Những dấu vân tay
2011-07-26 17:29
Tác giả:
Blog Việt
Dù mai này ta có xa nhau thì em vẫn là những dấu vân tay vẫn còn in mãi trong trái tim của anh và theo anh đi đến cuối cuộc đời …
Ảnh minh họa: TynkaBillisek
- Kể em nghe về những câu chuyện tình yêu của anh đi …
- Ờ thì … Ngày xưa trong câu chuyện cổ tích, nàng công chúa bước về phía hoàng tử, mắt đen lay láy ngước nhìn trời cao. Tình yêu chớm nở từ ánh nhìn đầu tiên, nụ cười đầu tiên ấy. Và trong giấc mơ của chàng, công chúa đã hiện về, nàng dịu dàng, nàng đẹp, rất đẹp
Trong bóng nắng trải dài dọc ngang qua hè phố, có đôi tình nhân đang bên nhau, tình yêu ngọt ngào và say đắm.
- Của anh nè. Do em làm đó. Anh ăn đi!
- Thật sao? Ăn được không nhỉ?
- Ghét
- Em hung dữ quá, anh sẽ ngốn hết tất cả thức ăn này cho đến mắc nghẹn mà chết.
- Ơ! Kệ anh!
- Không còn ai ôm em đâu!
- Con nít quá!
- Dám kêu anh con nít hả, chết nè …
...
Vũ đang lắng tai nghe tiếng gió, anh lặng người trước bải cỏ xanh rì óng ánh nhưng đọng lại chỉ là một vẻ đơn điệu, tẻ nhạt và tầm thường. Sao hôm nay chán thế nhỉ? Vũ cứ đăm đăm những suy nghĩ không vui. Quả là cũng khó khăn cho Vũ khi anh gần phải xa cô nàng bé bỏng đang nằm gọn trong vòng tay mình, mỏng manh và xinh đẹp.
- Anh sẽ nhớ em lắm!
- Em không quên anh đâu mà. Gửi mail cho anh mỗi tối, viết thư cho anh hàng tháng và tặng cho anh những món quà ngộ nghĩnh nếu em có điều kiện, em sẵn sàng làm hết mà.
- Nhưng, anh không thể ôm em …
- Con nít rồi. – Trân mỉm cười, cô kéo nhẹ cánh tay mạnh mẽ của Vũ, quay người lại nhìn anh. – Em lại không có người chọc rồi …
- Chắc anh sẽ điên lên nếu thiếu em mất …
- Còn em sẽ phát khùng lên vì biết người yêu mình đang nằm điều trị tại nhà thương tâm thần.
- Em được lắm. – Vũ ghì lấy Trân, anh cắn nhẹ vào đôi tai nhỏ xíu trắng nõn và dùng hết sức ẵm cô đứng phắt dậy. – Thế nào đây cô bé.
Ảnh minh họa: AikoNagori
Trân vùng vẫy nhưng đành bất lực, cô cười lớn , tay cố đẩy Vũ ra khỏi người mình. Họ rượt đuổi nhau, đùa giỡn giữa cảnh trời nắng oi đến cháy da cháy thịt. Đến khi thấm mệt họ lăn dài ra bãi cõ, Trân thở gấp gáp nhưng không thể nhịn được cười, cô choàng tay ôm lấy Vũ, nhìn anh thật lâu và lần đầu tiên Trân nhận ra, trông Vũ rất hiền và vô cùng phúc hậu. Với cô, anh vẫn mãi là một cậu sinh viên năm cuối nhịch ngợm, trẻ con và còn rất mê thể thao.
Vũ khiến cô cười nhiều hơn khóc, làm cô vui nhiều hơn buồn, vẻ mặt lầm lầm lì lì dường như biến mất mỗi khi Vũ gặp Trân và như một thói quen, anh lại trở thành một chú bé con vòi vĩnh, ngây thơ những lúc có cô bên cạnh. Hôm nay gương mặt ấy đã thay bằng sự đứng đắn, vẻ trưởng thành và có phần nghiêm trang hằn sâu lên ánh mắt, nét mặt của Vũ.
Không gian im lặng lạ thường, không một tiếng gió, chẳng có tiếng cười, trong khoảng không mênh mang ấy chỉ còn nhịp đập của hai trái tim, mãnh liệt và gấp gáp.
- Mai em đi rồi. Anh buồn quá!
- Em càng buồn hơn anh. Xa anh, em mới không thể chịu nổi.
- Thôi, học hành là chuyện quan trọng mà. Buồn, tiếc nhưng vẫn mừng vì em có điều kiện học hành, thực hiện ước mơ của em.
- Còn anh? Ước mơ của anh thì sao?
- Đang thực hiện đây. Ước mơ có em bên cạnh và để biết anh không mất em.
- Ghê quá! – Trân đỏ mặt, cô đưa mắt nhìn lên những khóm hoa bằng lăng đang mùa nở rộ rồi nắm lấy tay Vũ – Trong mỗi bức thư em sẽ in vào đó dấu vân tay của mình để khi anh nhận được anh vẫn cảm thấy có em, để những bức thư ấy trở nên đặc biệt với anh và với cả em nữa.
- Em thông minh thật. Mà cứ như mấy ông bà ngày xưa ấy, chưa biết chữ nên chỉ toàn dùng dấu vân tay.
- Còn em thì do chưa biết anh như thế nào khi xa em nên phải dùng dấu vân tay đóng mọc không cho ai có thể xâm phạm. Sau này làm bằng chứng trước tòa …
- Em suy nghĩ cao xa quá.
- Chứ còn gì nữa, để anh biết em đã đóng vào tim anh dấu vân tay của em, khi anh ở đâu thì vẫn có em bên cạnh, ở trong tim anh đó.
- Nguy mất, khi anh chết, người ta sẽ phát hiện có dấu vân tay trong tim anh và nghi em là hung thủ.
- Phải, hung thủ giết chết trái tim chính là tình yêu.
Vũ nhìn Trân rồi phá lên cười khiến cô sượng đỏ mặt. Anh nhìn sâu vào đôi mắt đen láy long lanh nước của cô, khẽ đưa tay luồng qua mái tóc dài và đưa môi đặt lên ghò má hồng hào, xinh đẹp. Vũ khẽ nói vào tai Trân: “Anh yêu em lắm”. Cảnh vật thinh lặng, tất cả như ngừng trôi để đôi tình nhân bên nhau đắm chìm trong hạnh phúc. Sẽ không ai có thể biết con đường tình yêu dài bao xa và cũng chẳng ai biết mất bao lâu để đi hết con đường đó. Thế nhưng họ hiểu rằng, đoạn đường nào thì cũng sẽ phải có chông gai như tình yêu, cũng phải có những khi xa cách.
Ảnh minh họa
Paris, ngày 14 tháng 2
Em nhớ anh quá! Tình yêu của em, thế là gần cả năm trời em đi du học. Vẫn đều đặn gửi cho anh mỗi lá thư vào hàng tháng. Email, webcam nhưng vẫn không thể làm em nguôi đi nỗi nhớ anh. Paris tháng hai đẹp lắm, đẹp như tình yêu anh vậy. Cám ơn anh vì đã cho em tất cả. Em rất sợ khỏang thời gian dài này sẽ giết chết tình yêu chúng ta nhưng anh đã giúp em có thêm lòng tin và niềm hạnh phúc.
Những dấu vân tay đã in đầy trên những trang thư của anh và của em. Em luôn đặt chúng ở đầu giường để trước khi đi ngủ lại được nhìn vào nó mà nhớ đến anh. Valentine năm nay em phải xa anh và anh cũng vậy, em chỉ muốn khóc òa lên vì nghĩ đến anh. Gíang sinh em không về được, cả Tết cũng phải một mình ở đây. Du học mệt mỏi quá anh à! Em lại nhớ anh và gia đình em nữa. Em có gửi quà về Việt Nam đó, có quà cho anh nữa. Hi vọng anh thích nhé!
Em muốn cùng anh đi lòng vòng trên những con phố dài ở Hà Nội vào mùa hoa sữa. Hay lại có thể cùng nhau dạo chơi ở con đồi nhỏ chất chứa bao kỉ niệm. Hoặc chỉ cần đó là khi em đến cổ vũ cho anh trong một trận đá banh hữu nghị ở trường. Vậy thôi mà em vui lắm. Dù có những lúc anh làm em giận, dù có mấy khi ta trách nhau đến mấy ngày không thèm nhìn mặt nhau. Nhưng với em đó lại là khoảng thời gian bình yên nhất. Em có lần khóc vì anh đã không gửi thư đúng hẹn, có lần hờn dỗi khi anh bận học không thể gửi mail cho em. Vậy đó mà sao em lại cứ mãi nhớ anh làm chi nhỉ? Em yên tâm lắm vì em biết rằng anh không thể lăng nhăng cùng ai khi đã có dấu vân tay của em đi theo anh ở mọi nẻo đường.
Nhớ giữ gìn sức khỏe nhé honey của em! Mãi yêu anh!
Vũ Huyền Trân.
...
Câu chuyện cổ tích ngày xưa mở ra …
Chàng hoàng tử trong cung điện nguy nga, đứng trên lâu đài nhìn xuống những con đồi xanh lồng lộng gió. Chàng tìm mãi không thấy công chúa. Nhưng mỗi ngày, lũ bồ câu vẫn đều đặn đưa đến chàng một bức thư … bức thư in dấu vân tay của nàng. Và như thế chàng mỉm cười, cũng vì niềm của hoàng tử, khi nào bức thư còn in dấu vân tay là khi đó trong tim công chúa, hoàng tử vẫn luôn hiện hữu ….
- Gửi từ email Xmasboy - kenji_xmasboy@
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn
Bật mí những bí ẩn cực kỳ hay ho về Cung Hoàng Đạo
Click chuột để trở thành Fan của Blog Việt, bạn sẽ thấy nhịp sống Blogging mang tiếng đồng điệu với bản thân mình...
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.