Thân thương muối lạc
2024-12-17 19:50
Tác giả:
blogradio.vn - Đồng nghiệp bảo “Muối lạc chứ cao sang gì mà mừng như được vàng”. Tôi mỉm cười. Với tôi, muối lạc mẹ làm còn quý hơn cả vàng.
***
Mẹ điện bảo vừa gửi vào cho tôi hai hũ muối lạc (muối đậu phộng) vì biết tôi rất thích ăn. Tôi háo hức chờ quà quê như chờ được gặp mẹ. Đồng nghiệp bảo “Muối lạc chứ cao sang gì mà mừng như được vàng”. Tôi mỉm cười. Với tôi, muối lạc mẹ làm còn quý hơn cả vàng.
Cuộc sống đã khác xưa, những ngày gian khó dần xa, những bữa cơm thịnh soạn đủ đầy thịt cá dần thay thế cho dưa cà mắm muối đạm bạc. Vậy mà chẳng hiểu sao, các món ăn truyền thống, trong đó có muối lạc chẳng khác nào “đặc sản” khiến tôi càng ăn càng thích.
Mẹ bảo, ở thời của ông bà, bố mẹ ngày xưa, muối lạc, muối vừng đã đi vào lịch sử, gắn liền với những năm tháng chiến tranh khốc liệt, những chiến công oanh liệt, hào hùng. Còn với thế hệ 8X, 9X chúng tôi bấy giờ, muối lạc là thức quà của tuổi thơ, là những kỉ niệm đong đầy bên mẹ.
Quê tôi thời ấy, nhà nào cũng trồng nhiều ngô, khoai, sắn, vừng, lạc... Nhà nào cũng sắm chum sành, vại sành để bảo quản củ, quả, hạt được lâu dài. Lạc sau khi thu hoạch về, vặt củ, mẹ rửa sạch, mang phơi phóng giữa sân đủ nắng rồi phân thành nhiều loại, mỗi loại sẽ được đựng ở một chum riêng dành: làm giống hoặc bán, dành khi dịp lễ, tết và… dùng rang muối ăn hàng ngày.
Trong số các món ăn từ lạc: xôi lạc, kẹo lạc… tôi vẫn thích nhất món lạc rang muối mẹ làm. Ai cũng bảo muối lạc làm đơn giản, chỉ cần vài công đoạn, mươi mười lăm phút là xong nhưng rang thế nào để muối lạc đúng vị thì phải có nghệ thuật. Chính sự khéo léo của mẹ trong việc chọn nguyên liệu, gia vị đến việc trộn, rang muối nên kể từ khi biết đến món muối lạc trong bữa cơm hàng ngày, tôi đã “nghiện”, đến độ hương vị muối lạc lần đầu tiên được ăn, đến giờ vẫn ven nguyên trong trí nhớ.
Nguyên liệu để làm món muối lạc gồm những hạt lạc chắc mẩy, tròn và to kết hợp các gia vị muối, mì chính. Mẹ chọn một lượng lạc phù hợp (khoảng một bát ăn cơm) cho vào cối, dùng chày giã, sẩy bỏ lớp vỏ lụa. Mẹ không giã mịn mà chỉ giã hạt vỡ đôi vỡ ba để khi ăn với cơm sẽ cảm nhận được vị bùi béo. Sau đó, mẹ lấy một lượng muối bột, mì chính vừa đủ cho vào trộn đều với lạc vừa giã. Tất cả cho vào chảo và bắc lên bếp rang. Muối lạc ngon nhất khi rang bằng than hồng, vì món ăn sẽ thơm ngon, lại không bị cháy. Mẹ đảo muối đều tay cho đến khi lạc chuyển sang màu vàng ruộm, thơm phức, mẹ bắc ra để nguội. Phần thì mẹ múc ra bát riêng để cả nhà dùng trong bữa cơm, phần thì mẹ cho vào hũ thủy tinh để bảo quản, ăn dần.
Muối lạc ngon nhất là khi ăn cùng cơm nóng, xôi hoặc rau củ quả luộc. Nhớ những ngày đi làm đồng xa, mẹ vẫn thường lấy mo cau đùm cơm nóng, kèm muối lạc mang theo. Nghỉ trưa, mẹ lấy dao cau cắt cơm thành từng lát mỏng, chấm ăn với muối lạc, chẳng những tiện lợi mà còn ngon miệng. Khi chị em tôi còn nhỏ, mẹ thường làm cơm nắm cho chúng tôi chấm ăn với muối lạc. Mỗi đứa chỉ cần 3- 4 nắm cơm bằng nắm tay mình, chấm với muối lạc, thể nào cũng chắc bụng và no lâu. Lên cấp 3, sáng nào, tôi cũng ăn cơm nguội với muối lạc mẹ làm rồi đạp xe cả chục cây số xuống trường huyện học. Dù đường xa ngái, món ăn mẹ làm đã giúp tôi có thêm năng lượng để kiên trì học tập. Món muối lạc đạm bạc, dân dã, giòn thơm, béo ngậy, mằn mặn với nhiều dinh dưỡng gồm chất bột, chất đạm, chất béo, chất đường, vitamin... đã trở nên thân thuộc, gần gũi với gia đình tôi như thế.
Lập nghiệp xa nhà, tôi vẫn không thể nào quên món muối lạc bình dị và những kí ức một thời bên mẹ. Tôi may mắn được đi khắp đó đây, được thưởng thức nhiều món cao lương mĩ vị, vậy nhưng không món nào ngon cho bằng muối lạc mẹ làm.Có lần mẹ gửi muối lạc từ quê vào, vì một lí do nào đó, tôi đã không nhận được. Tôi tiếc hùi hụi, buồn bã suốt cả tuần. Đơn giản vì muối lạc mẹ làm chính là quà quê, là tình quê và là tình mẹ.
© Xanh Nguyên - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Đợi Đến Khi Hoa Nở, Đợi Trái Tim Được Chữa Lành | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được
Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau
Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan
Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành
Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo
So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!
Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ
Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu
Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

Mùa hoa trở lại
Buổi chiều hôm đó, Mai và An ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn hoàng hôn. Lần đầu tiên trong suốt ba năm qua, Mai cảm thấy bình yên đến vậy. Những ký ức đau buồn về quá khứ không còn ám ảnh cô nữa, mà thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Mai quay sang nhìn An, cảm ơn anh bằng một ánh mắt đầy cảm kích. An nắm lấy tay Mai, siết chặt. Hoàng hôn dần buông xuống, nhưng tình yêu giữa Mai và An đã bắt đầu nở rộ, giống như những đóa hoa mùa xuân đang dần hé nở.

Cánh cửa sổ cuối cùng
Uyên khẽ gấp cuốn sổ lại, ôm chặt vào lòng. Dù mẹ không còn, nhưng bà đã để lại cho cô một hành trang quý giá: niềm tin vào cuộc sống và sức mạnh để yêu thương. Và từ khoảnh khắc đó, Uyên quyết định sẽ sống thật trọn vẹn, như cách mẹ cô từng làm. Ngoài kia, gió đông vẫn thổi, nhưng Uyên cảm nhận được hơi ấm từ những cánh cửa sổ cuối cùng của cuộc đời mình.