Nỗi niềm của mẹ
2024-10-16 17:55
Tác giả:
Thụy Liên
blogradio.vn - Những đứa con dù lớn nhưng trong lòng mẹ vẫn là những đứa trẻ mà người mẹ đã thuộc lòng bản tính của chúng. Mỗi lần gọi điện thoại nghe giọng cười nói, thậm chí khi chúng cáu gắt chị cũng thấy như chúng đang trong vòng tay yêu thương của mình.
***
Mấy chục năm trước người mẹ ấy thấy mình luôn bận rộn, bận đến mức không nghĩ đến một cuộc tụ tập bạn bè hay một chuyến du lịch nào đó gần xa. Tuy vậy, người phụ nữ ấy luôn được người cùng khu phố cho là rất hạnh phúc vì con cái học hành giỏi giang, lễ phép. Đối với chị, niềm vui lớn nhất là được đồng hành chăm lo cho con cái được bằng bạn bằng bè, ngày một khôn lớn trưởng thành. Chị trở thành người lạc hậu với thời cuộc bởi chị đã dành hết thời gian cho con cái. Nay con đã có gia đình, chúng lại tuân theo những con đường mòn cũ mà bao người trẻ bước vào cuộc sống tự lập. Rồi chúng có con đầu lòng bắt đầu một chặng đường dài mà trước đó cha mẹ đã trải qua đó là chăm sóc và nuôi dạy cho con trưởng thành.
Thoáng chốc cái thời thiếu nữ đi qua, rồi chị là người phụ nữ trở nên điềm tĩnh trước dòng thời gian trôi. Những ngày tháng con trẻ trong vòng tay thương yêu che chở của mẹ cha thật hồn nhiên, ấm áp. Những đứa con dù lớn nhưng trong lòng mẹ vẫn là những đứa trẻ mà người mẹ đã thuộc lòng bản tính của chúng. Mỗi lần gọi điện thoại nghe giọng cười nói, thậm chí khi chúng cáu gắt chị cũng thấy như chúng đang trong vòng tay yêu thương của mình. Mỗi lần con về nhà là người mẹ lại xốn xang như thể cái thời bận bịu con thơ cái mọn vậy. Vui nhất là khi nghe con trò chuyện với tâm trạng hồ hởi khoe mới được lên lương, khoe mới hoàn thành một công việc tốt đẹp, hay đó là một lời nói một cử chỉ ngộ nghĩnh của đứa cháu yêu, hay là những khoảnh khắc vợ chồng đầm ấm bảo ban nhau làm ăn… Những ngày sau, người mẹ lại thấy lòng thư thái khi hình dung các con rồi sẽ trưởng thành, chúng còn giỏi giang vượt trội thế hệ mình. Đó là niềm hy vọng và kì vọng mãnh liệt giúp người mẹ lặng lẽ chờ trông và hướng về phía trước.
Ngày nào chị cũng lướt bao trang web của cái thời công nghệ @ để biết được rằng là người mẹ thông minh không nên bao bọc con cái. Nào là người mẹ hiểu biết thì phải buông cho con cái tự đi trên đôi chân của mình. Vậy nhưng, cứ nghe dự báo thời tiết Hà Nội rét sâu rét đậm, Hà Nội nắng nóng kỉ lục là chị lại muốn nhấc máy gọi ngay nhắc con phải mặc ấm, phải mặc áo chống nắng. Chị ngồi hình dung bao nhiêu điều cần nhắc nhở nhưng đến khi cầm máy lên mới nhắc vài việc con đã bảo “con biết rồi”, “mẹ cứ hay lo”. Ngày qua ngày lại, chị cứ mong một dịp lễ, tết để con được nghỉ về nhà. Nhưng cái công việc thời @ hay bản tính giới trẻ thời nay lúc nào cũng thấy con bận rộn và có nhiều lí do để nói con bận không về được. Những ngày nghỉ không đi đâu mà chờ con bận rộn không về được là một khoảng trống mênh mông vì sự mong ngóng của người mẹ. Dẫu biết rằng ngày nay chỉ cần một cú gọi điện thì mọi người gặp gỡ nhau như ở nhà, nhưng người mẹ vốn nhớ những đứa trẻ mà bà đã nâng niu, chăm bẵm, thậm chí là cái đứa đã từng bị bà đánh gãy vài cái thước, vài cái roi.
Rồi chị nghĩ, nó cũng như thế hệ mình mấy chục năm trước cứ bận rộn đến quên ngày tháng. Nhưng chị không che giấu được nỗi niềm mong được nghe giọng nói, tiếng cười, bước đi dáng đứng và cả những sự quan tâm nhỏ nhặt nhưng rất thật tâm của những đứa con thời trẻ bà mong mai này nó sẽ trưởng thành. Vì người mẹ hiểu rằng đó là một tình cảm dù nó thô mộc, nhưng là thứ tình cảm không bị trộn lẫn.
© Thụy Liên - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Mùa Thu Năm Nay, Chúng Ta Thuộc Về Nhau | Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

3 nơi người EQ cao không tới
Người có EQ cao không chỉ biết kiểm soát cảm xúc của mình mà còn thấu hiểu, đồng cảm và ứng xử khôn khéo với người khác.

Nhà bà Lam (Phần 1)
Thế mà cũng 10 năm trôi qua rồi, không biết bà Lam sống như thế nào, bà đã luôn bảo vệ cậu khỏi những trận đòn roi của bố mẹ chỉ vì sự ương bướng của mình, rồi thì cũng hay cho cậu tiền để mua quà. Những kỉ niệm đó thật đẹp, nếu không có bà Lam cũng chưa chắc cậu đã là một chàng thanh niên tử tế như bây giờ, nhưng giờ đây chắc cậu cũng chẳng có cơ hội gặp bà nữa.

Luôn có một nơi để quay về đó là gia đình
Không hiểu đêm đó lại dài đến vậy, bốn mẹ con ôm nhau mà khóc một trận cho đã. Bao nhiêu điều kìm nén bấy lâu cũng nói ra hết. Con biết giờ đây cả nhà mình đã hiểu nhau nhiều hơn trước.

Cũng là người xa lạ
Giờ em có oán trách bất cứ ai thì cũng vô ích. Bởi em không thể cứ mãi níu giữ lấy một người không còn yêu em nữa. Hay em phải tỏ ra thật đáng thương để dành lấy chút lòng thương hại sau cùng của anh dành cho em.

Tình yêu xanh mãi
Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?
Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời
Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương
Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên
Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người
Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông