đường có mưa, nắng. Một con đường lồi lõm ổ gà. Một con đường có biển chỉ dẫn, đèn tín hiệu.. Nhưng cuối con đường sẽ có một ngôi nhà thật lớn đủ để cho những tấm lòng biết yêu thương, những con người có niềm tin, ước mơ vào cuộc sống tương lai...