Tuyết ấm của tôi
2010-12-20 10:41
Tác giả:
Blog Việt - Trắng! Có thế nói đấy là màu chủ đạo ở đây trong những tuần vừa qua. Đi đâu cũng bắt gặp màu trắng, trên những mái nhà, trên những nhành cây và cả trên những đám mây trắng đục đang thai nghén trong mình những đứa con tuyết chuẩn bị chào đời.
Dù ở trời Tây mấy năm nhưng phải đến năm nay tôi mới được thấy và cảm nhận thật sự về tuyết. Nghe nói năm nay tuyết rơi sớm hơn so với thường lệ, thông thường phải gần ngày Noel nhưng năm nay lại sớm hơn đến gần một tháng. Bạn bè tôi ở đây không nhiều người thích tuyết. Họ bảo nó lạnh và bẩn. Nhưng ở tôi lại là một cảm giác khác! Nó giúp tôi được gặp lại cái ước mơ ngày xưa khi tôi còn nhỏ. Lòng tôi có cảm giác thích thú lạ kỳ khi được thấy những cảnh tuyết rơi trên vô tuyến và ước rằng có ngày mình sẽ được trực tiếp đến những nơi này. Mùa này ở Wuerzburg tuyết tràn ngập các ngõ ngách, các lối đi, nhìn quanh mênh mông đâu đâu cũng là tuyết trắng. Nó làm tôi nhớ đến cảnh nước ngập trong những ngày mưa bão mà hàng năm quê tôi vẫn thường phải hứng chịu. Một cảm giác gì đó vừa thoáng buồn, vừa vui vui, vừa háo hức của những đứa trẻ ngày xưa khi được đi lội nước.
Nhưng phải công nhận là tuyết lạnh, nhất là khi nhiệt độ xuống thấp, khi những bông tuyết đã chuyển thành băng. Mỗi nhánh cây như những nhánh pha lê trắng xóa mọc ra từ những thân cây tuyết. Tuyết rơi sớm hơn cũng tạo bất ngờ cho những đóa hoa chưa kịp chuẩn bị cho một mùa đông lạnh giá, hay vì còn quá ngẩn ngơ, nuối tiếc với sắc vàng rực rỡ của mùa thu! Ven đường, những cánh hồng vẫn chưa kịp khép, bị tuyết phủ lên như bông pha lê lấp lánh mà mọi người thường trưng trong tủ kính. Lác đác là đôi khóm cây với những chuỗi hoa vàng nhỏ xíu, mọc tua tủa hai bên rũ xuống như nhành liễu nhỏ bên hồ. Lý bảo đẹp thế! Tôi không nói gì chỉ gật đầu và thầm nghĩ không biết nó có lạnh không…
Ngồi trong phòng nhìn ra cửa sổ, trước mắt tôi là một hàng cây trắng đã đóng băng. Chắc nó cũng lạnh vì không thấy đung đưa như thường lệ. Chú chim nhỏ cũng có vẻ sững sờ và có chút bối rối vì sự thay đổi đột ngột của cảnh vật xung quanh. Nó đứng im một lúc, nhảy nhảy qua mấy nhánh cây bên cạnh, dường như cố tìm kiếm một chút thức ăn cho buổi chiều trước lúc màn đêm buông xuống, nhưng vô vọng bởi một màu trắng lan tỏa ngập trời. Chú ngó quanh một lúc và buồn bã đập cánh bay đi.
Hôm nay, như thường lệ, tôi đi xe đạp tới trường. Đâu đó dưới những ngọn cây mặt trời le lói chiếu những tia nắng vàng đầu tiên qua kẻ lá. Tối qua chắc tuyết rơi nhiều, mặt đường đã được phủ kín bởi những những lớp tuyết trắng như bông. Cũng những hàng cây đó, nhưng hôm nay trông ấm áp lạ thường. Thay bằng lớp băng, dường như chúng được đắp bởi một lớp chăn bông bằng tuyết, nõn nà, êm ái. Tôi tới phòng mình, nhìn ra cửa sổ, hé mở cánh cửa để đón làn gió mát vào phòng. Chưa thấy chú chim nhỏ đi kiếm mồi như thường lệ! Làn gió nhẹ thổi vào. Ngoài kia những nhành cây lại thỉnh thoảng nhẹ nhàng đu đưa trong gió. Bất chợt gió thổi bung lên những bông tuyết trắng còn ngái ngủ trên những nhành cây. Chưa rơi hẳn xuống, chúng chao nghiêng mấy vòng trước khi trở về với đất. Lộ ra dưới lớp bông tuyết là những mầm non mập mạp mới nhú, đang thu mình, tích trữ năng lượng chờ ngày khoe sắc vào mùa xuân. Lòng tôi bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp lạ lùng!
Giờ này ở nhà “mẹ tuyết” cũng đang mang trong mình bông tuyết nhỏ. Bông tuyết đang lớn lên từng ngày! Hy vọng sau này bông tuyết sẽ không chỉ đơn thuần là bông tuyết, không chỉ mặc định cho sự lạnh giá của mùa đông mà phải là một bông tuyết ấm, được hội tụ từ nhiều sắc màu của cuộc sống diệu kỳ; sắc xanh của mùa hè, sắc vàng mùa thu, sắc trắng mùa đông và sắc biếc của mùa xuân. Mọi người không chỉ thấy sự hùng vĩ, kiêu sa mà họ còn cảm nhận được sự ấm áp chân thành mà bông tuyết mang lại.
Cảm ơn mẹ tuyết! cảm ơn bông tuyết! và cảm ơn cuộc đời đã mang lại và cho tôi thấy những điều quí giá bất ngờ. Giờ thì tôi đã hiểu một phần trong bức tranh ông tôi vẽ: “tuyết ấm”.
Wuerzburg, 10.12.10
- Gửi từ email NHD
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn đồng gửi blogviet@vietnamnet.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.