Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những ký ức mà đi xa ai cũng nhớ

2018-09-25 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Mùa nào việc nấy. Ở quê là vậy. Mùa gặt về, lúa đồng chín rộ, một màu vàng óng ả, mênh mông. Bà con, xe cộ đi lại đông đúc. Trên những cánh đồng, mồ hôi đã rơi thấm đẫm những chiếc áo bạc màu. Nhưng trên những gương mặt khắc khổ ấy lại hiện lên những nụ cười tỏa nắng mùa thu bởi niềm hạnh phúc vì mùa màng bội thu. Còn gì hạnh phúc hơn sau bao tháng ngày cày cuốc, chăm bẵm, lại gặt về những bó lúa nặng trĩu bông.

***



Nghe bài hát Quê tôi - Thùy Chi

“Quê tôi sớm tinh mơ tiếng gà gọi, cha vác cuốc ra đồng.

Ai đem nắng đong đầy đôi vai, chảy những giọt mồ hôi…

Quê hương bước ra từ câu thơ, đẹp như lời mẹ ru.”


(Quê tôi)

Lời ca nhẹ nhàng mà da diết cảm xúc, mỗi lần nghe lại khiến cho tôi nhớ nhà, nhớ quê. Tháng 9 về với thoang thoảng mùi hương lúa chín. Mùi rơm rạ trên các cánh đồng. Ôi! Quê tôi!

Quê tôi đã bắt đầu bước vào mùa gặt. Vào mùa này, trẻ con, người lớn đều cùng nhau ra đồng. Tôi còn nhớ lúc còn bé, mỗi mùa vụ về, cha thường chặt và chẻ những cây tre làm thành từng sợi dây dùng để bó lúa mang về. Mẹ chuẩn bị quang gánh. Còn chị em chúng tôi cũng nhận lấy một vài việc nho nhỏ, mang theo lưỡi hái (mà chỗ tôi gọi là cái liềm), chai nước… cùng theo cha mẹ ra đồng.

Mùa nào việc nấy. Ở quê là vậy. Mùa gặt về, lúa đồng chín rộ, một màu vàng óng ả, mênh mông. Bà con, xe cộ đi lại đông đúc. Trên những cánh đồng, mồ hôi đã rơi thấm đẫm những chiếc áo bạc màu. Nhưng trên những gương mặt khắc khổ ấy lại hiện lên những nụ cười tỏa nắng mùa thu bởi niềm hạnh phúc vì mùa màng bội thu. Còn gì hạnh phúc hơn sau bao tháng ngày cày cuốc, chăm bẵm, lại gặt về những bó lúa nặng trĩu bông.

Ngày ấy, công nghệ còn chưa tiến tiến như bây giờ. Vẫn còn chưa có những chiếc máy liên hoàn, máy gặt tay nên bà con phải gặt bằng tay, bó lúa bằng những sợi dây làm từ tre. Vất vả là thế, nhưng trên cánh đồng, tiếng cười nói rôm rả vang cả góc trời.


Buổi tối là thời điểm hoạt động của những chiếc máy tuốt lúa. Đâu đâu cũng nghe tiếng máy nổ giòn vang, xen lẫn cả tiếng người í ới gọi máy, tiếng hỏi nhau bao giờ thì máy mới tới nhà mình.

Tôi xa quê đã gần mười năm. Cũng là ngần ấy năm không được chứng kiến cảnh tấp nập mỗi mùa gặt về, chỉ nghe cha mẹ bảo: “Bây giờ ở quê không còn dùng lưỡi hái để gặt, cũng không dùng trâu bò kéo lúa về như trước nữa. Giờ bà con gặt bằng máy tuốt liên hoàn, gặt xong chỉ còn việc mang thóc về nhà phơi phóng nữa thôi, đỡ vất vả hơn nhiều rồi con ạ”.

