Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bạn là người bạn mà tôi chẳng phải kiếm tìm

2016-07-18 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Một ngày tôi nhận ra, cuộc sống chẳng bớt nhọc nhằn, chẳng bớt trống trải đi khi kiếm tìm thấy những tình bạn ảo rồi ngồi đọc đọc viết cho một người lạ mới quen nghe về nỗi buồn của mình. Cuộc sống chỉ thực sự đẹp, khi có bạn ngồi bên, để thi thoảng tôi có thể bộc bạch cho bạn nghe, về cuộc sống và những nỗi buồn của tôi, tôi mới nhận ra, bạn là người bạn mà tôi chẳng phải kiếm tìm.

***



Nghe bài hát My friend (Mỹ Tâm)

Có ai đó từng nói “Cuộc sống sẽ thực sự khó khăn, nếu không có bạn bè”. Đúng vậy! Bạn - là một danh từ đơn, đứng một mình. Nhưng cái ý nghĩa của nó, sâu vô cùng tận. Nghĩ về bạn, mọi nhọc nhằn trong cuộc sống như tan đi, theo cơn gió, bay đi an nhiên như một đám mây, và mát vô cùng tận như nằm giữa một bãi cỏ xanh…

Mỗi lúc tôi buồn - vui vu vơ, tâm hồn sáo rỗng bất ổn, tôi thực sự cần đến một người bạn, và bạn cũng đến cạnh bên- nhanh và thoáng như một chú mèo máy “Doremon”, thổi bay những rắc rối ngốc xít của tôi - một con bé ngây thơ, mang nhiều tâm trạng buồn vui, bất ổn trong đời.

Bạn kể với tôi, về những câu chuyện vu vơ, những câu chuyện thường ngày, những con người bình thường nhưng có một cuộc sống phi thường những lúc tôi buồn như thế. Lúc tôi thất bại, chán nản, bạn dạy tôi những điều hay ho chỉ bằng những câu nói vu vơ: “Tài năng của bạn chỉ được thế thôi ư, thế mà tôi cứ tưởng bạn như thế nào?” khiến tôi tưởng bạn như đang chê bai tôi, khiến tôi thêm tức giận chính bản thân mình. Rồi tôi gào lên “Bạn im đi, để tôi yên”. Bạn bỏ đi mà chẳng nói thêm lời nào, nhưng chỉ đến khi ấy, tôi mới thực sự hiểu được “cô đơn” là gì. Rồi đêm về, nằm ngủ, tôi mới mơ hồ hiểu được những câu nói tưởng chừng cố tình châm chọc tôi kia, lại chính là động lực để tôi cố gắng. Tôi những chỉ muốn òa lên khóc, vậy mà khi ấy tôi đã vô tâm, cứ quay lưng đi, mà nhiều lúc tôi đã không muốn nghe bạn nói. Chỉ đến khi tôi tự tin hơn rồi, đã thành công hơn rồi, tôi mới thầm cảm ơn bạn. Bạn đúng là bạn thân của tôi.

Bạn là người bạn mà tôi chẳng phải kiếm tìm

Trong suốt những năm tháng học sinh, bạn luôn là người lắng nghe những câu chuyện của tôi. Bạn lắng nghe tôi nói, khóc cùng tôi, cho tôi mượn bờ vai để tựa vào, bật cho tôi ca khúc này mỗi lúc tôi buồn chán, cùng tôi hát ngêu ngao mấy câu mà chẳng sợ ai đi qua cười chê, để tôi gục đầu trên đôi vai bạn, tôi khóc:

“Biết bao nhiêu là yêu thương tôi, bạn chỉ lặng im thôi
Vẫn lắng nghe tôi kể câu chuyện tình buồn của mình
Rồi bạn cho tôi nghe, bài hát xưa trong đêm gục đầu trên đôi tay tôi khóc
Ngồi khóc trong phòng tối, chỉ có đôi bạn thôi
Khẽ đưa bàn tay lên đôi vai tôi vừa run
Bạn vẫn cứ lặng lẽ nhìn thấy tôi buồn thế
Từng giọt cứ rơi trên đôi tay tôi đang ướt nhòe
Giọt nước mắt bạn lau giúp tôi
My Friend!...”

