Những ký ức mà đi xa ai cũng nhớ
2018-09-25 01:24
Tác giả:
Ai đem nắng đong đầy đôi vai, chảy những giọt mồ hôi…
Quê hương bước ra từ câu thơ, đẹp như lời mẹ ru.”
(Quê tôi)
Lời ca nhẹ nhàng mà da diết cảm xúc, mỗi lần nghe lại khiến cho tôi nhớ nhà, nhớ quê. Tháng 9 về với thoang thoảng mùi hương lúa chín. Mùi rơm rạ trên các cánh đồng. Ôi! Quê tôi!
Quê tôi đã bắt đầu bước vào mùa gặt. Vào mùa này, trẻ con, người lớn đều cùng nhau ra đồng. Tôi còn nhớ lúc còn bé, mỗi mùa vụ về, cha thường chặt và chẻ những cây tre làm thành từng sợi dây dùng để bó lúa mang về. Mẹ chuẩn bị quang gánh. Còn chị em chúng tôi cũng nhận lấy một vài việc nho nhỏ, mang theo lưỡi hái (mà chỗ tôi gọi là cái liềm), chai nước… cùng theo cha mẹ ra đồng.
Mùa nào việc nấy. Ở quê là vậy. Mùa gặt về, lúa đồng chín rộ, một màu vàng óng ả, mênh mông. Bà con, xe cộ đi lại đông đúc. Trên những cánh đồng, mồ hôi đã rơi thấm đẫm những chiếc áo bạc màu. Nhưng trên những gương mặt khắc khổ ấy lại hiện lên những nụ cười tỏa nắng mùa thu bởi niềm hạnh phúc vì mùa màng bội thu. Còn gì hạnh phúc hơn sau bao tháng ngày cày cuốc, chăm bẵm, lại gặt về những bó lúa nặng trĩu bông.
Ngày ấy, công nghệ còn chưa tiến tiến như bây giờ. Vẫn còn chưa có những chiếc máy liên hoàn, máy gặt tay nên bà con phải gặt bằng tay, bó lúa bằng những sợi dây làm từ tre. Vất vả là thế, nhưng trên cánh đồng, tiếng cười nói rôm rả vang cả góc trời.
Buổi tối là thời điểm hoạt động của những chiếc máy tuốt lúa. Đâu đâu cũng nghe tiếng máy nổ giòn vang, xen lẫn cả tiếng người í ới gọi máy, tiếng hỏi nhau bao giờ thì máy mới tới nhà mình.
Tôi xa quê đã gần mười năm. Cũng là ngần ấy năm không được chứng kiến cảnh tấp nập mỗi mùa gặt về, chỉ nghe cha mẹ bảo: “Bây giờ ở quê không còn dùng lưỡi hái để gặt, cũng không dùng trâu bò kéo lúa về như trước nữa. Giờ bà con gặt bằng máy tuốt liên hoàn, gặt xong chỉ còn việc mang thóc về nhà phơi phóng nữa thôi, đỡ vất vả hơn nhiều rồi con ạ”.
Tôi nghe vậy mà lòng mừng đến lạ. dân quê tôi quanh năm một nắng hai sương, cày cuốc, chăm bẵm mới cho ra được hạt gạo thơm lừng. Nếu không có sự tiến bộ về máy móc trong nông nghiệp, không biết bà con sẽ phải vất vả đến bao giờ. Từ đây, sẽ không còn phải thấy cha cặm cụi ngồi chẻ từng cây tre, mẹ không còn phải tất bật mang quai gánh nặng nữa. Nhưng tất cả bấy nhiêu ấy là cả vùng trời tuổi thơ tôi, của những người con sinh ra và lớn lên ở làng quê này. Những ký ức dù đi xa những vẫn nhớ.
Và dù giờ đây, những chiếc máy gặt liên hoàn đã hoàn toàn thay thế những chiếc lưỡi hái cầm tay, nhưng những bận bịu của ngày mùa lúa thơm vẫn đọng mãi trong tâm trí những đứa con xa nhà. Và chắc hẳn ai đã lớn lên cùng đồng ruộng sẽ một lần được muốn trở về quê đúng mùa gặt để một lần nữa được sống lại tuổi thơ.
© VT Dương – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.