Xóm nhỏ
2021-03-25 01:20
Tác giả: Vũ Duy
blogradio.vn - Xóm nhỏ gần hết thanh niên, ông bà già ở lại cùng vài nóc gia trung niên... Chiều chiều, tiếng tivi, loa kẹo, con nít khóc rang, chó sủa kéo lại từng tia chiều... đóng vô bớt những hoang hoải xóm nhỏ.
***
Mỗi ngày mở mắt là thân tự nhắc mang theo gói đồ hư vô, nặng trịch, chưa bao giờ êm lưng, quải lên vai, làm hành trang khắp nẻo đường tuổi trẻ.
- Đi đâu đây, cậu hai?
- Dạ, chú chở con về xóm nhỏ
Nơi có tuổi 20 khắc khoải, tuổi 20 tươi đẹp mộng mị, tuổi 20 chộn rộn nửa chân vào đời để sau này còn được... xin miếng cơm nhà người.
Con nhớ mùi cá kho tiêu, mẹ. Đất thị thành, mọi thứ quy ra bạc, dễ dàng, từ cơm đường cháo chợ tới sang trọng nĩa dao, mua được cả nụ cười, niềm vui giả trân trên môi nhân thế. Duy trừ mùi mồ hôi, khói củi dừa lem đen bếp, tiếng lon gạo vét đáy khạp da bò, đám cá rô sông 2 ngón tay èo uột giãy rổ tre... như một mĩ vị từ những sự thiếu hụt, bất hoàn hảo đó, con cắn miếng cá mà tưởng chừng sau này chẳng còn gì ngon hơn vậy...
"Alo, mẹ"
"Hôm nay mẹ đi làm về nấu gì ăn hả, mẹ?" - "Cá kho"
"Mẹ ăn cá kho mấy ngày nay rồi..."
...
Ai đó vừa cưới, sắp cưới, đứa bạn học cũ đón một mầm lúa non mới nở... màn hình mạng như ngập đỏ những tin vui.
"Đôi này đẹp đôi"
"Con bé rồi y mẹ nó, đẹp gái"
Trộm nghĩ, sao cũng vui quá chừng
...
"Chắc cô Út nào vừa sang ngang, chắc anh Hai nào đó đang tiu ngỉu bên gốc dừa bên sông, buồn lơ, nhường chỗ cho anh Hai khác, may mắn, đang cầm ly chúc từng bàn, say mèm..."
Trộm nghĩ, nghĩ cảnh gì sao luẩn quẩn, buồn so... Rồi cũng nghĩ, gì mà xa xôi nhỏ nhen dữ thần.
Xứ sông, mỗi bận đám cưới, sơ rê trắng viền ren, dây chuyền kiềng vàng, vòng xi men chục chiếc, cô dâu trắng tươi nổi lên giữa đám nhạc sống xập xình đinh tai ốc, đám trai mới lớn còm nhom trên sân khấu, bia rượu, ông trưởng tộc hai lúa vụng về cầm micro ấp úng câu chúc,...Tất cả tan ngay vô nụ cười con gái mười mấy hai mươi, sáng tươi, thiệt thà...
Hạnh phúc của con gái, hóa ra ở đâu cũng vậy...
Mẹ, năm mười tám tuổi, qua những tấm hình ố màu xanh của máy móc hai ba thập niên trước, lốm đốm nước mưa thấm… Cũng tươi rói, ngượng nghịu...
Thầm nghĩ, sau đám cưới cô dâu đó lại tất tả với cây lúa con tôm hay thời gian sau lại khăn gói cùng chồng đi, mơ hồ một miền đất hứa, về cuộc đào thoát khỏi định kiến, của niềm tin ngây thơ hết còn neo đậu nơi bông lúa con tôm, rồi đứa con gửi lại ông bà, những bông lúa non còn mùi sữa...
Xóm nhỏ gần hết thanh niên, ông bà già ở lại cùng vài nóc gia trung niên... Chiều chiều, tiếng tivi, loa kẹo, con nít khóc rang, chó sủa kéo lại từng tia chiều... đóng vô bớt những hoang hoải xóm nhỏ.
....
Nghĩ lại về đống tin vui,
"Bao lâu tới tụi mình đây, cô gái?"
Câu hỏi hay câu trả lời, chàng cũng không rõ nữa, khắc khoải tuổi đôi mươi giữa đống bộn bề áo cơm đèn sách. Vòng ximen hay kiềng vàng, miếng đất vàng màu phèn dù trồng lúa hay nuôi tôm cũng không dư bạc, nhưng là giấy chứng nhận sự ổn định cho đời con gái, những người má quanh năm gót chân nứt như đất, và móng đóng đặc phèn, vẫn mong con mình có lần qua đò ấm êm... Trộm nghĩ, ngoại chắc cũng từng mong vậy...
...
Bình minh lên rồi, khúc sông hiền vẫn chảy, dù năm nay không còn đậm màu phù sa, dù trai gái vẫn tha hương, dù trên vầng trán nhăn xóm nhỏ vẫn tràn ngập những màn sương định kiến tỏa lên mờ mịt như khói đồng. Dù gì, người xóm nhỏ vẫn sống, những mầm lúa từ bụng người mẹ vẫn ra đời, đi xa rồi quay về xóm nhỏ...
Cô gái, tuổi hai mươi em - tôi chưa biết đi về đâu, chưa biết "hạnh phúc" được kêu tên như thế nào trong tự điển mỗi người, rồi thuyền đời lại quay quắt nơi thôn cùng xóm vắng hay biển lớn xô bồ thênh thang, nhưng rồi tụi mình hãy như mặt trời trên sông đó, chiếu rọi lên cả vùng.....
Đưa tay hứng nắng đầu của ngày hè, đôi tay tụi mình vẫn chưa gầy, và chân mình vẫn còn đi hăng như ngày mình rời nơi xóm nhỏ, đến tìm một góc cho mình trong xã hội thành thị chật hẹp này...
Cần Thơ vào bình minh, một ngày tháng 8.
© Vũ Duy - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 693: Cứ đi thôi khi chúng ta còn trẻ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?