Thư gửi em gái giữa mùa thi
2009-07-09 15:36
Tác giả:
Blog Việt - Bởi vì “Gió có thể thổi tắt một ngọn lửa to nhưng nó sẽ thổi bùng lên ngọn lửa âm ỷ”, hãy giữ chặt niềm tin vào mình em nhé!
Em gái yêu quý của chị!
Vậy là em đang đi những bước chân đầu tiên đến ngưỡng cửa của sự trưởng thành. Năm năm qua, chị hai lần đi thi Đại học, một lần đi coi thi Đại học, và lần đầu tiên chị đưa em đi thi và trực tiếp trải nghiệm cảm giác có sĩ tử đi thi. Thật lạ, nhìn những khuôn mặt lo âu, thấp thỏm, mệt mỏi của các bác phụ huynh chị lại thấy những giận hờn vu vơ khi ngày xưa bố mẹ để chị ra Hà Nội một mình thi Đại học thật là trẻ con. Lúc này chị thấy may mắn vì bố mẹ chúng ta không phải trải qua cảm giác đó. Bố mẹ có quá nhiều lo toan vất vả rồi. Hơn em 5 tuổi nên đôi khi chị thấy mình vô dụng vì không đủ tinh tế để hiểu hết suy nghĩ của em.
Hôm nay, đón em sau khi thi môn Toán vào Đại học, nhìn em cắn chặt môi để không bật khóc trước chị vì làm bài thi không như ý muốn, vì sợ chị thất vọng mà chị thương quá, thấy việc chờ đợi em thi xong vô tình gây cho em cảm giác có lỗi, tự nhiên muốn truyền cho em chút cảm giác ngang tàng, mạnh mẽ ngày trước khi không có ai chờ đợi ngoài cổng trường của chị. Và muốn nói với em thật nhiều điều ...
Em gái thân yêu!
Chị - cô gái 23 tuổi vừa rời ngưỡng cửa Đại học, hoàn thành xong giấc mơ thứ hai của cuộc đời, và để giấc mơ đầu tiên như em đang làm lúc này hoàn thành chị cũng phải trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc và khó khăn. Những thách thức đi qua của chị có thể tầm thường hơn so với người khác nhưng nó lại là trải nghiệm chỉ dành riêng cho chị, giúp chị trưởng thành, chị không biết em có hiểu hết, nhưng chị vẫn muốn em nghe, biết đâu em gái của chị sẽ vững tin hơn vào bản thân, để sải bước thật tự tin dù giông bão có ập đến.
Ảnh minh họa: Dungcannon |
Khi em là cô nhóc lớp 7, em không thể hình dung được cái tai họa giáng xuống với gia đình mình, một nữ sinh sắp bước vào ngưỡng cửa lớp 12 như chị phải buộc lớn lên, nén nỗi đau, không bật khóc, vứt bỏ xấu hổ ích kỷ của cô gái mới lớn, chỉ giữ lại duy nhất cho mình niềm tin vững vàng là: “mọi chuyện sẽ ổn” để bên bố mẹ qua giai đoạn khó khăn ấy. Khi bão tố đi qua thì giấc mơ vào Đại học của chị không thành. Thương chị, mẹ động viên chị đi học Cao đẳng cho có bạn có bè. Nhập trường cảm giác tủi thân và lòng tự tôn nổi lên, thu gói đồ đạc về Bắc Giang, lần thứ hai chị tiếp tục vững tin: “Con sẽ thi lại, con phải học Đại học”.
Năm lớp 13 làm dang dở nhiều thứ của chị, những người bạn thân chưa kịp tôi luyện qua khó khăn, những tình cảm học trò vu vơ không đủ níu giữ người ta thành một nửa thật sự của mình, những điều ra tiếng vào của mọi người xung quanh vì trượt Đại học...nhưng nó cũng mang lại cho chị những thứ quan trọng: những người bạn mới đồng cảnh, luôn luôn động viên nhau mọi lúc có thể, những người đi trước thổi niềm lạc quan để chị luôn kiêu ngạo tin rằng mình có thể làm được mọi thứ. Và lại thêm một lần niềm tin giúp chị hạnh phúc, bước vào Đại học không liên hoan, không ồn ào, chỉ nhằm mục đích nhắn nhủ với em là: “Việc vào Đại học đối với những đứa trẻ nông dân là điều bình thường”. Chẳng phải em đã tin và nuôi dưỡng điều đó cho tới ngày hôm nay sao? , vậy mà lại nói “chị thất vọng về em lắm hả?” Nhóc con! Chị không thất vọng chút nào cả? Vẫn là lời nói muôn thủa, em nghe cũng phát ngán: “Đừng để hối hận vì mình chưa gắng hết sức”. Mà em đã từng bảo: Không có thất bại chẳng qua là thành công bị trì hoãn thôi. Thế nên, dù kết quả như thế nào thì đừng bao giờ mất niềm tin nhé, cơ hội chưa hết thì không được dừng lại.
Một giai đoạn trong hành trình cuộc đời, chị đã đi qua, hơn ai hết chị mong con đường em đi ít gập ghềnh, ít chông gai hơn. Thế nhưng thử thách và thất bại sẽ làm em trưởng thành thực sự, đó là bài học dành cho riêng em không ghi trong cuốn sách nào cả.
Và cũng bởi vì “Gió có thể thổi tắt một ngọn lửa to nhưng nó sẽ thổi bùng lên ngọn lửa âm ỷ”, hãy giữ chặt niềm tin vào mình em nhé!
Yêu em nhiều!
Gửi từ email Minh Tâm – xuong_rong_da_280586
Ho ten: hứaphátduy Ho ten: snaile
Ho ten: nguyễn huyền trang Ho ten: Trương Đức Ho ten: Táo |
TIN LIÊN QUAN | |
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ôm trọn một vòng tay
Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.
Lời nói tỉnh ngộ: Tiền lương bạn vất vả cày mỗi tháng chỉ bằng bữa ăn nhẹ của người khác, hãy sống vì điều này!
Ý nghĩa của việc đi làm không quá phức tạp như chúng ta tưởng.
Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ
Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì
Tiếng lòng anh
Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.
Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ
Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.
Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần
Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.
Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!
Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống
10 thói quen dành cho người bắt đầu tìm kiếm cuộc sống chất lượng, làm được 5 điều cũng đủ tiến bộ đầy bất ngờ
Muốn cuộc sống sang trang, hãy bắt đầu với những thói quen này.
Lời hứa tháng mười (Phần 3)
Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.