Bao lần tôi buồn cũng làm bạn phải buồn lòng theo tôi. Những đêm khuya học bài xong, lên giường để ngủ bạn vẫn bồn chồn lo lắng. Thế nhưng tôi lại hay quên đi, bạn đang buồn vui vì tôi, bạn đang phải mất ngủ vì tôi. Là tại tôi vô tâm, những lần bắt bạn ngồi thức cả đêm nghe tôi lải nhải tâm sự, mà chẳng quan tâm bạn nghĩ gì, bạn buồn lắm về tôi phải không, tôi ích kỉ quá mà…Vì chỉ có những khi tôi buồn tôi mới nhớ đến bạn, còn lúc bạn buồn, tôi thì đang ở đâu?

Những khi tôi buồn vui, bạn thường đến bên tôi, đưa tôi đi chốn này chốn khác, nói những câu nói bông đùa giúp tôi thoải mái, tới tận nhà đón tôi đi học, đi chơi. Bạn tốt với tôi lắm. Còn tôi, đã giúp gì cho bạn chưa? Hay chỉ làm bạn thêm phiền lòng vì tôi chỉ nhờ vả: giải bài tập, chép bài hộ, nhờ đèo đi học, nhờ bạn cả những cái đơn giản như lấy ghế miết cho những lần chào cờ đầu tuần ở trường. Bao điều lớn nhỏ, bạn luôn làm giúp tôi, chỉ mong tôi vui. Còn khi bạn nhờ vả, tôi nói khựng ngay “Bạn tự làm đi”, cùng với thái độ tức tối.

“Khi buồn vui bạn thường bên tôi, hai chúng ta cách xa nhưng gần
Khi bạn buồn lại thường giấu kín, lòng tôi đâu biết?”


Cảm ơn bạn nhé. Vì bạn, cuộc sống của tôi bớt nhọc nhằn, cuộc đời học sinh tưởng dài và khó đi, nhưng đi cùng bạn, tôi thấy nó ngắn và dễ đi vô cùng. Chỉ có bạn, chơi với tôi nhưng chẳng đòi hỏi bất cứ điều gì từ tôi, giúp đỡ tôi cả những lúc tôi cáu giận nhất, cả lúc tôi ích kỉ cho mình nhất.

“Bạn hỡi xin hãy nói, dù chỉ một lời thôi
Dẫu cho là tôi không mang cho bạn bình yên
Gọi mãi nhưng nào thấy, bạn ở nơi nào đấy?
Từng giờ cứ trôi qua tôi đang lo âu mong chờ
Bạn thật lòng cần tôi phải không?
My Friend!”


Giọt nước mắt của tôi lăn rơi, khi tôi vô tình nhận ra những điều này, trong một bài hát mà chúng ta cùng thích. Tôi thấy nó chỉ hợp với tôi thôi, vì tôi chỉ chuyên gây ra rắc rối, những mong bạn giải quyết hộ. Nhưng tôi hiểu bạn cũng muốn nghe, vì chúng ta là bạn - bạn thân mà.

Đôi khi, tôi mải miết kiếm tìm những tình bạn mới, những mối quan hệ tốt đẹp qua những trang mạng xã hội ảo, có lúc vì giận mà nói hay là nghĩ xấu về bạn, ghen tị với bạn vì những gì bạn có, vì tôi chưa đạt được. Bạn buồn lắm về tôi phải không. Nhưng, có một ngày tôi nhận ra, cuộc sống chẳng bớt nhọc nhằn, chẳng bớt trống trải đi khi kiếm tìm thấy những tình bạn ảo rồi ngồi đọc đọc viết cho một người lạ mới quen nghe về nỗi buồn của mình. Cuộc sống chỉ thực sự đẹp, khi có bạn ngồi bên, để thi thoảng tôi có thể bộc bạch cho bạn nghe, về cuộc sống và những nỗi buồn của tôi, tôi mới nhận ra, bạn là người bạn mà tôi chẳng phải kiếm tìm. Có thể thường ngày tôi không hay thể hiện ra, hoặc vốn dĩ vẻ mặt tôi đã như thế rồi, nhưng sâu trong lòng tôi, mỗi ngày không có bạn đi cùng, tôi mới thực sự hiểu cô đơn là gì.

© Không Thích Bon Chen – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Mười sáu - Ba sáu tuổi

Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

back to top