Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đôi chân của ba

2016-06-16 01:29

Tác giả:


blogradio.vn - Ba con vốn là người đàn ông lành lặn. Ba mất đôi chân cũng vì con. Hồi con 2 tuổi, con rất nghịch ngợm và rất thích ăn kem que. Mỗi lần nghe tiếng reng reng của người bán kem, con lại chạy băng qua đường. Một lần, khi con chạy qua, một chiếc xe tải đã lao tới. Ba con đuổi theo sau, lao tới và đẩy con ra vệ đường. Đôi chân ông ấy bị bánh xe cán ngang qua, không còn nguyên vẹn nữa. Trong lúc mơ màng, ông vẫn hỏi con có sao không? Ba con đã dùng cả tính mạng để đổi lấy sự sống cho con. Vậy mà bấy lâu nay, con luôn coi thường, sợ hãi, làm tổn thương ba mình chỉ vì ông không có đôi chân.

***

Ba tôi không giống những người đàn ông khác, ông không có vẹn tròn đôi chân mà luôn phải đi bằng chân giả hoặc bằng nạng. Chân ba ngắn lên tận đầu gối, việc đi lại vô cùng khó khăn.

Trong nhà, ba thương tôi nhất vì tôi là con út, nhưng tôi lại luôn tỏ ra sợ hãi đôi chân ngắn ngủn ấy. Tôi xa lánh và từ chối những cái ôm, những cử chỉ ngọt ngào, và cả những hành động chăm sóc quan tâm của ba.

Tôi vẫn nhớ, lúc tôi năm tuổi bị sốt rất nặng. Ba đã đèo tôi trên chiếc xe đạp cà tàng, đi cả mấy chục cây số để tới nhà thầy thuốc. Vì quá lo lắng nên ông chống chân không vững, kết quả cả tôi và mẹ đều ngã lăn xuống đất. Tôi đã khóc òa lên, đã cãi lời ba, đã gắt gỏng khó chịu vì ba làm tôi đau.

Càng lớn, tôi càng trốn tránh ba. Thậm chí, tôi ghét ba. Tôi bắt đầu tập đi xe đạp năm 7 tuổi vì không muốn ba đưa đi học nữa. Mỗi lần thấy ba, đám bạn tôi lại cười ồ, xì xào chê cười ba không có chân. Tôi giận ba lắm, vừa thấy tủi thân.

Những cuộc họp phụ huynh, tôi đều giấu giấy mời đi. Vì nhà tôi mẹ đi làm công nhân, nên người đi họp luôn là ba. Tôi quá sợ những lời trêu chọc của bạn bè, tiếng xì xào cười nhạo tôi mỗi lần bọn trẻ thấy ba tôi đến đón.

đôi chân của ba

Tôi cũng hạn chế rủ bạn bè về nhà mình. Thỉnh thoảng, không thể chối từ, tôi mới đồng ý cho vài đứa thân đến nhà. Lần nào ba cũng đón tiếp rất nhiệt tình, vui vẻ. Nhưng câu hỏi của chúng bạn mỗi khi ra về: “Ba mày không có chân hả?” cứ xoáy sâu vào tâm trí tôi.

Đến năm 15 tuổi, tôi mới nhận ra sai lầm của mình.

Hôm đó, ba tôi tìm thấy tờ giấy mời họp phụ huynh gấp để làm hồ sơ tuyển sinh lớp 10 trong cặp tôi. Ba cầm tờ giấy, hỏi tôi khi nào thì họp. Tôi giật phắt tờ giấy trong tay ba, rồi tỏ vẻ lạnh lùng trả lời:

“Mẹ sẽ đi họp cho con. Ba không được đi, ba không có chân. Bạn bè sẽ chọc ghẹo con”.

Ba tôi sững người một lát, rồi buồn bã đi ra ngoài. Mẹ tôi cũng đứng đấy, im lặng.

Tối đó, mẹ vào phòng tôi và ngồi rất lâu.

“Con biết không? Thái độ của con với ba hồi chiều, khiến mẹ rất buồn lòng. Ba đã dặn mọi người trong nhà không kể chuyện về đôi chân của ba cho con nghe. Ba sợ con suy nghĩ, buồn phiền. Ba con vốn là người đàn ông lành lặn. Ba mất đôi chân cũng vì con. Hồi con 2 tuổi, con rất nghịch ngợm và rất thích ăn kem que. Mỗi lần nghe tiếng reng reng của người bán kem, con lại chạy băng qua đường. Một lần, khi con chạy qua, một chiếc xe tải đã lao tới. Ba con đuổi theo sau, lao tới và đẩy con ra vệ đường. Đôi chân ông ấy bị bánh xe cán ngang qua, không còn nguyên vẹn nữa.

Trong lúc mơ màng, ông vẫn hỏi con có sao không? Ba con đã dùng cả tính mạng để đổi lấy sự sống cho con. Vậy mà bấy lâu nay, con luôn coi thường, sợ hãi, làm tổn thương ba mình chỉ vì ông không có đôi chân. Mẹ rất buồn, con trai ạ. Sau chuyện này, mẹ hi vọng, con sẽ suy nghĩ về hành động của mình với ba từ trước đến nay.”

đôi chân của ba

Mẹ đi rồi, nước mắt tôi mới trào ra. Hóa ra, tôi đã làm tổn thương người yêu thương mình còn hơn mạng sống của ông. Đôi chân của ông, đã cứu mạng của tôi. Thế mà tôi đã từng hắt hủi đôi chân ấy, coi thường đôi chân ấy. Tôi hối hận quá. Một đứa con trai yếu đuối đã khiến ba tôi buồn lòng đến mức nào.

Sáng hôm sau, nhìn đôi chân tập tễnh đang nấu nướng trong bếp, tôi bất giác bật khóc, đôi vai rung lên bần bật. Ba tôi quay lại, xoa đầu và mỉm cười nhẹ nhàng.

Hôm tổng kết, lần đầu tiên tôi cùng ba đến trường, gặp bạn bè và tự hào giới thiệu với bạn bè về người đàn ông vĩ đại ấy. Tôi bắt gặp trong mắt ba, những giọt nước hạnh phúc long lanh, chỉ chực rơi ra… Tôi cảm thấy mình thật hãnh diện khi được là con của ba. Hạnh phúc đâu cần tìm đâu xa, nó ở quanh tôi nhưng tôi đã chối từ nó mà thôi.

© Nguyễn Thị Mỹ Hạnh – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Học cách tha thứ








Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top