Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thư Gửi Con

2024-02-16 06:10

Tác giả: Trần My


Gửi con yêu của mẹ!

Mẹ vẫn nhớ rất rõ, ngày mình nhận ra bên trong bụng, đang có một sinh linh bé bỏng đang lớn lên từng ngày. Con đã đến với mẹ vào một ngày thật đẹp. Trời xanh mây trắng nắng vàng. Mọi việc trong ngày hôm đó, tất cả đều hoàn hảo một cách lạ kỳ. Con yêu! Dường như cả thế giới đều đang đều chuẩn bị để chào đón con đến với thế gian này!

Thế nhưng, ngược lại với sự chào đón của thế giới dành cho con. Mẹ không hề cảm thấy hạnh phúc, mà thay vào đó là một nỗi lo lắng và hoang mang đến tột độ. Sợ không cho con được một gia đình hạnh phúc, sợ mình không đủ khả năng để nuôi dạy con trở thành người, sợ con sẽ bị thua thiệt. Nhưng mẹ nhận ra, những lý do ấy, đang chỉ bao biện cho một lý do lớn hơn hết, đó chính là tương lai của mẹ. Tương lai ấy còn rất dài, mẹ không thể chôn vùi tuổi thanh xuân của mình vào con. Đôi tay mẹ run run khi nhìn vào chiếc que thử thai đang hiện lên hai vạch đỏ chói. Khoảnh khắc ấy! Mẹ thật sự, thật sự rất sợ!

Rồi một ý nghĩ xấu xa, chợt thoáng qua trong suy nghĩ còn non nớt của mình. Mẹ phải bỏ đi giọt máu đang dần thành hình ra khỏi cơ thể. Mẹ không thể để con ra đời. Nghĩ là làm, mẹ nhanh chóng đi đến bệnh viện để phá thai.

Mẹ nằm lên bàn siêu âm với một tâm trạng phức tạp và những cảm xúc khó tả xen lẫn vào nhau. Tưởng chừng mẹ sẽ thành công trong việc sẽ đưa con ra khỏi cơ thể mình. Thế nhưng… hình ảnh bảo bối dần dần xuất hiện trước mắt. Đôi tay nhỏ xíu xiu của con đang cử động ngọ nguậy trong bụng, lại khiến mẹ không kìm được nước mắt mà rơi xuống. Con yêu! Xin lỗi con! Con đáng yêu vậy mà, mẹ lại từng có ý định muốn bỏ đi món qùa vô giá này!

Rồi bác sĩ cũng cho mẹ nghe tim thai. Tiếng bịch…bịch…bịch cứ thế nối đuôi nhau như một đoàn tàu dài, vang vọng bên tai mẹ. Nước mắt mẹ tiếp tục rơi, nhưng không phải vì buồn bã, mà đó chính là giọt nước mắt của hạnh phúc. Khoảnh khắc đấy, mẹ chợt nhận ra, mình đã quá sai. Bản thân mình đã quá ích kỷ khi đã muốn phá bỏ giọt máu ấy. Con cũng là một sinh linh đang thành hình, con cũng có quyền được sống! Mẹ không được quyền tước đi cơ hội của con đến với thế giới này.

Mẹ ra khỏi bệnh viện cùng “món quà” của mình. Đôi tay bất giác sờ lấy bụng, cảm nhận sự sống của con, đôi môi cũng vô thức tạo thành một vòng cung tuyệt đẹp. Niềm hạnh phúc trong phút chốc đã hoàn toàn xóa đi những nỗi sợ ban đầu của mẹ. Trong giây phút ấy, mẹ đã hạ quyết tâm, cho dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa. Mẹ sẽ dùng hết tình yêu thương của mình, để đưa bảo bối đến với thế giới này. Bởi cuộc sống, còn rất nhiều điều tuyệt vời. Mẹ sẽ cùng con trải nghiệm những điều tuyệt vời ấy!

Điều gì tới cũng sẽ tới, những cơn ốm nghén khiến mẹ không thể nào giấu được ông bà ngoại. Mẹ thấy rõ được sự thất vọng từ trong ánh mắt của bà, và sự tức giận từ trong ánh mắt của ông. Mặc dù mang trong mình một tâm thế tội lỗi và áy náy. Nhưng ý nghĩ mong muốn đưa con đến với thế giới này vẫn lớn hơn rất nhiều. Đôi tay mẹ vô thức ôm lấy bụng mình, bảo vệ lấy con. Đôi mắt mẹ nhắm nghiền lại chờ đợi cơn trút giận từ ba của mình.

d5159c80-d8c9-47a2-981d-a3a4ea0590d9

Thế nhưng… ông bà đã không đánh, giây phút ấy, mẹ đã nhìn thấy giọt nước mắt của ông, một người đàn ông mạnh mẽ, chưa bao giờ khóc trước mặt mọi người. Khoảnh khắc ấy, trái tim mẹ như bị ai giằng xé, đau đến ruột thấu tâm can. Nhưng vì sự sống của con… mẹ đã quỳ xuống cầu xin ông bà ngoại để mình có thể đưa con đến với thế giới này. Sau một hồi trầm ngâm, ông bà ngoại cũng đồng ý, nhưng với điều kiện rằng con phải có cha. Con phải đến thế giới này, với một gia đình đầy đủ và hạnh phúc!

