Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tay chưa biết đan lại sao có thể mở lòng (Phần 1)

2016-03-23 01:00

Tác giả:


blogradio.vn – Bên cạnh em, tôi vẫn hay hát những bản nhạc buồn. Có lẽ là vì có em cảm thấy yên bình? Nhưng tôi chợt nhận ra sẽ chẳng có thứ yên bình nào trong thoáng chốc, nó sẽ chỉ làm nhau đau. Thứ bình yên này, nó mỏng manh quá làm lòng tôi cứ vang lên những đoạn nhạc chát chúa vàng u ám. Tay chưa biết đan lại, làm sao có thể mở lòng nhau ra.

***

Mưa đầu mùa.

Rả rích.

Mùa lạnh vừa đi qua nhưng sự trống vắng thì chưa khi nào nguôi ngoai. Tôi vùng vẫy trong nỗi cô đơn mỗi khi nhớ về em, để rồi cứ mãi hoài niệm một dáng hình trong ký ức.

***

Ngày em về, tôi mới chợt nhật ra là trong tôi còn chưa nguôi ngoai những cảm xúc.

- Minh Cầu nhé, cuối tuần này!

Em khẽ cười.

Tôi gật đầu.

Đó là một lời hẹn của thói quen cũ – trong một mùa mưa mới. Kí ức thi nhau xô ra trong tôi.

Ồn ã.

Buồn thương.

Dịu dàng.

Cả trăm ngàn xúc cảm cứ trộn quện lại. Tôi se sắt nhớ về những ngày dài của tuổi ngây thơ, từ những lá thư tay đầu tiên cho tới những đêm dài thức chỉ để nhắn tin, gọi điện. Cứ nói chuyện mãi cho vơi đi nỗi thổn thức của tuổi mới lớn mà nào có biết, những thổn thức đó càng vợi đi thì lại càng đầy.



Tôi nhớ tiếng chuông tin nhắn ngày cũ của chiếc điện thoại đen trắng. Tôi lại mở hòm thư. Có khi là những vu vơ hờn giận. Có lúc là một vài mẩu chuyện ngây ngô. Và đáng nhớ nhất là những lời nhắn nhủ sao mà buồn cười:

- Thích nhau rồi!

- Mấy người?

- Chỉ một thôi

Tôi đã tỏ tình như thế, và em tin. Mười sáu tuổi, tâm hồn người ta vẫn còn có sức mà tin vào những lời tỏ tình như thế. Và rồi họ chọn nhau làm điểm tựa cho muôn vàn bỡ ngỡ của lòng.

- Sao em trả lời tin nhắn lâu vậy?

- À, em vừa làm hàng phụ mẹ, sao giận à?

- Không, nhưng mà nhớ!

- Ai bảo yêu em…


Thế mà khi tôi nói yêu thì em cứ vờ như không biết.

Rồi một ngày, mình trở thành nơi gửi gắm niềm tin trong nhau.

Rồi một ngày, em biết làm tôi buồn nhiều trong những im lặng, những hững hờ tôi chẳng thể nào lý giải.

Và tôi cứ đợi một tin nhắn mới. Cứ đọc đi đọc lại những tin nhắn cũ, xúc cảm lại rộn ràng. Để lòng cứ băn khoăn.

Tôi đợi một tiếng chuông tin nhắn. Chuông reo, toàn tin nhắn người lạ, tin nhắn của tổng đài. Nỗi nhớ hóa thành sự khó chịu của cảm giác cần nhau. Tôi đã nói xin lỗi em rất nhiều, mặc dù tôi chẳng biết mình có lỗi gì nữa. Có thể khi cần nhau quá người ta sẽ nhận ra những lỗi lầm trong mình.

Và chuông reo:

- Em nhớ anh!


Tiếng chuông biến thành điệu nhạc hòa vào những cảm xúc đang òa ra.

Bây giờ thì tiếng chuông đó cũ rồi, và sẽ không trở lại. Nhưng thật kì lạ là ngày em trở về, có một tiếng chuông réo rắt và thứ ánh sáng màn hình cũ kĩ lại lóe lên trong tôi. Tôi nhớ ra rằng mình từng có một kí ức. Tôi nhớ một tính cách. Tôi nhớ một thói quen. Mùa ngây ngô trở về trong tôi, ngay giữa nỗi cô đơn.



Sau bao ngày biệt tích khỏi nhau. Em trở về, giữa Thái Nguyên của tôi. Trước mặt nhau, trong những kí ức cũ vừa choàng tỉnh là hai con người khác. Tôi thấy những dấu vết của bụi bặm vương trên nét mặt em trong một niềm thương xa xưa. Còn tôi, cũng đã khác, cũng tự lo cho cuộc sống của mình, cũng tất bật với cuộc sống và khát vọng cho ngày mai, em có thấy? Kí ức chợt ngủ dậy trong một lời hẹn ngày chúng ta khác đi.

