Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nỗi đau cất giấu

2021-09-03 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Tuổi trẻ ngắn ngủi lắm, ai biết được ngày mai sẽ ra sao, vì vậy hôm nay hãy sống trọn những ngày tháng thật hạnh phúc. Quá khứ là chuyện của quá khứ, tương lai là việc của tương lai, chỉ cần hôm nay thôi.

***

Ngồi một mình cảm nhận sự quay cuồng của cuộc sống, kí ước của những ngày tháng cuối cấp hai lại ùa về trong tôi. Đó quả thật là mảng kí ức không mấy tươi đẹp, khi ấy gia đình tôi nợ nần chồng chất, mẹ phải đi làm xa, căn nhà còn thơm mùi sơn mới giờ trống trải biết bao. Như một quy luật vậy, ngày nào tôi cũng ra đồng từ sớm, làm hết việc này lại đến việc khác, tối đến lại vùi đầu trong đống bài tập ngổn ngang chuẩn bị cho kì thi chuyển cấp. Mệt mỏi! Nước mắt không khi nào ngừng rơi, nhiều lúc nấp sâu trong bóng tối, như một con điên vừa khóc vừa gọi mẹ: “Mẹ ơi về nhà đi, con nhớ mẹ nhiều lắm”. Giờ mới thấy mẹ quan trọng nhường nào, nhiều lúc bị mắng một tí là ấm ức, là giận mẹ, nhưng khi không có mẹ ở bên thực sự rất khó khăn và trống vắng.

Từng ngày dài đằng đẵng trong mệt mỏi như thế, tôi luôn chờ mong ngày mẹ trở về thật nhanh, nhưng đáng tiếc, mẹ không còn trở về nữa. Chiếc ô tô chạy ngược chiều đã mang theo mẹ cùng những nỗi đau của gia đình tôi đến với một thế giới khác, nơi ấy cách xa lắm, cánh tay tôi chẳng đủ dài để với tới. Mẹ đã giành cả cuộc đời để lo lắng cho gia đình, cho từng bữa ăn giấc ngủ của tôi, vậy mà những giây phút cuối cùng tôi lại không được bên mẹ, không được ôm mẹ lần cuối và nói rằng: “Mẹ ơi, cả cuộc đời này con nợ mẹ quá nhiều và con cũng yêu mẹ rất nhiều”.

Mẹ đi rồi nhưng nỗi đau vẫn còn mãi, thời gian cứ trôi đi nhưng chẳng thể rửa trôi những tổn thương và mất mát. Tôi ngày một trưởng thành hơn, thoáng chốc đã đến tuổi 18. Thực sự thời khắc nhận ra không còn mẹ trên cuộc đời này nữa nó rất đau đớn, rất khó để chấp nhận. Nhưng rồi tôi cũng tập quen dần, tập thay thế vị trí của mẹ trong gia đình, mặc dù không bao giờ hoàn hảo.

Sau bao khó khăn tôi nhận ra cuối cùng thì chỉ có nỗ lực vượt lên mới khiến ta trở nên mạnh mẽ, kiên cường. Các bạn ạ, cuộc đời con người cũng giống như một cái cây nhỏ, lớn lên và xanh tốt theo năm tháng. Cái cây muốn đứng vững giữa thiên nhiên cũng đâu phải dễ dàng, nó phải đối mặt với sâu bệnh, với mưa gió bão bùng. Nhưng với nội lực tiềm tàng, với khát khao trở thành cây cổ thụ hiên ngang, sừng sững, nó đã kiên cường vươn lên. Con người ta cũng vậy, cuộc sống đâu ai dễ dàng, ai cũng mong hái được trái ngọt, nhưng trái ngọt đâu phải giống như quả thị cô tấm biến thành, đọc câu thần chú là có thể rơi vào bị bạn. Muốn hái được trái ngọt phải trải qua biết bao cay đắng ngọt bùi, phải đấu tranh vì nó. Suy cho cùng thì những nỗi đau, những khó khăn, những sự đánh đổi luôn có cái giá của nó. Bởi dầu thế nào đi chăng nữa thì ông trời cũng rất công bằng, ông sẽ không lấy hết đi những điều tốt đẹp và chừa lại cay đắng khổ đau. Nỗi đau hãy cất giấu vào trong, vấp ngã hay kiên cường gượng dậy. Hãy vươn lên, hãy vì cuộc đời của mình mà tranh đấu, tìm ra con đường rải đầy hoa thơm trái ngọt, rực rỡ sắc màu.

Tôi còn nhớ, mẹ từng nói: “Tuổi trẻ ngắn ngủi lắm, ai biết được ngày mai sẽ ra sao, vì vậy hôm nay hãy sống trọn những ngày tháng thật hạnh phúc. Quá khứ là chuyện của quá khứ, tương lai là việc của tương lai, chỉ cần hôm nay thôi. Sống cho hôm nay, sống hết mình vì hôm nay, còn ngày mai, ngày kia, ngày kia nữa, cứ để từ từ rồi tính”. Mẹ ơi, con sẽ nhớ mãi lời mẹ nói, sẽ cố gắng, kiên cường để không bao giờ bỏ phí những giây phút quý giá nhất.

© Diepchy - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 529: Mùa xuân của yêu thương và hạnh phúc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

back to top