Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tự hào quá Việt Nam ơi!

2019-12-11 01:35

Tác giả: Vi Thanh Hoàng


Non sông mòn mỏi đợi chờ
Hôm nay chung kết như mơ Rồng Vàng
''Kim sí điểu'' phải đầu hàng

Ra về thất thểu bẽ bàng đau thương.

Hiệp đầu quyết liệt lạ thường
Hai bên đáp trả những đường tấn công
Indo bắn phá mấy lần
Thủ môn Văn Toản xuất thần đẩy ra.

Đức Chinh cũng có một pha
Bất ngờ tung cước góc xa câu vào
Thủ môn đội bạn bay cao
Đẩy tay chạm nhẹ chẳng vào được gôn.

u22-vo-dich-sea-games

Thế nhưng chẳng đợi lâu hơn
Phút 39 ấy vẫn còn ngất ngây
Hùng Dũng đá phạt góc hay
Văn Hậu bật nhảy ghi ngay một bàn.

Indo rối loạn hoang mang
Tinh thần ngùn ngụt Rồng Vàng tấn công
Phút 59, Dũng xuất thần
Lập ngay siêu phẩm bâng khuâng bao người.

Phút 73, quá tuyệt vời
Văn Hậu đón bóng để rồi ra chân
Nã ngay trái pháo ngàn cân
Lập ngay cú đúp 3 - 0 tuyệt vời.

Ba bàn chắc chắn thắng rồi
Khán đài chao đảo ngợp trời cờ sao
Cất vang giai điệu tự hào
Chiêng vang trống gõ cuộn trào sóng xô.

Cảm ơn thầy Park Hang Seo
Dù cho thẻ đỏ chẳng mờ công lao
Người truyền lửa, binh lược cao
Dùng người tuyệt thế ngôi sao sáng ngời.

Tự hào quá! Việt Nam ơi
Những chàng trai Việt tuyệt vời làm sao
Đẹp trai cộng với tài cao
Chiến binh dũng cảm xá nào cam go.

Bao năm khát cháy mong chờ
Hôm nay đã đến bến bờ vinh quang
Nữ ngôi hậu, đế vương nam
Lâm môn song hỉ ngập tràn niềm vui.

Trang sử lẫm liệt chói ngời
Lần đầu tiên ấy ngàn đời không quên
Việt Nam xin mãi gọi tên
Thiêng liêng Tổ quốc vang rền chiến công.

© Vi Thanh Hoàng – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Chỉ cần biết đúng một thứ chúng ta sẽ có cuộc sống an nhiên đến hết đời

Vi Thanh Hoàng

Đời này cõi tạm mà thôi. Tu tâm tích đức cho đời yêu thương.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Suy nghĩ về tiêu đề

Suy nghĩ về tiêu đề "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã" của Đại Đức Haemin

Vậy thì “bước chậm lại” để ngắm nhìn vạn vật đang chuyển mình trong gió, bước chậm lại để ta thấu hiểu hơn về cuộc đời, về con người, hay đơn giản là bước chậm lại để gom nhặt những “mảnh người” của chính mình, để biết ta còn biết buồn, biết yêu, và biết tất thảy mọi cảm xúc như con người.

Mưa bóng mây

Mưa bóng mây

Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới

Đón chào ngày mới

Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.

Đợi

Đợi

Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình

Vẫn là chính mình

Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng

Lời hứa cuối cùng

“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

back to top