Vậy mà ba cũng bỏ con đi!
2016-11-22 01:22
Tác giả:
Nó vẫn nhớ hồi còn đi học, trong sổ liên lạc của nó, ngay chỗ tên cha lúc nào cũng để "(mất)". Nó cũng chẳng thắc mắc gì, chỉ ước là có một người để nó có thể gọi là ba, để được ba dẫn đi chơi như mấy đứa bạn cùng lớp hay khoe.
Nó mơ hồ trong mớ kí ức lộn xộn rằng, ngày xưa, mỗi lần sinh nhật nó hay lần nó xớn xác té cầu thang, cái mặt sưng vù... - có một ông mập bự mua bánh kem cho nó, dẫn mẹ con nó đi Thảo Cầm Viên, chở nó đi bệnh viện, đứng bên cạnh nó lúc nó nằm trên bàn mổ... và nó chỉ biết người đàn ông đó tên là Ông Ba hay Gia Gia - hoặc là biệt danh gì đó, nhưng nói chung là phải gọi như vậy.
Lớn lên một chút, nghĩa là lúc học cấp hai. Lúc đó, nó luôn ước giá như trong nhà nó có tồn tại một người đàn ông - là ba của nó, để mẹ nó không phải một mình vừa là ba vừa là mẹ, để không phải khổ sở khi có ai đó ác miệng nói nó là đứa con hoang...
Vẫn nhớ hè năm lớp 9, chị nó dẫn nó đến một ngôi nhà to (to hơn nhiều so với nhà nó đang ở lúc đó) ở Nha Trang, rồi nó biết thì ra đó là nhà ông bà nội. Rồi cũng biết, Ông Ba ngày nào hay dẫn nó đi chơi chính là người đàn ông đã sinh ra nó. Lúc đó, nó nghĩ bản thân thật ngốc, vì đã không tự nhận ra được ba của mình. Nó rất vui và hạnh phúc, vì từ giờ, nó đã có ba,
Hình như cũng hè năm lớp 9, lúc nó vào lại Sài Gòn, ba đã đưa nó về. Đó là lần đầu tiên nó biết cái cảm giác được ba ôm và dựa vào ba là như thế nào...
Nhiều năm sau đó, khi đã ở tuổi trưởng thành, nó biết ra nhiều sự thật ko tốt đẹp về ba nó. Trong lòng nó oán hận bao nhiêu thì nó lại càng cần ba nó bấy nhiêu, Vì hận ba đã bỏ nó đi trong nhiều năm, vì đã không ở bên nó mỗi ngày, nó đã từng ước rằng - sau này, khi nó có gia đình, nhất định ba phải về sống chung với nó, để trả lại cho nó tuổi thơ ngày xưa...
Khi còn là một đứa con nít, nó không nhớ nổi ba có nuôi nó ngày nào không, chỉ biết rằng, nhiều năm nay, khi nào nó cần ba, ba đều đến bên nó. Bấy nhiêu đủ rồi, nó không cần nhiều nữa.
Vậy mà, ba cũng bỏ nó đi. Đi luôn, không về nữa...
© Tiểu Dĩ An – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân