Rồi tình đi, nỗi nhớ bỗng chông chênh
2011-01-07 11:16
Tác giả:
Blog Việt
Viết tiếp tháng 12 - Cho người con trai em đã từng yêu nhất
Hà Nội của em giờ vẫn đang ngập chìm trong giá rét, Sài thành mùa này chắc là ấm lắm phải không anh? Hà Nội và những con đường vắng tanh, nhưng đầy kiêu hãnh. Vì Sài Gòn chẳng có nổi một mùa đông lạnh đến ngọt lành… Sài Gòn chẳng có mùa đông nên chẳng thể cảm nhận màn sương giăng xuống giữa mặt hồ phẳng lặng, chẳng thế lắng lòng mình mà nghe gió rì rào bên tai, chẳng thế ngắm nhìn những bàn tay ủ ấm cho nhau, chẳng thể cảm nhận rét mướt đang luồn qua từng kẽ tóc, những cụ già khẽ kéo cổ áo lên rồi vội trùm kín khăn để đi qua một mùa đông gầy và lạnh...
Hà Nội mùa này, đã qua rồi những giấc mơ chưa vẹn lành… Khi nỗi nhớ trong em bỗng thành mong manh dễ vỡ… Thói quen khi bước qua một chuyện tình dang dở là người ta thường trách móc về những lỗi lầm xưa cũ. Còn em, em chỉ thấy mình đã nhận “đủ”, đã nhận được rất nhiều từ những hạnh phúc cũ màu ấy, dù nó có nhạt phai theo tháng năm đến thế nào…
Hà Nội mùa này, nhiều khi ngồi một mình, em thường nhặt những mảnh ký ức đã vỡ, ghép lại thành hình khối, nhưng em chợt thấy bất lực vì những vết xước của những lần lắp ghép, mặc dù, mỗi mảnh vỡ ấy đều rất lung linh, nhưng đầy vụn vãi… Trong con người hẹp hòi của em, đôi lúc, em trách móc anh vì những nỗi đau anh gây ra cho chúng mình, những nỗi đau mà mỗi khi hình hài nó hiện nguyên trong em những hôm trời tê tái, những ban mai tỉnh giấc em chẳng có lấy một lời chúc ngọt ngào, là em thấy mọi cố gắng trở thành con người mạnh mẽ trong em trở nên đầy yếu đuối.

Hà Nội mùa này, đã đến lúc em nên từ bỏ những nhói đau sát muối, từ bỏ nỗi cô đơn hờn tủi. Đã đến lúc em không nên mủi lòng vì những lời ong mật đã qua… Em nên trở về là em, trong một chiều êm ả, tự ôm lòng mình mà vuốt ve, mà an ủi, mà quên đi tất cả, tất cả những mệt nhoài…
Hà Nội mùa này, đã đến lúc em đừng nên chìm trong những u hoài xa vắng, gắng gượng kìm nén những giọt nước mắt đang chực trào nức nở, đừng nên trói buồn thương sâu tận thăm thẳm cõi lòng tan vỡ, đừng nên ghép lại những mảnh tình trên chiếc thuyền còn mình em chèo lái, dở dang...
Hà Nội mùa này, đã đến lúc em nên thoát khỏi những hoang mang, bỏ lại những giấc mơ chìm trong quên lãng, những giấc mơ có hình ảnh người con trai em đã từng yêu nhất, đã đi rất nhẹ nhàng, anh đã đi trong một chiều mơ màng sương khói, em biết rồi, anh sẽ chẳng trở về như em từng ước ao…
Hà Nội mùa này, đã đến lúc em nên vượt qua những lao đao, thôi một mình đi ngược chiều của gió, ngắm nhìn những đôi tình nhân tay trong tay mà lòng rưng rức, em đã chẳng thế khóc nữa rồi, chẳng thể tự dắt con tìm mình quay về quá khứ, em cũng đã từng hạnh phúc như thế, trong vòng tay anh như thế, còn bây giờ, em biết mình chẳng thể, có nhau…
Hà Nội mùa này, đã đến lúc em bỏ lại phía sau, bỏ lại một tình yêu đã rớt rơi trên một quãng đường ngắn ngủi, vì em đã là em giữa cuộc đời trần trụi, đã nhặt lại hồn nhiên em đánh rơi tự thuở nào…
Sài Gòn mùa này, anh đang mải mê với những cuộc tình chóng vánh, những cuộc tình anh đã vò nát, rách bươm… Anh đã vội quên đi những lời yêu thương ngay trong chốc lát, em chợt thấy rất rất đau lòng.
Sài Gòn mùa này, anh nắm tay ai đi trên con đường xanh mướt, em chẳng còn ghen tỵ vì những lần mắt ướt môi cay, em đã chẳng còn say trong những đêm trời trở gió, em đã chẳng cần một bàn tay dùng để ủ ấm nhiều người…

Sài Gòn mùa này, anh sẽ chẳng thể cảm nhận được cái lạnh run run, cái lạnh rất riêng của mùa đông xứ Bắc, cho dù đôi lúc em đã từng ước, mùa đông Hà Nội đừng lạnh đến thế này…
Sài Gòn giờ này, anh đang loay hoay với những niềm vui mới, nhưng em đã kịp hong khô những giọt nước mắt mặn mà, em đã tự biết sưởi ấm cho một trái tim bị chà sát, em đã kịp quên đi nhung nhớ tưởng chừng như không ngơi nghỉ, vì anh đã chẳng thật thà mà đến bên em…
Em đã đi qua những ích kỷ tầm thường, những buồn vương lai láng, những mảng tình màu xám, mà yêu một cách rất thực thà, và rồi, em lại đi qua những điều ấy, để em trở về với thực tại, với em, với Hà Nội của em, quên anh, quên Sài thành của anh…
Hà Nội mùa đông đẹp lắm, như một ai đó đã từng nói “Mùa đông Hà Nội, đến một cột đèn cũng thành kỷ niệm đời người, một tiếng rao khuya cũng rền vang tâm tưởng... thoáng qua một nỗi nhớ hanh màu vàng nắng mật ong, thoáng qua một mặt người soi nhẹ lướt lời tình có từ thuở ông Adam và bà Eva trong vườn địa đàng hồi hộp...”.
Lắng lòng mình trong cái rét căm căm của mùa đông Hà Nội, em chợt giật mình như vừa tỉnh dậy sau một giấc mơ...
- Gửi từ email Hoàng Dung - dandelion.hd151@
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ
Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.
Không bình thường
Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

