Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng 3 - hoa gạo - vị ngọt tuổi thơ

2012-03-27 17:51

Tác giả:


Blogging 24/7

Nhận một tin nhắn từ "đệ tử ngốc": “Tháng 3 mà, thời tiết thất thường. Sư phụ nhớ để ý đấy”, chợt nhận ra - tháng 3 đã về rồi đấy nhỉ?

Nơi xa. Đi giữa trời tháng 3 chợt thấy lòng quạnh quẽ. Nhớ!

Tháng 3 với cái rét Nàng Bân, gió nhè nhẹ nắng nhàn nhạt khắp đất trời đìu hiu phủ một màu buồn, như nỗi niềm thương nhớ của người thiếu phụ gửi vào từng đường kim mũi chỉ cho chồng ở nơi xa thật xa. Tháng 3 cây bàng già trước cổng ký túc xá thêm vòng tuổi  mới bắt đầu nhú những lộc non, tháng 3 cánh đồng quê xanh mát rượi màu xanh lúa mới,giờ đang là lúc lúa bắt đầu trổ "bông", với lũ trẻ chăn trâu là trổ "đằng" hay "đồng". Những chiều ngợp gió, vắt vẻo trên lưng trâu, trên tay là một nắm lúa non đang còn đóng "kén" và miệng không ngừng nhai chóp chép. Cái vị sữa mát dịu của những hạt lúa chưa thành hình, vị ram ráp của lớp vỏ mềm là ký ức tuổi thơ không gì đánh đổi được.  Tháng 3 với mùa xuân, tháng 3 trời thôi không còn buốt giá. Nắng cũng vừa lên, màu trắng lóa không đủ làm nóng nhưng khiến người ta phải nhep mắt mỗi khi bước ra đường. Lòng người chợt ấm lại có cái gì đó da diết rồi lâng lâng. Cảm giác buổi giao thời chăng!

Tháng 3 chính là thời điểm viên mãn nhất của đám cải bên sông, nở bung ra những chuỗi hoa vàng như một lời chào từ biệt gió rét hanh hao của mùa đông, nhưng dường như vẫn còn lưu luyến gì mà chúng khắc khoải tới lạ, nồng lên một mùi hoang hoải ngây ngấy mà có lần chơi trốn tìm giữa bãi bồi hoa cải ấy ta đã say như người bị đánh thuốc mê. Cho tới giờ dù đi xa cách mấy, cứ mỗi khi tháng 3 trở lại, lòng ta bất giác tìm về dư vị quê nhà xưa, với triền đê lộng gió. Thả trôi mình trong ký ức nhuộm vàng chỉ chốc lát thôi nhưng thấy bình yên lắm lắm. Rồi mỗi khi mỏi mệt quá, lại muốn trở về, muốn được nằm dài, chìm ngập thân hình trong hoa cải, kiếm tìm một giấc ngủ khoan khoái như thuở bé dại. Gió mơn man ru, hoa ôm ấp, những cách bướm rập rình…

 


Tháng 3, những sáng sớm mù sương. Bước chân ra đường, cách nhau 5 bước là không thấy gì. Cảm giác bồng bềnh như trôi trên mây. Thích thú đùa nghịch. Rồi giữa mênh mông màu trắng ấy, màu đỏ chót của hoa gạo hiện lên như một hoa tiêu dẫn đường thông minh đưa ta ra đầu làng, bước vào con đường tới trường thân thuộc. Để khi tan học về, cả đám hò nhau trèo lên từng cành, cố hái thật nhiều hoa gạo, uống lấy uống để vị mât ngọt của hoa, của sương sớm chưa vội tan thơm mùi nắng mới. Thuở bé, ta đã từng ngây ngốc hỏi mẹ: "Trong hoa đó có gạo để nấu cơm ăn hả mẹ!?". Rồi ngơ ngác trước cử chỉ xoa đầu, một cái ôm siết nhẹ và nụ cười hiền của me: “Lớn nhanh đi! Lớn nhanh rồi con sẽ biết…”. Và ta cố ăn thật nhiều để lớn nhanh như Thánh Gióng. Có đứa bé nào tuổi thơ gắn với hoa gạo lại không nghĩ thế hay đại loại thế? Rồi những trưa nắng trốn ngủ, lén vượt rào, cùng lũ trẻ trong xóm đi trộm những quả ổi non, chuối xanh, trứng gà chát, những chùm sung nếp thơm ngào ngạt để chơi đồ hàng…Lấy mủ sung dán sáo diều, khi mệt lữ mới nhận ra mặt mày lấm lem áo quần nhem nhuốc…Đến giờ nghĩ lại, tất cả những điều đó đã trở thành ký ức ngọt ngào.

Tại sao người ta phải lớn lên? Ta vẫn hỏi và chưa tìm được câu trả lời đích đáng. Tuổi thơ dù nhọc nhằn nhưng thật ấm áp, yên vui, ngập tràn tiếng cười. Có con tàu trở về tuổi thơ thật sao? Đó sẽ là vé khứ hồi hay vế một chiều? Cuối tuần trong khi người ta có đôi ta lại lang thang nhà sách một mình. Một đứa con gái 23 tuổi và những quyển sách của Nguyễn Nhật Ánh. Thứ đã nuôi dưỡng tâm hồn ta một thời và nay những khi ta sắp quên mình là ai, nó níu kéo ta lại. Một người bạn thầm lặng nhưng trung thành, tin cậy, cho ta điểm tựa bình yên giữa bao xô bồ cuộc sống. Một người bạn bảo ta: "Cái gì qua đi rồi mới nhớ tiếc, không lẽ nay tiếc tuổi thơ, mai tiếc tuổi thanh xuân sao?".  

Thực sự, ta không hối tiếc, cũng không muốn sống theo cái cách bạn nói. Đơn giản, ta chỉ muốn ghi nhớ và cất giữ thứ ký ức đẹp nhất. Vùng không gian và thời gian ta đã đi qua, cất giữ vẹn nguyên, lâu lâu đem ra lau chùi và biết rằng bản thân ta có rất nhiều điều đáng quí, ta đã có đang có và sẽ có. Ký ức - tuổi thơ - chính là món đồ cổ vô giá, càng theo thời gian giá trị càng tăng. Cũng như càng bước qua nhiều cơn giông mới biết bầu trời trong cơn giông là bầu trời đẹp nhất.

 

“Mệt quá!” muốn nói thật thoải mái câu đó sau những khi cố gồng tạo vỏ bọc mạnh mẽ và nằm sóng soài trên triền đê tuổi thơ ngủ một giấc an lành…

 

  • Gửi từ email thebeatoftheangel@

 

 

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn

 

 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

back to top