Phát thanh xúc cảm của bạn !

Anh vẫn dõi theo em phải không?

2015-03-25 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Có những lúc cô linh tính hình như có người nhìn mình từ phía sau, quay lại thì đó là anh. Tim cô lại tan ra. Ai đó hỏi, cô còn cảm xúc khi đứng trước anh không? Cô đáp thật lòng: "Có khi có, khi không". Nhưng sao trong mỗi giấc mơ lại tràn ngập hình ảnh của anh?

***

"Anh chỉ còn ba năm để sống thôi", anh nói.

"Ba năm cũng được. Em cũng sẽ yêu anh", cô đáp.

Rồi cô ôm anh vào lòng, một cái ôm thật chặt như quấn lấy cái thân thể gầy gò ốm yếu của anh. Cô khóc.

Giật mình tỉnh giấc bởi tiếng kêu inh ỏi của chiếc đồng hồ báo thức, hoá ra đó chỉ là giấc mơ.Ba năm trôi qua nhưng những ám ảnh về anh vẫn còn. Anh không phải tình đầu, cũng chẳng phải tình cuối, chỉ đơn giản là một chuyến xe trong cuộc đời cô nhưng vô cùng ấm áp.

Cô nhớ đến những chiều mưa cô gặp anh. Mưa thì lạnh nhưng bên anh thì ấm áp lạ lùng. Nhiều lần cô muốn chạm vào anh nhưng rồi dừng lại. Cô hy vọng anh cũng sẽ thế. Anh lẳng lặng đi sau cô, còn cô thì tỏ ra vô tư mà bước thẳng về phía trước đầy kiêu hãnh.

Khi chấp nhận lời quen anh, cô nghĩ mình sẽ chẳng yêu anh nhiều đến thế. Cho đến một ngày mọi thứ cuốn theo chiều gió...

chia tay ngày mưa

Cô ước mong có một gia đình bé nhỏ với một người chồng yêu thương cô cùng những đứa con ngoan ngoãn. Có lẽ đối với một phụ nữ không đầy tham vọng thì một gia đình như thế đã là hoàn hảo lắm. Rồi khi quen anh, với những bản tính của anh đã dần chinh phục cô khiến cô mong muốn được kết hôn với con người này. Sau một ngày bươn chải trong công việc thì cái cô cần là một mái ấm bình yên với anh để đón cô trở về. Chỉ thế thôi liệu có xa xỉ lắm không? 

Khi quen anh, anh lo lắng cho cô từng chút một. Khi đi xem phim, anh hỏi cô thích phim gì anh sẽ đi mua vé. Khi cô phải đi làm về muộn hơn anh, anh nhắn: "Anh về trước nhé, em đi đường cẩn thận đó". Những tin nhắn đó làm cô vui.

Cô nhớ một chiều mưa lất phất, anh đến trước cửa nhà cô và mua một lốc sữa to tướng: "Ngày mai em đi phẫu thuật, anh không đến thăm em được. Em uống sữa đi nhé. Khi nào em tỉnh lại nhớ nhắn cho anh biết tình hình nhé". Rồi anh lẳng lặng ra về. Anh buồn. Vì sao ư? Vì gia cảnh hai bên khác biệt? Vì anh sợ em theo anh sẽ khổ? Vì cách biệt tiểu tác, lối sống, cách suy nghĩ? Hay còn gì nữa?

Giờ đây, mỗi khi cô nghe "Mưa chiều kỷ niệm" là cô nhớ về anh. "Nhớ chiều nào anh đến thăm em. Hai bên đường phố đã lên đèn. Mưa xuân giăng giăng mờ trắng khung trời. Ngồi bên nhau lưu luyến. Mưa thấm ướt đôi bờ vai"... để rồi "Những chiều buồn hiu hắt thương ai. Mưa âm thầm phố cũ đêm dài. Trong cô đơn hình bóng một người. Tìm ai trên phố cũ. Tình yêu nào thấy đâu".

Cô buồn lắm, buồn đến mức mỗi lần nghe bài hát này cô lại nhớ đến chiều mưa hôm đó, bóng anh cứ khuất xa dần trong làn mưa.

Ngày chia tay, lại mưa. Mưa thôi không ngớt, lẽ nào ông trời cũng khóc cùng cô?

"Anh về đi kẻo trễ", cô nói.

"Anh sẽ đưa em về", anh đáp.

"Không cần đâu, em tự về một mình được mà. Chỗ này gần nhà em mà".

dõi theo em

Anh không nói gì, lẳng lặng đi sau cô mà cô nào có hay. Cô nuốt nước mắt vào trong nhưng rồi cũng có giọt vô tình đánh rơi ra ngoài hòa lẫn trong làn mưa. Đợi khi cô mở cửa vào nhà rồi, anh yên tâm và quay xe đi. Rồi cô nhận được tin nhắn: "Anh xin lỗi!"

Hai ngày sau khi chia tay. Anh nhắn: "Em ăn đi nhé. Em đang bệnh đó. Ăn đi rồi uống thuốc". 

Sao anh lại quan tâm đến cô? Đã chia tay nhau rồi mà.

Hai năm sau khi chia tay. Hôm đó xe cô hư, anh chạy đến: "Xe em bị sao thế?" Rồi cứ đứng tần ngần chờ cho người ta sửa xe xong và cô phóng xe thật nhanh đi khuất rồi anh mới về, chẳng nói lời nào. Trên đường về, trái tim cô quặn thắt lại. Sao anh lại quan tâm đến cô? Sao tim cô lại đập nhanh thế kia? Đã hết rồi mà. Đã qua lâu rồi mà...

Có những lúc cô linh tính hình như có người nhìn mình từ phía sau, quay lại thì đó là anh. Tim cô lại tan ra. Ai đó hỏi, cô còn cảm xúc khi đứng trước anh không? Cô đáp thật lòng: "Có khi có, khi không". Nhưng sao trong mỗi giấc mơ lại tràn ngập hình ảnh của anh?

Gặp anh, cô không chào cũng chẳng cười, chỉ lặng lẽ đi ngang qua anh. "Em xin lỗi anh. Chỉ là giờ đây sau bao nhiêu năm em vẫn chưa thể nào nguôi ngoai. Vì trong mỗi giấc mơ của em, anh lại hiện ra. Đừng bắt em phải bình thường như ngày xưa em và anh chưa quen nhau. Đừng bắt em quên anh khi mà tận sâu trong tim em vẫn còn nhung nhớ. Giờ thì em mới biết là mình yêu anh nhiều như thế nào".

  • Tường Vi

Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên websiteblogradio.vn.


yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

back to top