Trong lòng tôi vẫn luôn tự nhủ rằng đừng tin, bởi đó chỉ là ảo ảnh, là ảo ảnh của quá khứ. Vì em đâu còn là em của ngày xưa nữa. Tôi bàng hoàng nhận ra mình còn nhớ quá nhiều. Và tôi vẫn còn thương em trong nét buồn của đôi mắt.

***

Mưa rớt.

Thềm nhà buổi sớm đầu xuân chỉ có bóng mưa. Phía xa là mảng trời màu cam từ hướng đông đang tranh chỗ với bóng tối.

Kí ức giăng giăng. Thềm cửa tâm hồn tôi buổi sớm đầu xuân chỉ có bóng em.

Tôi nhớ em trong những câu kể về gia đình, cái ngày trong ta còn chất chứa biết bao tin yêu và ngốc nghếch. Tôi nhớ đôi mắt em buồn, ấp ôm những hình dung không lành lặn cho mùa hiện tại không biết bao giờ mới trở thành kí ức để mà vùi chôn đi. Bố em thì vẫn đi biệt chẳng về. Những lần ông về, đa phần là ngật ngưỡng trong men say hoặc hết tiền. Rồi mẹ em đi chẳng chịu ở nhà nữa, cứ đi chợ mãi.

Trong ngây ngô, có lúc chúng mình từng hẹn nhau, sẽ vượt qua nghèo khó. Tôi còn hứa sẽ nắm tay em, bước qua tất cả những vết thương, hứa sẽ làm em ấm lại. Có những đêm nói chuyện điện thoại, em đột nhiên khóc. Đến bây giờ, tôi vẫn chẳng thể ngờ bên trong cô gái mạnh mẽ kia lại là một tâm hồn yếu đuối như thế.

Để rồi khi rời xa khỏi mái trường chung, mình xa cách thật sự. Những niềm tin trong tôi và cả em ngày ấy tưởng như chui ra từ vòng tròn của chiếc que thổi bong bóng. Mà nền trời khi ấy thì cao, cỏ thì xanh. Tôi nào có nghĩ tới chuyện những bong bóng tròn xoe ấy sẽ vỡ, nhanh thôi. Những bong bóng cũ đã vỡ một cách nào đó thật hiển nhiên như chính sự xa cách của chúng mình. Lớp mười hai, em học đuối. Cuối cấp, tôi ôn thi, học tiếp lên đại học, còn em thì đi làm.

Những tin nhắn trong thời gian đầu thì vẫn đều đều. Thế rồi một ngày, em biệt tích. Xa nhau dễ khiến người ta thấy chán chường hơn, rồi họ bận rộn hoặc tưởng mình bận cho người quan tâm. Thế nhưng cõ lẽ những giả tưởng kia làm tôi vô tâm trước sự im lặng của em.

***

Bố em mất, còn mẹ em mãi đi chợ rừng chẳng chịu trở về. Và rồi em đi lấy chồng tôi cũng nào có biết. Sau này tôi mới dần hiểu trong những đoạn kể chắp vá của bạn học.

Ngày hôm nay, những ngây ngô của tính cách đã hết, nhưng vài mảng kí ức màu ngây ngô thì vẫn còn. Mình chẳng phải hai đứa trẻ cũ để mà thích hợp dành cho nhau nữa nhưng những ấn tượng vẫn đủ cho tôi can đảm nhìn sâu vào đôi mắt em.

***

- Sao không ăn mặc như bình thường ý?

- Thích thế này!


City View coffee. Tầng 7. Dãy ghế cao cạnh cửa kính.

Hai đôi mắt nhìn nhau, nhưng mọi thứ quá khác so với những gì chúng tôi đã hình dung. Em tóc ngắn, màu tím dịu đi trong ánh đèn huyền. Chiếc áo sơ mi trắng gọn gàng chẳng thể che nổi hình xăm trên cổ em. Chỉ có nụ cười em vẫn rạng rỡ, như ngày em cố dùng nụ cười ấy để che đi nét buồn trong đôi mắt.

- Sao lại lên đây?

© Dương Nguyên Bảo – blogradio.vn

Còn tiếp...

Có thể bạn quan tâm: Cảm ơn ngày hôm qua





Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Nếu sống với kiểu suy nghĩ này thì chắc chắn cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi bi kịch.

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Tính cách nổi bật nhất, không lẫn đi đâu được của người thuộc 4 nhóm máu A, B, AB, O là gì?

back to top