Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thư gửi em gái giữa mùa thi

2009-07-09 15:36

Tác giả:


Blog Việt - Bởi vì “Gió có thể thổi tắt một ngọn lửa to nhưng nó sẽ thổi bùng lên ngọn lửa âm ỷ”, hãy giữ chặt niềm tin vào mình em nhé!

 

Em gái yêu quý của chị!

 

Vậy là em đang đi những bước chân đầu tiên đến ngưỡng cửa của sự trưởng thành. Năm năm qua, chị hai lần đi thi Đại học, một lần đi coi thi Đại học, và lần đầu tiên chị đưa em đi thi và trực tiếp trải nghiệm cảm giác có sĩ tử đi thi. Thật lạ, nhìn những khuôn mặt lo âu, thấp thỏm, mệt mỏi của các bác phụ huynh chị lại thấy những giận hờn vu vơ khi ngày xưa bố mẹ để chị ra Hà Nội một mình thi Đại học thật là trẻ con. Lúc này chị thấy may mắn vì bố mẹ chúng ta không phải trải qua cảm giác đó. Bố mẹ có quá nhiều lo toan vất vả rồi. Hơn em 5 tuổi nên đôi khi chị thấy mình vô dụng vì không đủ tinh tế để hiểu hết suy nghĩ của em.

 

Hôm nay, đón em sau khi thi môn Toán vào Đại học, nhìn em cắn chặt môi để không bật khóc trước chị vì làm bài thi không như ý muốn, vì sợ chị thất vọng mà chị thương quá, thấy việc chờ đợi em thi xong vô tình gây cho em cảm giác có lỗi, tự nhiên muốn truyền cho em chút cảm giác ngang tàng, mạnh mẽ ngày trước khi không có ai chờ đợi ngoài cổng trường của chị. Và muốn nói với em  thật nhiều điều ...

 

Em gái thân yêu!

 

Chị - cô gái 23 tuổi vừa rời ngưỡng cửa Đại học, hoàn thành xong giấc mơ thứ hai của cuộc đời, và để giấc mơ đầu tiên như em đang làm lúc này hoàn thành chị cũng phải trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc và khó khăn. Những thách thức đi qua của chị có thể tầm thường hơn so với người khác nhưng nó lại là trải nghiệm chỉ dành riêng cho chị, giúp chị trưởng thành, chị không biết em có hiểu hết, nhưng chị vẫn muốn em nghe, biết đâu em gái của chị sẽ vững tin hơn vào bản thân, để sải bước thật tự tin dù giông bão có ập đến.

 

Ảnh minh họa: Dungcannon

 

Khi em là cô nhóc lớp 7, em không thể hình dung được cái tai họa giáng xuống với gia đình mình, một nữ sinh sắp bước vào ngưỡng cửa lớp 12 như chị phải buộc lớn lên, nén nỗi đau, không bật khóc, vứt bỏ xấu hổ ích kỷ của cô gái mới lớn, chỉ giữ lại duy nhất cho mình niềm tin vững vàng là: “mọi chuyện sẽ ổn” để bên bố mẹ qua giai đoạn khó khăn ấy. Khi bão tố đi qua thì giấc mơ vào Đại học của chị không thành. Thương chị, mẹ động viên chị đi học Cao đẳng cho có bạn có bè. Nhập trường cảm giác tủi thân và lòng tự tôn nổi lên, thu gói đồ đạc về Bắc Giang, lần thứ hai chị tiếp tục vững tin: “Con sẽ thi lại, con phải học Đại học”.

 

Năm lớp 13 làm dang dở nhiều thứ của chị, những người bạn thân chưa kịp tôi luyện qua khó khăn, những tình cảm học trò vu vơ không đủ níu giữ người ta thành một nửa thật sự của mình, những điều ra tiếng vào của mọi người xung quanh vì trượt Đại học...nhưng nó cũng mang lại cho chị những thứ quan trọng: những người bạn mới đồng cảnh, luôn luôn động viên nhau mọi lúc có thể, những người đi trước thổi niềm lạc quan để chị luôn kiêu ngạo tin rằng mình có thể làm được mọi thứ. Và lại thêm một lần niềm tin giúp chị hạnh phúc, bước vào Đại học không liên hoan, không ồn ào, chỉ nhằm mục đích nhắn nhủ với em là: “Việc vào Đại học đối với những đứa trẻ nông dân là điều bình thường”. Chẳng phải em đã tin và nuôi dưỡng điều đó cho tới ngày hôm nay sao? , vậy mà lại nói “chị thất vọng về em lắm hả?” Nhóc con! Chị không thất vọng chút nào cả? Vẫn là lời nói muôn thủa, em nghe cũng phát ngán: “Đừng để hối hận vì mình chưa gắng hết sức”. Mà em đã từng bảo: Không có thất bại chẳng qua là thành công bị trì hoãn thôi. Thế nên, dù kết quả như thế nào thì đừng bao giờ mất niềm tin nhé, cơ hội chưa hết thì không được dừng lại.

 

Một giai đoạn trong hành trình cuộc đời, chị đã đi qua, hơn ai hết chị mong con đường em đi ít gập ghềnh, ít chông gai hơn. Thế nhưng thử thách và thất bại sẽ làm em trưởng thành thực sự, đó là bài học dành cho riêng em không ghi trong cuốn sách nào cả.

 

Và cũng bởi vì “Gió có thể thổi tắt một ngọn lửa to nhưng nó sẽ thổi bùng lên ngọn lửa âm ỷ”, hãy giữ chặt niềm tin vào mình em nhé!

 

Yêu em nhiều!

 

Gửi từ email Minh Tâm – xuong_rong_da_280586

 

  • Chia sẻ của độc giả

 
Ho ten: TM
Dia chi: LA
E-mail: hoatulip_usd89@yahoo.com
Tieu de: forever...
Noi dung: Nhớ lắm, yêu lắm thời học sinh trong sáng , hồn nhiên và mãi không quên. Bây giờ là cố gắng hết mình để đến ước mơ...


Ho ten: Nguyen Minh Tam
Dia chi: Ha tinh
E-mail: minhtam2208@gmail.com
Tieu de: Dong cam
Noi dung: Dù xa và chưa bao giờ gặp những có lẽ chúng ta có duyên vì có nhiều điểm tương đồng bạn ạ! Tôi cũng tên Minh Tâm và tôi cũng có cô em gái nhưng năm nay nó đã tốt nghiệp đại học và ra trường rồi. Tôi cũng luôn cố gắng hết mình để mình mãi là người chị, người bạn thân nhất của em gái. Và qua bài viết của bạn tôi cũng thấy những cảm xúc của chúng ta rất giống nhau chỉ có điều mình không nói ra được những điều như thế này. Chúc hai chị em luôn vui và thành đạt nhé! 

Ho ten: hứaphátduy
Dia chi: 18/2 học lạc-P8-kv1-mỹtho-TG
E-mail: huaphatduy2506@yahoo.com.vn 
Tieu de: CamNhan
Noi dung: Ai cũng có 1 thời để nhớ, nhớ lắm 1 thời học sinh nhỉ, hồn nhiên, vô tư quá. Khi lớn lên không biết ta còn giữ lại được chút gì để nhớ không?

Ho ten: snaile
Dia chi: HD
E-mail: snaile.hien@gmail.com
Tieu de: kết nối
Noi dung: "em không thể hình dung được cái tai họa giáng xuống với gia đình mình, một nữ sinh sắp bước vào ngưỡng cửa lớp 12 như chị phải buộc lớn lên, nén nỗi đau, không bật khóc, vứt bỏ xấu hổ ích kỷ của cô gái mới lớn, chỉ giữ lại duy nhất cho mình niềm tin vững vàng là: “mọi chuyện sẽ ổn” để bên bố mẹ qua giai đoạn khó khăn ấy". Những điều bạn trải qua cũng là những điều mình đã trải qua, đó là vào buổi học cuối cùng của lớp 12. Mình về nhà và biết tin tai họa đó, lúc đó mình chỉ nghĩ phải làm sao cố gắng vượt qua được khó khăn này, phải ở bên cạnh bố mẹ lúc này... Năm nay em út mình cũng thi đại học và mình cũng là người đưa út đi thi. Cám ơn bạn đã nói lên những điều này, đó cũng là cảm xúc của mình. Chúc chị em bạn thành công!


Ho ten: Trần Minh Tâm
Dia chi: Huế
E-mail: tmtam@trt.vn
Tieu de: Một người anh!
Noi dung: Tôi cũng có một người em gái năm nay cũng thi vào Đại học, và tôi là anh!. Một người anh thì không thể gần gũi em gái như một người chị được. Nhưng bất cứ lúc nào tôi vẫn luôn nghĩ và lo lắng cho "cô bé Bo*".

 Ho ten: nguyễn huyền trang
Dia chi: hà nội
E-mail: huonghvtc_46@yahoo.com
Tieu de: ý nghĩa
Noi dung: bạn là 1 người chị thật tuyệt vời!

Ho ten: Trương Đức
Dia chi: Yên Dũng, Bắc Giang
E-mail: hoangtuyeu_ix@yahoo.com
Tieu de: Chuyện của bạn cũng giống như tôi
Noi dung: Sao chuyện của bạn và tôi giống nhau đến thê! Đến từng chi tiết. Tôi cũng ở BG, cũng 23t, cũng 2 lần thi ĐH, và tôi vừa coi thi ĐH Khối A 2009. Tôi cũng có em trai năm nay thi ĐH. Tôi hiểu cảm giác của bạn. Em trai tôi cũng là thi lần 2, lại đã 1 năm trên HN, điểm thi thì gần nhà nên tôi đã để nó tự đi thi còn tôi đi trông thi. Ngồi trong phòng nhìn những thí sinh thi mà lại nhớ ngày xưa mình đi thi, rồi trượt, rồi lại buồn khi biết em trai mình làm toán không tốt.Cũng may mà 2 môn sau nó làm cũng ổn nên vẫn còn hy vọng. Chúc cho niềm vui sẽ nở rạng rỡ trên khuôn mặt em gái bạn và gia đình bạn sau 1 tháng nữa. Thân!

Ho ten: Táo
Dia chi: HP
E-mail: bo_oppa@yahoo.com.vn
Tieu de: Sắp!
Noi dung: Tròn 1 năm nưã mình cũng sẽ thi. Mình vẫn đang cố, cho ngưỡng cưả lớn đầu tiên cuả cuộc đời. Mình luôn tin mình có thể làm đc mọi thứ. Nhưng lần này mình đã hơi chùng xuống. Mình ko mất tự tin vào khả năng, cũng ko sợ trượt. Mình tin ngoài ĐH có nhiều con đường khác có thể dấn bước trong cuộc đời này. Mình chỉ sợ nỗi thất vọng từ gia đình mình nếu mình ko đỗ. Nói ko ngoa, mình đang học cho gia đình. Nhưng mình chấp nhận như thế. Mình sẽ gác ước vọng lại 1 thời gian để hoàn thành giấc mơ cuả những người mình yêu quý. Tin đi, mình sẽ làm đc!

 

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.

Cuộc sống bạn muốn là gì?

Cuộc sống bạn muốn là gì?

tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

back to top