Về bên mẹ trong ngày lễ Vu Lan
2018-08-25 01:16
Tác giả:
Bên Cha, Mẹ, với bông hồng cài áo
Công sinh thành mong em hiếu thảo
Một tấm chân tình máu thịt Mẹ, Cha
Em lớn lên bằng tình yêu bao la
Từ khúc ruột, Mẹ dứt ra ngày ấy
Từ máu Cha trong em cuộn chảy
Từ giọt mồ hôi, từ giọt nước mắt cay
Anh về quê với dịp lễ Vu Lan này
Chẳng nhìn thấy bóng Cha mình đâu nữa
Dáng lưng còng, bên bếp hồng đỏ lửa
Mẹ vẫn tranh phần lo bữa tối cho anh
Đâu hở Mẹ, một mái đầu xanh?
Chỉ còn lại một mái đầu điểm bạc
Sợi khô héo, bay theo làn gió lạc
Da đồi mồi, vầng trán vẫn âu lo
Em ơi, em! Công Cha, biết lấy gì đo?
Núi Thái Sơn chắc vẫn còn nhỏ lắm
Nước biển Đông chẳng thể bằng nghĩa nặng
Vai Mẹ gánh gồng suốt năm tháng đã qua
Làm sao trả tuổi thanh xuân cho Mẹ
Lấy lại cuộc đời, sức trẻ của Cha
Vu Lan này về lại dưới mái nhà
Vui lòng Mẹ, yên lòng Cha, tròn chữ hiếu!
© Hỉ Nộ Ái Ố - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc
Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.
Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn
Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.
Dù có đi đâu cũng sẽ quay về
Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.
Chờ người em thương
Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.
Bước chậm lại giữa thế gian vội vã
Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.
Tương tư
Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời
Bình minh trên phố
Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.
Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác
Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.
Hồi tưởng về tuổi thơ tôi
Đôi khi tôi tự hỏi bản thân sao giờ lại bỏ mặc người bạn thiên nhiên gắn bó thân thiết thuở nhỏ của mình, từ những cơn mưa rào rạt rơi lộp bộp trên mái tôn làm mát dịu bầu không khí tới những tán lá râm mát đã che chở tôi khỏi cái nắng tháng 6 oi ả.
Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép
Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép, để ghép được thì cả hai mảnh đó phải hợp nhau chứ không phải giống nhau. Và muốn tìm được cái hợp nhau thì rất khó, muốn ghép lại được với nhau thì cần phải có thời gian.