Tôi nghe vậy mà lòng mừng đến lạ. dân quê tôi quanh năm một nắng hai sương, cày cuốc, chăm bẵm mới cho ra được hạt gạo thơm lừng. Nếu không có sự tiến bộ về máy móc trong nông nghiệp, không biết bà con sẽ phải vất vả đến bao giờ. Từ đây, sẽ không còn phải thấy cha cặm cụi ngồi chẻ từng cây tre, mẹ không còn phải tất bật mang quai gánh nặng nữa. Nhưng tất cả bấy nhiêu ấy là cả vùng trời tuổi thơ tôi, của những người con sinh ra và lớn lên ở làng quê này. Những ký ức dù đi xa những vẫn nhớ.

Và dù giờ đây, những chiếc máy gặt liên hoàn đã hoàn toàn thay thế những chiếc lưỡi hái cầm tay, nhưng những bận bịu của ngày mùa lúa thơm vẫn đọng mãi trong tâm trí những đứa con xa nhà. Và chắc hẳn ai đã lớn lên cùng đồng ruộng sẽ một lần được muốn trở về quê đúng mùa gặt để một lần nữa được sống lại tuổi thơ.

© VT Dương – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mưa nào mà không tạnh?

Mưa nào mà không tạnh?

Mưa tầm tã, rào rạt. Mãi khi bình minh ló rạng cũng là lúc em nhận ra mình đã khóc lâu đến nhường nào. Chín mươi chín cuộc gọi nhỡ từ mẹ.

Ai bán

Ai bán

Ai bán cho tôi nửa trò đời Tôi về ủ thành rượu uống chơi Nhăm nhi từng chút hồn tản mạn Trở lại tuổi thơ thấy mẹ cười

Tía là quê hương

Tía là quê hương

Năm đó nếu không có tía, nếu tía không ôm con về thì con đâu được như hôm nay. Tía vừa là ba vừa là mẹ của con, tía là những gì yêu thương thân thuộc nhất của quê mình mà con chỉ có thể nói tía là quê hương. Tía là cả vùng quê của mình đã thấm vào con đã thành máu chảy trong con ba

Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!

Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!

Thật sự, giờ cậu đã hiểu ra tôi và biết thương tôi. Cái ôm hòa giải gỡ bỏ mọi nút thắt suốt tám năm qia. Đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối cùng cậu thật tâm xem tôi là chị dâu của cậu, chúng tôi được là chị em.

Đa ơi

Đa ơi

Đa ơi! Sao buồn thế Trông bọn trẻ đến tìm Suốt thời gian im tiếng Lặng lẽ một niềm riêng

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)

Cảm ơn cuộc gặp gỡ ấy đã đưa chúng mình từ hai người xa lạ đến với nhau thành người thương. Từ nay mình không còn một mình nữa mà có người cạnh bên quan tâm và yêu thương.

Làm gì để sống hạnh phúc?

Làm gì để sống hạnh phúc?

Chính bản thân bạn, sống trong chính câu chuyện của mình nhưng cũng không biết mình có đang thực sự hạnh phúc hay đang cố ích kỷ che đậy một vết thương cũ.

Thuận vợ thuận chồng

Thuận vợ thuận chồng

Dù có lúc “Cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt” nhưng cuối cùng họ vẫn nghĩ đến cái nghĩa cái tình, vẫn “ăn đời ở kiếp” với nhau, cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, giữ cho tổ ấm gia đình luôn được bền vững, tốt đẹp.

Các tầng mây

Các tầng mây

Tôi muốn có một người ngang tầm với mình, không phải về gia cảnh mà là mindset, anh có thể giàu hoặc nghèo hơn tôi nhưng về tư duy sống thì chúng ta phải đồng điệu.

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 4)

Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 4)

Có lẽ mình là một cô gái may mắn và hạnh phúc khi nhận được lời tỏ tình trực tiếp như thế. Có thể những lời tỏ tình có thể không quá ngọt ngào trau chuốt thế nhưng lại thật chân thành. Ngày trước lúc mình chọc anh thế mối quan hệ của cả hai đang là gì, anh bảo rằng bản thân không muốn nói những lời quan trọng thông qua tin nhắn. Có thể thấy anh nghiêm túc với mối quan hệ này như thế nào.

back to top