Anh, mùa dã quỳ lại nở rồi đó
2015-11-23 01:49
Tác giả:
Anh, hôm nay em thấy một bóng hình rất giống anh, người đó lướt qua em thật nhanh. Anh, người đó có phải là anh không?
Nói em nghe đi, chỉ là một bóng hình, chỉ là người giống người, trên thế gian có biết bao nhiêu điều như thế. Vậy mà điều đó lại có thể làm phố chiều nay trông buồn đến thế và lại có thể khiến khóe mắt em trở nên yếu mềm.
Chiều buồn vì chưa bao giờ chiều lắm nỗi nhớ đến thế. Em buồn vì em nhớ! nhớ về những kỉ niệm đã quá xa xưa, dù biết chắc ai đó đã quên. Mùa hạ qua đi thì thu lại chạm ngõ, thấy chạnh lòng khi mùa dã quỳ lại một lần rực rỡ. Em trở về trên cao nguyên lộng gió, những cánh hoa dã quỳ tung bay lấp lánh dưới ánh nắng chói rực, một màu vàng tươi tắn hiện lên sau cùng.
Cao nguyên giờ này chỉ toàn sắc vàng của dã quỳ bao phủ. Anh từng nói đó là lúc cao nguyên đẹp nhất. Anh cũng hứa sẽ cùng em ngắm hoa dã quỳ mỗi năm, để rồi lại thì thầm rằng: “Anh phải lòng em như phải lòng hoa dã quỳ vậy”. Em mơ màng trong hạnh phúc, trong tình yêu của anh và trong cả màu vàng rực rỡ của hoa dã quỳ trên cao nguyên.

Nhưng mà, anh ơi sao chẳng nhớ?
Anh nói rồi lại quên.
Anh hứa rồi lại thất hứa.
Lời nói ra như bị gió cuốn đi mất, thế mà em lại cất chúng vào tâm trí mình mãi chẳng chịu quên.
Bao nhiêu mùa hoa nở anh vẫn làm vậy mà, còn mùa hoa này anh ở đâu mất rồi. Anh ơi, nhìn kìa một màu vàng phủ vây dưới chân em. Nó làm em nhớ cái ngày anh hẹn em lên đồi, rồi anh lúng túng cầm tay em bảo là anh thương, bối rối cài lên tóc em một bông hoa dã quỳ vàng rực.
Em nhớ anh!
Em chờ anh bao lâu rồi anh biết không, sao anh mãi không về?
Hoàng hôn dần tắt nắng và khuất lấp sau những đồi phía xa. Em thôi hồi tưởng lại quá khứ, bỏ mặc mọi suy nghĩ và bắt đầu lang thang đi bộ dọc xuống đồi. Mọi thứ dần tối sầm, đường đi xuống trở nên gập ghềnh hơn.

Chợt có người ôm chầm em từ phía sau, thì thầm vào tai em những lời yêu thương quen thuộc: “Anh phải lòng em như phải lòng hoa dã quỳ vậy”. Những giọt nước mắt lăn dài trên má em. Vì em hạnh phúc, mừng vui. Hạnh phúc trong tình yêu thương của anh.
Liệu có phải anh không? Anh chịu nhớ ra em rồi phải không, hay đó chỉ là ảo giác của em? Có phải chăng vì em quá mong mỏi anh về, thật đến nỗi em không thể kiểm soát được mình. Nước mắt đầm đìa hai vệt má, người đó đã biến mất hay đúng hơn là người lại bỏ em lại.
Rồi có một ngày em lang thang trên phố, em bất chợt nhớ đến một lối đi nhỏ vào một góc phố khác. Đó chẳng phải là góc phố em ưa thích, nó chẳng lặng lẽ để em có thể tự mình khóc thật to, nhưng em cũng đã tự mình đi hết con phố lạc lõng đó.
Bởi vì em muốn mình như loài hoa dã quỳ, luôn chung thủy, luôn chờ đợi anh, mềm dẻo và cũng mạnh mẽ biết mấy.
Mạnh mẽ nên mới có thể dối lòng mình.
Mạnh mẽ chờ đợi sự tha thứ cho tất cả mọi lỗi lầm, cho qua mọi sóng gió và vẫn ước mong mọi thứ đến lúc nào đó sẽ trở lại như xưa.
Bao lâu rồi em chưa trở lại góc nhỏ đó. Khi đèn đỏ được bật sáng em đượm bước đi về phía lối đi nhỏ quen thuộc ấy. Và rồi từ nơi ấy em chợt nhìn thấy một người rất giống anh đi lướt qua em rất nhanh, và cũng thật nhanh reo rắc trong đầu em một nỗi hi vọng.
Em đã quay đầu lại. Anh và anh. Trời còn sáng như em con hi vọng.
© Bút Chì Quẹt Ngang – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 3)
Năm nào cũng vậy. Cứ đến ngày thu nắng vàng là anh lại nhớ đến ngày cô đồng ý làm người yêu anh. Anh nhớ đến những kỷ niệm tươi đẹp, tiếc nuối quyết định thời trẻ dại.

