Ước gì được ăn canh hến mẹ nấu!
2009-06-18 11:09
Tác giả:
Blog Việt -
Viết tặng mẹ kính yêu của con!
Mẹ ơi, mẹ nhớ không, ba đố mẹ con mình: Nhà ai sướng nhất, sang nhất? Mẹ và con cùng cười, nhà ta chứ ai!
Những bữa cơm đơn sơ, đạm bạc nhưng đầy tiếng nói, tiếng cười. Ba lại đố con, ai là người giỏi nhất: Mẹ chứ ai? Không tin hả? Đây này, chỉ mỗi hến thôi nhưng mẹ làm ra biết bao món ngon cho cả nhà đó. Hến trộn với nước sôi pha tí muối, vớt nhanh tay đem trộn gỏi với xoài non, dưa leo, rồi hến xào hành lá, hến kho sả ớt, hến chiên trứng nữa. Nước hến dẫu “lờ đờ” nhưng khi mẹ chế biến thành món canh thì tuyệt vời. Canh mẹ nấu, dù chẳng có rau, giản đơn chỉ là chút xoài non xắt lát, chút nước mắm, tiêu và ngò gai ngọt đến tận đáy lòng, khiến con ăn hoài, húp hoài canh mà không biết chán.
![]() |
Canh hến mẹ nấu giản đơn nhưng con ăn hoài không chán - Ảnh minh họa: amthucvietnam.com |
Những hôm muốn thay đổi khẩu vị, mẹ lại trổ tài dùng hến nấu bánh canh mặn, đổ bánh xèo, bánh khọt, rồi lẩu hến nữa chứ! Thế, mẹ chẳng giỏi nhất là gì? Con cũng giỏi nữa chứ? Con giỏi nhất vừa cong môi thổi bay hơi nóng, vừa huơ tay nhặt những con hến còn sót lại trong lớp vỏ đen nhánh và bỏ ngay vào miệng vì ... tiếc, dù mẹ dùng rây hớt thật nhanh và nhiều thịt hến khi nó nổi lên trong nồi nước sôi. Mẹ hay nhắc: Bỏ đi con, nhặt làm chi mấy con hến có chút xíu. Nhà mình lại rộn ràng tiếng cười nói, tiếng lạo xạo của vỏ hến mẹ vừa vớt ra, cho vô rổ.
Chắc người ta sẽ cười con vì tại sao cứ nhắc mãi con hến mà họ cho là bé tí teo và quê mùa ấy. Nhưng nếu họ trải qua khoảng thời gian bị khốn khó về vật chất và chèn ép, bức bối về tinh thần của gia đình mình, họ mới hiểu được vì sao con hến lại theo con dai dẳng như thế mỗi khi con nhắc nhớ quê hương và nhớ mẹ.
![]() |
Ảnh minh họa: amthuc365.vn |
Ngày ấy, gia đình mình ra ở riêng với bao gạo ông Nội cho và đôi bàn tay trắng. Đất đai chẳng có, tiền bạc thiếu thốn. Mình phải tiết kiệm đến mức tối đa trong mọi thứ sinh hoạt, kể cả chuyện ăn uống hàng ngày. Mẹ thường dạy con, mọi thứ phải tiết kiệm mới mong sau này có dư. Cuộc sống hiện nay của con thoải mái hơn xưa nhưng lời mẹ dạy vẫn theo con hàng ngày, hàng giờ. Với khả năng bây giờ của con có thể mua được hơn hàng chục lần những món ăn đắt tiền hơn hến, nhưng con vẫn biết nhìn đồng tiền bằng đôi mắt tiết kiệm.
Và con biết rằng, những món ăn ngày ấy cùng tình thương đầy ắp được làm ra từ đôi bàn tay gầy gộc, chai sạn vì năm tháng khổ cực trong bữa cơm mẹ nấu là tài sản vô giá, sẽ theo con đi suốt cuộc đời này.
Gửi từ email Võ Thị Cẩm Hiền – quangvophuonganh
Chia sẻ đôc giả
Ho ten: kaka1374
Dia chi: hà nội
E-mail: haithuyloi1374@yahoo.com
Tieu de: Đây chính là hạnh phúc
Noi dung: Gia đình như thế thì còn ai sánh được. Biết yêu thương nhau thế là nhất rồi. Bố mình cũng thích ăn canh hến nếu mà ngày hè có ngày được ăn đến hai lần liền... Nhưng nói thật nó cũng mất công nhất làm lâu.. Ra đây mình cũng làm món đó hai lần rồi
Ho ten: tuyenthanh
E-mail:hoadongnoi_00@yahoo.com
Tieu de: canh hến
Noi dung: Rất hay và ý nghĩa, mẹ mình cũng rất hay nấu canh hến cho mình ăn, giờ mình đang học ở xa nha nên lâu không được ăn, đọc bài viết minh lại nhớ và thèm canh hến quá. giờ đang thi học kỳ,mình sẽ cố thi thật tốt rồi mau về để ăn canh hến mới được Cám ơn vì bài viết
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa