Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi mất phương hướng ở tuổi 23

2023-09-12 05:25

Tác giả: Trần Minh Hy


blogradio.vn - Người ta nói: "Khi ta mệt mỏi, nhà chính là nơi ta trở về", còn tôi thì sao? Tôi không biết nên như thế nào bây giờ nữa.

***

Tuổi 23 - Độ tuổi mà tôi phải bước ra ngoài xã hội chật vật kiếm từng đồng tiền. Đôi khi đi ngang những căn nhà to lớn, ngắm nhìn những con người thành đạt tôi thầm nghĩ: "Ôi sao người ta giàu thế, sao người ta giỏi thế?" Cứ thế cuộc sống cứ trôi qua một cách nặng nề và mệt mỏi. Dù đã cố gắng để học mọi thứ, cố gắng cải thiện bản thân nhưng dường như nó không hề dễ dàng như bản thân tôi nghĩ.

Tôi thất nghiệp. Chạy đi khắp nơi trong thành phố để tìm kiếm công việc nhưng ông trời luôn phụ lòng tôi. Tốt nghiệp tấm bằng cao đẳng không giúp tôi khá hơn trong cuộc sống. Các công việc đều có những yêu cầu mà tôi không có, họ chê tôi vì ngoại hình. Thậm chí tôi đã ứng tuyển làm công nhân, chấp nhận việc làm 12 tiếng và làm ca đêm để có công việc ổn định cuộc sống nhưng tôi đã rớt phỏng vấn vì không đủ chiều cao. Mỗi tháng đều nghĩ đến tiền nhà trọ, tiền điện, tiền nước, sinh hoạt phí... khiến tôi ngày càng áp lực.

Thực ra gia đình tôi cũng chẳng phải nghèo khó. Mẹ tôi làm nghề buôn bán cũng kiếm được khá nhiều tiền, ba tôi thất nghiệp nên chỉ phụ mẹ. Nhà tôi luôn có nhiều xung đột, ba mẹ tôi hay cãi nhau vì ba tôi hay lấy tiền đi nhậu, cá độ và ba có tính vũ phu. Bản thân thực ra cũng có rất nhiều tài lẻ cần được phát huy và cũng muốn học thêm ngoại ngữ như tiếng Anh, tiếng Nhật để phát triển trong tương lai hơn, nhưng mỗi khi tôi xin đi học ba tôi đều ngăn cản, hoặc chỉ cho tôi học vài hôm rồi bắt nghỉ vì ở nhà không có ai phụ làm để cho ba tôi "đi nhậu". Đỉnh điểm, năm tôi 15 tuổi, mẹ tôi sinh em bé, cuộc sống của tôi chính thức bị chôn vùi. Không học thêm, không được tham gia bất cứ hoạt động nào của trường bởi vì phải chăm em bé. Đi học là phải về ngay, trễ vài phút lại bị mắng chửi thậm tệ. Mẹ chẳng bảo vệ được cho tôi, đôi lúc tôi còn vì những lời nói của mẹ mà khiến bản thân bị ba đánh mắng, thỉnh thoảng vì muốn bảo vệ bản thân, mẹ tôi đổ trách nhiệm lên đầu tôi. Tôi muốn có tiền đi học thì phải làm việc cho ba mẹ tôi, sáng thức dậy lúc 3h để chạy ra phụ bán tới 7h kém thì đi học, đi học về thì phải làm hàng hóa tới 8 9h tối. Tôi đi muộn hay làm sai thì sẽ bị trừ tiền. Cứ thế họ kiểm soát tôi đến năm 20 tuổi, ba mẹ tôi ly hôn.

Lúc đầu, họ chia tài sản, tiền bạc rồi dọn đi. Họ rất nhanh đều có người mới, gia đình mới. Họ hứa căn nhà đang ở sẽ cho tôi, tôi muốn làm gì thì làm. Tôi ở được một thời gian, mẹ tôi bắt tôi về ở với mẹ để chăm sóc cho em. Ban đầu tôi không đồng ý vì không thích ở với dượng nhưng sau vì thấy em tôi còn nhỏ và tội nghiệp quá tôi cũng đồng ý. Căn nhà đó tôi cho thuê 5 triệu/ tháng để đóng tiền học. Còn về việc ở với mẹ, tôi phải tiếp tục việc chăm sóc em nhỏ, làm hàng và nấu nướng cho gia đình. Bản thân không có một chút thời gian nào cho riêng mình và cũng chẳng được mẹ cho một đồng nào vì mẹ nói có tiền thuê nhà rồi, vậy mà tháng nào mẹ tôi cũng gửi cho con riêng của dượng vài triệu. Sống được một thời gian khoảng 8 tháng, tôi và dượng bắt đầu sung đột, ông ta chửi mắng và đuổi tôi đi, ông ta nói với mẹ tôi: "Bà muốn ở với nó thì ở, muốn ở với tôi thì ở, bà chọn đi". Mẹ tôi im lặng và tôi thì dọn ra khỏi nhà, về căn nhà cũ của mình. Khoảng được 1 tháng sau, ba tôi bán hết đất đai, nhà cửa, chiếc xe hơi rồi xài hết tiền, sau đó dọn đồ về căn nhà tôi đang ở cùng với vợ mới của ông ta. Ông ta chửi tôi, nói với tôi rằng "Mày ở nhà của tao mà không nói tao tiếng nào", cứ thế ông ta và vợ mới của ông ta sống ung dung trong căn nhà đó. Vì quá áp lực, tôi dọn ra khỏi nhà và thuê một căn phòng trọ cùng với bạn của mình. Không may mắn, một tháng sau đó tôi bị trộm lấy mất chiếc xe máy duy nhất, lúc này tôi thật sự bất lực chẳng biết nói cùng ai. Tiền tôi để dành đành phải gom mua chiếc xe máy cũ để phục vụ việc đi làm, đi học. Vậy là tôi chẳng còn đồng nào.

Từ ngày hai người li hôn, tôi chưa bao giờ nhận được một đồng nào từ họ cả. Vì không đủ tiền sinh hoạt và đóng tiền học, tôi nghỉ học đại học và theo học ở trường cao đẳng vì nhẹ tiền hơn. Tôi xin làm công việc nhân viên bán hàng ở siêu thị rồi vừa học vừa làm. Cứ thế tôi kết thúc việc học ở cao đẳng. Ba mẹ tôi chưa bao giờ gọi điện hỏi thăm tôi xem có sống tốt hay không, có đủ tiền xài hay không, có khó khăn gì không... Mỗi lần cuộc gọi của họ gọi đến đều là vì cần tôi làm cho việc này việc kia mặc kệ tôi có bận gì hay không, nếu tôi không làm họ sẽ thái độ, chửi mắng.

Giờ đây, tôi - một đứa con gái bơ vơ giữa đời ở cái độ tuổi 23. Không gia đình, người thân hay bạn bè. Công việc không ổn định. Bản thân lại không có kỹ năng gì, cũng không giỏi ngoại ngữ. Đôi lúc tôi tiêu cực và trầm cảm. Người ta nói: "Khi ta mệt mỏi, nhà chính là nơi ta trở về", còn tôi thì sao? Tôi không biết nên như thế nào bây giờ nữa.

© Trần Minh Hy - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nhật Ký Chữa Lành | Blog Radio 861

Trần Minh Hy

người bước qua ranh giới của cuộc đời..

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Nếu sống với kiểu suy nghĩ này thì chắc chắn cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi bi kịch.

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Tính cách nổi bật nhất, không lẫn đi đâu được của người thuộc 4 nhóm máu A, B, AB, O là gì?

back to top