Hành trình tình yêu vượt sóng gió
Lê Chinh có những đêm thức trắng, một mình suy nghĩ về những điều không thể thay đổi, những điều anh không thể mang lại cho Thùy Trang. Nhưng anh chưa bao giờ bỏ cuộc.

Mẹ - người anh hùng trong đời tôi
Dù cuộc sống có vất vả, mẹ chưa từng để tôi cảm nhận được sự mệt mỏi hay khó khăn của bà. Mẹ luôn xuất hiện trước tôi với nụ cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Thiên nhiên tươi đẹp
Tôi nhìn quanh mình một sáng mùa xuân Thiên nhiên quanh tôi như bừng một sức sống Lá xanh hoa hồng hoa trắng và nắng thật tươi Tôi nghe thiên nhiên như rạo rực khẽ nói Chúng tôi nơi đây mang sự sống cho người

Bức thư bỏ lỡ ở tháng năm học trò
Có thể nó chỉ muốn từ biệt tôi hoặc tâm sự gì đó với tôi về quyết định đi hay ở lại của chính nó. Tôi giả vờ như không hiểu ý nó hoặc tôi thật sự đã hiểu sai theo ý rằng nó muốn tỏ tình với tôi và muốn chúng tôi phát triển tình cảm khi lên Đại học.

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 2)
Cô xinh xắn, đáng yêu nhiều người theo đuổi nhưng thế nào mà cô đều không thích, mọi thứ anh làm, mọi câu anh nói đều đặc biệt với cô. Anh thấp hơn cô chút nhưng với thái độ đặc biệt tôn trọng, yêu thương chân thành mới là cái cô cần ở một người đàn ông.

Dì tôi đã thoát khỏi 10 năm tăm tối trong cuộc đời
Để rồi vào một đêm tĩnh lặng, khi chỉ còn tiếng mưa rơi và nỗi buồn dâng đầy trong lòng, dì quyết định rằng mình không thể tiếp tục sống như vậy. Dì không thể tiếp tục chịu đựng trong một mối quan hệ không có tình yêu, không có sự chia sẻ, không có sự tôn trọng.

8 nguyên tắc tiền nong người khôn ngoan sẽ làm càng sớm càng tốt
Nếu bạn bắt đầu làm đúng từ hôm nay, bạn sẽ không còn lo lắng mỗi lần có biến cố tài chính xảy ra, không còn phải làm những công việc mình ghét chỉ để tồn tại.

Mảnh nắng quê ngoại
Như chớp, bọn chúng gọn gàng làm sạch cá, ướp chút muối, chút tiêu, thái thêm quả ớt, gói lá chuối, đem lùi vào đống lửa. Khói đồng tan, cá cũng chín, ngồi bên mương đê, xỉa miếng cá, lắng nghe tiếng nước ào ào dưới mương, lũ trẻ làng nói cười ha hả. Trong tiếng cười đó, chúng vẫn còn vô tư lắm, chúng vẫn mơ về ngày mai.

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 1)
Cô nàng rủ anh đi cà phê mèo, đánh bài 10 ván thua cả 10. Cô thua nhiều ức đỏ mặt lại nhìn cái mặt anh nhơn nhơn giận không thèm nói chuyện. Nhưng thấy anh dừng lại ở quán trà sữa yêu thích là cô lại toe toét ngay.