Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuyết ấm của tôi

2010-12-20 10:41

Tác giả:


Blog Việt - Trắng! Có thế nói đấy là màu chủ đạo ở đây trong những tuần vừa qua. Đi đâu cũng bắt gặp màu trắng, trên những mái nhà, trên những nhành cây và cả trên những đám mây trắng đục đang thai nghén trong mình những đứa con tuyết chuẩn bị chào đời.

Dù ở trời Tây mấy năm nhưng phải đến năm nay tôi mới được thấy và cảm nhận thật sự về tuyết. Nghe nói năm nay tuyết rơi sớm hơn so với thường lệ, thông thường phải gần ngày Noel nhưng năm nay lại sớm hơn đến gần một tháng. Bạn bè tôi ở đây không nhiều người thích tuyết. Họ bảo nó lạnh và bẩn. Nhưng ở tôi lại là một cảm giác khác! Nó giúp tôi được gặp lại cái ước mơ ngày xưa khi tôi còn nhỏ. Lòng tôi có cảm giác thích thú lạ kỳ khi được thấy những cảnh tuyết rơi trên vô tuyến và ước rằng có ngày mình sẽ được trực tiếp đến những nơi này. Mùa này ở Wuerzburg tuyết tràn ngập các ngõ ngách, các lối đi, nhìn quanh mênh mông đâu đâu cũng là tuyết trắng. Nó làm tôi nhớ đến cảnh nước ngập trong những ngày mưa bão mà hàng năm quê tôi vẫn thường phải hứng chịu. Một cảm giác gì đó vừa thoáng buồn, vừa vui vui, vừa háo hức của  những đứa trẻ ngày xưa khi được đi lội nước.

Nhưng phải công nhận là tuyết lạnh, nhất là khi nhiệt độ xuống thấp, khi những bông tuyết đã chuyển thành băng. Mỗi nhánh cây như những nhánh pha lê trắng xóa mọc ra từ những thân cây tuyết. Tuyết rơi sớm hơn cũng tạo bất ngờ cho những đóa hoa chưa kịp chuẩn bị cho một mùa đông lạnh giá, hay vì còn quá ngẩn ngơ, nuối tiếc với sắc vàng rực rỡ của mùa thu! Ven đường, những cánh hồng vẫn chưa kịp khép, bị tuyết phủ lên như bông pha lê lấp lánh mà mọi người thường trưng trong tủ kính. Lác đác là đôi khóm cây với những chuỗi hoa vàng nhỏ xíu, mọc tua tủa hai bên rũ xuống như nhành liễu nhỏ bên hồ. Lý bảo đẹp thế! Tôi không nói gì chỉ gật đầu và thầm nghĩ không biết nó có lạnh không…

Ngồi trong phòng nhìn ra cửa sổ, trước mắt tôi là một hàng cây trắng đã đóng băng. Chắc nó cũng lạnh vì không thấy đung đưa như thường lệ. Chú chim nhỏ cũng có vẻ sững sờ và có chút bối rối vì sự thay đổi đột ngột của cảnh vật xung quanh. Nó đứng im một lúc, nhảy nhảy qua mấy nhánh cây bên cạnh, dường như cố tìm kiếm một chút thức ăn cho buổi chiều trước lúc màn đêm buông xuống, nhưng vô vọng bởi một màu trắng lan tỏa ngập trời. Chú ngó quanh một lúc và buồn bã đập cánh bay đi.

Hôm nay, như thường lệ, tôi đi xe đạp tới trường. Đâu đó dưới những ngọn cây mặt trời le lói chiếu những tia nắng vàng đầu tiên qua kẻ lá. Tối qua chắc tuyết rơi nhiều, mặt đường đã được phủ kín bởi những những lớp tuyết trắng như bông. Cũng những hàng cây đó, nhưng hôm nay trông ấm áp lạ thường. Thay bằng lớp băng, dường như chúng được đắp bởi một lớp chăn bông bằng tuyết, nõn nà, êm ái. Tôi tới phòng mình, nhìn ra cửa sổ, hé mở cánh cửa để đón làn gió mát vào phòng. Chưa thấy chú chim nhỏ đi kiếm mồi như thường lệ! Làn gió nhẹ thổi vào. Ngoài kia những nhành cây lại thỉnh thoảng nhẹ nhàng đu đưa trong gió. Bất chợt gió thổi bung lên những bông tuyết trắng còn ngái ngủ trên những nhành cây. Chưa rơi hẳn xuống, chúng chao nghiêng mấy vòng trước khi trở về với đất. Lộ ra dưới lớp bông tuyết là những mầm non mập mạp mới nhú, đang thu mình, tích trữ năng lượng chờ ngày khoe sắc vào mùa xuân. Lòng tôi bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp lạ lùng!

Giờ này ở nhà “mẹ tuyết” cũng đang mang trong mình bông tuyết nhỏ. Bông tuyết đang lớn lên từng ngày! Hy vọng sau này bông tuyết sẽ không chỉ đơn thuần là bông tuyết, không chỉ mặc định cho sự lạnh giá của mùa đông mà phải là một bông tuyết ấm, được hội tụ từ nhiều sắc màu của cuộc sống diệu kỳ; sắc xanh của mùa hè, sắc vàng mùa thu, sắc trắng mùa đông và sắc biếc của mùa xuân. Mọi người không chỉ thấy sự hùng vĩ, kiêu sa mà họ còn cảm nhận được sự ấm áp chân thành mà bông tuyết mang lại.

Cảm ơn mẹ tuyết! cảm ơn bông tuyết! và cảm ơn cuộc đời đã mang lại và cho tôi thấy những điều quí giá bất ngờ. Giờ thì tôi đã hiểu một phần trong bức tranh ông tôi vẽ: “tuyết ấm”.

Wuerzburg, 10.12.10

  • Gửi từ email NHD

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn đồng gửi blogviet@vietnamnet.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top