Tối đó, mẹ đã suy nghĩ về lời đề nghị này rất nhiều. Thú thật, đôi khi mẹ cũng đã từng có ý định sẽ cho ba con biết về sự tồn tại của bảo bối. Nhưng nỗi sợ khi con phải sống trong một gia đình không hạnh phúc, đã khiến mẹ lần nữa ích kỷ giấu đi danh tính ba con. Mẹ sợ! Sợ con yêu sẽ bị tổn thương, mẹ sợ con đau lòng, sợ con sẽ không có một tuổi thơ trọn vẹn vì một gia đình không hạnh phúc. Bởi mẹ cũng đã từng trải qua, vậy nên mẹ đã không muốn cuộc đời của bảo bối sẽ giống mình.

Bé yêu! Con đừng giận mẹ nhé! Mẹ sẽ yêu thương con thật nhiều, sẽ dùng gấp đôi tình cảm của mình để yêu bảo bối của mẹ. Và mẹ sẽ thay ba chăm sóc, đồng hành cùng con đến hết cuộc đời này. Hãy luôn nhớ rằng, mẹ yêu con rất nhiều!  

Thời gian trôi qua thật mau! Bé yêu của mẹ giờ đã được năm tháng. Bụng mẹ ngày càng to hơn, niềm hạnh phúc của mẹ cũng vì thế mà lớn theo. Được cảm nhận từng nhịp đập đầu tiên, từng hơi thở kết nối, từng cử động xíu xiu của con, tất cả đều khiến cảm xúc của mẹ vỡ òa. Mẹ hồi hộp chờ đợi đếm ngược từng ngày, để được nhìn thấy con yêu chào đời. Để có thể gặp mặt món quà mà tạo hóa đã tặng cho mẹ, chỉ riêng mình mẹ.

Cuối cùng ngày sinh cũng tới, cả nhà ai cũng mong được gặp con. Khoảnh khắc, mẹ được đẩy vào phòng chờ sinh, dường như một lần nữa mẹ thấy được giọt nước mắt của ông ngoại con. Cả ông bà đều lo lắng cho cả con và mẹ nhiều lắm đấy! Vậy nên, bé con, sau này hãy cùng mẹ yêu thương ông bà ngoại thật nhiều, thật nhiều nhé!

Trong phòng chờ sinh, giờ đây chỉ còn mẹ cùng các sản phụ khác. Những tiếng la hét thất thanh, những cơn đau đẻ, đã dọa mẹ đôi chút. Mẹ thực sự sợ hãi, thế nhưng cú đạp đúng lúc của con đã khiến lòng mẹ yên tâm và không còn cảm giác khi nãy.

Cơn đau bắt đầu xuất hiện và ngày càng tăng dần theo thời gian. Mẹ cắn chặt môi chịu đựng, bằng tất cả tình yêu thương, mẹ đã cố hết sức để đưa con đến với thế giới này một cách bình an và khỏe mạnh. Và đương nhiên, mẹ có thể cảm nhận được, con cũng đang cố gắng vùng vẫy vươn mình về phía trước, để có thể nhìn thấy ánh sáng. Để có thể đến bên và ôm lấy mẹ!

Ngày 15.10 vào lúc 2h00 chiều, con bắt đầu tiếng khóc đầu đời. Giọt nước mắt mẹ cũng rơi xuống vì hạnh phúc khi nhìn thấy con đã đến với thế giới này bình an và khỏe mạnh. Cả mẹ và con đều đã xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ này. Hai mẹ con chúng ta đã được gặp nhau. Với mẹ đó chính là phần thưởng quý giá nhất cho sự kiên trì của mình.

Khoảnh khắc nhìn thấy bé cưng của mẹ, mặc dù đau đớn và cơ thể chẳng còn một chút sức lực nào. Nhưng mẹ vẫn nở một nụ cười thật tươi, vươn tay dịu dàng đón con vào lòng. Mẹ khẽ ôm lấy con dịu dàng, như ôm lấy cả bầu trời. Dường như con đã cảm nhận được giọng nói quen thuộc, và hơi ấm từ mẹ, nên đã không còn khóc, mà ngoan ngoãn nằm trong lòng. Ôm lấy bảo bối của mình, mẹ đã thề với lòng mình rằng: “Mặc cho bão giông, mẹ sẽ chở che con cả đời này!”

Giờ đây! Trước mắt mẹ, con đã là một cô bé ba tuổi xinh xắn và lanh lợi. Mọi người ai ai cũng đều yêu quý con. Họ dường như không còn để ý đến việc, mẹ có còn là single mom hay không rồi! Nhìn đôi chân ngắn tũn đang lon ton hướng về phía mình, miệng bi bô bập bẹ gọi mẹ. Mẹ càng chắc chắn thêm về quyết định năm đó là đúng đắn.

Cảm ơn con đã phát tín hiệu kịp thời, khiến mẹ tỉnh ngộ để có một quyết định đúng đắn. Cảm ơn con đã bao dung và chấp nhận ở lại đồng hành cùng mẹ! Nếu ngày xưa, mẹ quyết định phá bỏ đi con, thì giờ đây đã không có được món quà quý giá này!

Con yêu! Cảm ơn con đã đến bên cuộc đời mẹ! Mẹ yêu con!

© Trần My - blogradio.vn

 

Mời xem thêm chương trình:

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top