Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi vẫn luôn là người cô đơn

2011-12-28 10:01

Tác giả:


 

Blog Việt - Tôi luôn luôn là người cô đơn, dù cho quanh tôi có nhiều người quan tâm, săn sóc… Tôi luôn luôn là người cô độc, dù cho tôi đang ở giữa đám đông náo nhiệt... Đúng như một câu tôi đã đọc được ở đâu đó: "Rồi ai cũng bỏ em mà đi hết, chỉ có nỗi cô đơn là chung thủy mà thôi...”.

 

Chẳng biết phải nói về tôi như thế nào, thật buồn cười khi phải nói rằng tôi đã "mẫn cảm" với các "thành phần" yêu thương. Làm sao để trái tim lại rung động, lại thổn thức như trước kia? Có lẽ tôi đã quen với việc mặc định cho trái tim giữ nguyên những nhịp đập thường kì như thế... Bấy lâu nay trái tim mất cảm giác ấy chưa một lần được náo nhịp.

 

Không hiểu tại sao nhưng mỗi lần có một mối tình nào đó sự thực họ rất thương yêu tôi, vậy mà trái tim chỉ loạn nhịp ở một mức độ nào đó mà thôi, không thể hơn. Có đôi khi, tôi giật mình vì sợ mình đã dần vô cảm. Và vô cảm có lẽ luôn là sự ngụy biện cho một trái tim đã phải chịu quá nhiều nỗi đau. Nhưng biết phải làm sao bây giờ. Cảm xúc đã quá chai lì rồi…

 

Đã nhiều lần tôi cố "nặn" ra cho mình những cảm xúc tích cực, cố gắng hiểu xem mất đi cảm giác yêu thương và được yêu thương là thế nào. Rốt cuộc ai đó hãy trả lời cho tôi, nó như thế nào? Nó mang hình hài gì vậy? Thực ra hỏi những câu ngây ngô như thế cũng chỉ mong tìm lại được cảm giác xưa, cái cảm giác mà mỗi ngày xưa nó tự nhiên biết bao, đến tự nhiên mà đi cũng tự nhiên, không hứa hẹn mà cũng chẳng báo trước. Tôi vẫn thường nói với cậu con trai tôi thích rằng "Cuộc đời là một chuỗi những bức xúc lớn nhỏ". Uh đúng đấy, đâu phải cuộc đời chỉ có những nỗi buồn đâu. Nhưng phải thừa nhận rằng, qua cái nhìn của những người sống thiên về tình cảm như tôi thì... qua ít nhiều chuyện buồn cuộc đời cũng  giảm đi phần nhiều những niềm vui. Tất nhiên không thể phủ nhận rằng, niềm vui và hạnh phúc vẫn tồn tại quanh bạn, quanh tôi nhưng lại quá mờ nhạt và tôi chẳng thể nắm bắt.

co don

 

Rồi tôi cố gắng tự mình đi tìm lại cảm giác ấy, tôi cho phép mình đi lựa chọn bởi hơn hết, tôi muốn tìm lại cái cách mà tôi đã từng sống trước đây: luôn cười thật tươi,  yêu hết mình và sống quyết liệt. Vậy mà bây giờ tôi là thế này đây. Một con bé chỉ biết nghe những bản nhạc buồn da diết, đến lớp học chỉ ngồi một góc, không cười, không nói chuyện với ai. Tôi chỉ muốn làm bạn với đêm thôi. Những đêm mùa đông lạnh nằm trong chăn thế này, tôi chỉ muốn nghe mãi bài "Đêm nằm mơ phố". Tôi chỉ nghe nó khi trời đã lạnh, khi tôi cảm thấy cô đơn nhất, bởi đơn giản tôi nghĩ rằng, bài này chỉ có thể nghe vào những mùa lạnh thế này, nó không hợp với bất kì mùa nào khác trong năm. Nhưng có một điều khác xưa, tôi không còn khóc lặng lẽ trong đêm như những mùa đông xa ngái ấy nữa mà bây giờ khi đã trưởng thành hơn, khi đã chai lì hơn, nước mắt của tôi không thể chảy nữa. Hạnh phúc có thể là khi muốn khóc sẽ khóc được ngay cho thoải mái, để giải tỏa... nhưng tôi cảm thấy bất lực vì mình không thể khóc như xưa, cho dù lúc này, khóc có thể là một nhu-cầu!

 

Cõ lẽ đã quen với cuộc sống ấy nên tôi thấy mình không thể sống mà không có những khoảng lặng như vậy... Chính những nỗi đau xưa nay đã vô tình tạo nên một "Tôi" như thế hay chỉ là do tôi cố tình tạo ra để rồi mãi mãi bị vây bọc lấy và không thể nào thoát ra được? Nhưng dù là ai, dù thế nào đi nữa thì tôi vẫn muốn cảm ơn những giây phút như thế bởi nhờ đó, tôi nhận ra mình đang mất đi cảm giác nhưng cũng nhờ đó, tôi có cảm giác muốn đi tìm lại mình. 

 

Ở cạnh người con trai tôi thích, vẫn được nắm tay, vẫn ôm cậu ấy nhưng tôi không hề có cảm giác gì. Lạ thật đấy, vậy mà tìm kiếm bao lâu tôi vẫn luôn thấy mình khó hiểu.. Chỉ là thích thôi, có lẽ tôi vẫn chưa yêu, cái gọi là Tình Yêu dành cho cậu ấy còn quá cao để tôi chạm tới. Hay vì.. trái tim tôi không còn biết rung động là thế nào nữa và lâu nay nó vẫn đập nhịp nhàng, bình lặng như thế....

 

..."Và tất cả đổi thay rồi.

Và em nay cũng khác

Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa theo" (B.Kornilov)

 

  • Gửi từ email An Jess

 

Mời bạn cùng chia sẻ những tâm sự, bài viết cảm nhận về cuộc sống hay các sáng tác thơ, truyện ngắn của chính bạn với bạn đọc Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn

 

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogivet.com.vn - nhacvietplus.com.vn

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Radio nhé!

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Không bình thường

Không bình thường

Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

back to top