Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu không bao giờ mất đi, nó sẽ đến nơi cần thuộc về

2012-08-06 16:25

Tác giả:


Blogging 24/7

Tôi viết những dòng này trong một chiều mưa của Hà Nội - Hà Nội của anh, mưa cũng thuộc về anh. Tôi ấn tượng về Hà Nội qua những lời kể của anh, Hà Nội đẹp khi tôi nhìn qua con mắt của anh. Tôi yêu Hà Nội cũng từ tình yêu của anh. Vậy mà… khi tôi bước chân vào cuộc sống nơi đất Hà Thành này, thì anh lại không còn bên tôi nữa. 

Ngoài kia mưa vẫn nặng hạt, từng giọt nước đọng lại trên cửa kính, nhẹ lăn xuống dần dần, nhìn thật giống những giọt nước mắt. Hồ Tây gần như biến mất trong màn mưa trắng xóa. Tôi chợt nhớ lại ngày xưa, anh không bao giờ cho tôi tắm mưa cả. Không nói lí do, nhưng anh nhất quyết không đồng ý tắm mưa cùng tôi. Sau này tôi mới biết về những kí ức không vui của anh. Ngày ấy, con nhóc ương ngạnh là tôi đây luôn không chịu nghe lời anh. Mặc lời anh căn ngăn, tôi cứ dầm mưa suốt mấy tiếng đồng hồ trên những con phố và anh lặng lẽ dắt xe đi phía sau, anh từng nói: "không muốn tôi rời khỏi tầm mắt của anh trong màn mưa". Sau này, tôi vẫn thường tắm mưa, dù không có anh dõi theo nữa. Có lần, tôi thử xuống đi bộ và dắt xe dưới mưa giống anh ngày trước, mặc kệ cho bao người hối hả chạy trốn những cơn mưa rào đầu hạ, có một đứa con gái cứ lặng lẽ dắt chiếc xe máy đi dưới mưa, ướt sũng. Và khi mưa tạnh, đôi mắt tôi cũng chẳng kịp khô…  

Người ta nói thời gian là liều thuốc chữa trị tất cả. Hai năm qua, quả thực nỗi đau trong tôi cũng đã xoa dịu. Tôi từng ngỡ rằng, cả đời này tôi sẽ đau đớn, sẽ không thể quên được anh. Nhưng, chưa đầy hai năm, tôi cũng đã có thể sẵn sàng cho một khởi đầu mới, dù không dễ dàng gì. Hai năm qua đi, giờ đây mỗi khi nhớ đến anh, chỉ là khẽ nhói đau trong tim. Tôi cũng đã có thể nói về anh với người khác. Tôi cũng đã có thể khóc, mỗi khi nhớ anh đến mức không chịu nổi, mà chẳng cần phải kìm nén gì. Và đó là khi tôi hiểu, vết thương kia đã không còn nhức nhối nữa. Nhưng chưa một ngày anh rời khỏi trái tim tôi. Anh luôn luôn tồn tại, như một phần cuộc sống… 

Chưa một ngày anh rời khỏi trái tim tôi

Anh xa tôi sau một vụ tai nạn. Tôi mất anh bởi sự nông nổi của một đứa trẻ con. Sau tai nạn, anh không còn là anh của ngày trước. Tôi bước vào giai đoạn chuyển mình đầu tiên của cuộc đời. Và anh đã chọn cách rời xa tôi. Còn tôi chọn cách im lặng. Bạn bè anh trách cứ tôi, cha mẹ anh cầu xin tôi. Họ nói với tôi rằng, chỉ có tôi mới có thể giúp anh vào lúc này. Trong mắt họ, tôi trở thành một kẻ không có trái tim. Nhưng, chỉ có những kẻ trong cuộc như chúng tôi mới thấu. Anh thà chọn cách rời xa tôi, chứ nhất quyết không chấp nhận sự thương hại của tôi. Tôi thà đau đớn buông tay anh dù vẫn yêu, còn hơn đem lòng thương hại của mình hủy hoại anh. Đó là một điều ngu ngốc mà cả đời sau tôi phải hối hận,  vì “cái tôi” cá nhân mà chúng tôi đã đánh mất đi tình yêu của mình_một cái giá quá đắt.

Hai năm qua, chưa một ai nhìn thấy tôi rơi nước mắt, kể cả khi anh gặp tai nạn, khi anh đau đớn bởi những lần điều trị, hay cả khi anh rời xa mãi mãi. Họ nhìn tôi bằng ánh mắt căm giận, họ tặng tôi những lời lẽ cay nghiệt nhất, thậm chí bạn thanh mai trúc mã của anh còn lao vào muốn đánh tôi. Tất cả tôi chỉ dùng một sự im lặng để đáp trả. Và khi buông mình về với đêm tối, tôi hoàn toàn gục ngã. Họ có thể khóc, họ có thể kêu gào tên anh, còn tôi thì sao? Tôi khoác lên mình một gương mặt hoàn hảo. Tôi lao vào với những kì thi cuối cấp. Tôi bước chân vào một cuộc sống mới của đất Hà thành với những kết quả mĩ mãn, thỏa lòng tất cả những mong đợi ở tôi. Dù sao, tôi đủ lí trí để biết mình phải tiếp tục cuộc sống của mình, tôi đủ vô cảm để giấu đi tất cả những đau đớn đằng sau một bộ mặt hoàn hảo. Chỉ có đêm tối mới biết những đớn đau không thành lời của tôi. Chỉ có mưa mới thấm hết những nỗi nhung nhớ quằn quại của tôi. Tôi giận anh, tôi trách cứ anh, và hơn hết tôi căm ghét bản thân mình. Tôi cứ sống như vậy, ban ngày đeo lên mình một gương mặt tươi cười, hòa vào dòng chảy cuộc sống không ngừng nghỉ, đêm về lại trả mình vào nỗi đau và nỗi nhớ. 

Hai năm qua, có không ít người tìm đến với tôi, nhưng tôi thậm chí còn không cho họ cơ hội để nảy sinh tình cảm. Tôi đóng chặt trái tim mình, với nỗi đau và nỗi nhớ mang tên anh. Cho đến một ngày… “Tớ không hề muốn cậu quên người ấy. Vì giả sử sau này ta có xa nhau, tớ cũng không muốn cậu nhanh chóng quên mất tớ.” Có một người, lì lợm đến mức làm tôi phải đầu hàng. Một người hoàn toàn khác xa anh, nhưng luôn nhắc tôi nhớ về anh một cách chân thật nhất. 

Tôi bắt đầu tìm lại được nụ cười của mình. Và cũng bắt đầu đối diện với những kí ức về anh. Tình yêu của anh, không bao giờ mất đi, tôi biết điều đó _ Nó sẽ trở về nơi mà nó cần thuộc về _ trong trái tim tôi. Mãi mãi… 

  • Gửi từ wind wind email wind.mhm@

Lời tác giả: Mình là một người rất yêu mến Blog Việt và thường xuyên theo dõi. Chưa bao giờ mình trải lòng mình với người khác. Nhưng hôm nay thật sự muốn chia sẻ với Bog Việt. Giống như một món quà dành cho tình yêu đầu đời, dành cho những kí ức đẹp đẽ mà người ấy đã tặng cho mình. Và những dòng này, mình muốn nhờ Blog Việt dành tặng cho anh. Cảm ơn bạn rất nhiều. Mình vẫn sẽ luôn theo dõi và ủng hộ Blog Việt:)

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

back to top